Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Triệu Lập Căn giãy giụa trong tuyệt vọng.
Hai tay ông  run rẩy bấu chặt  cánh tay Hổ Tử, móng tay khô khốc cào xước da thịt nhưng chẳng thể   buông tay. Cổ họng ông   siết chặt,  thở  bóp nghẹt, hai chân quẫy đạp kịch liệt giữa  trung, giống như một con cá mắc cạn đang giãy giụa  bờ, càng cố vùng vẫy, càng cận kề cái chết.
Ông  há miệng,  gào thét,  cầu xin, nhưng thứ phát  từ cổ họng chỉ là những tiếng ú ớ khàn đục, méo mó— còn giống tiếng .
 đúng lúc —
Lẹp xẹp... lẹp xẹp...
Một âm thanh kỳ dị vang lên trong màn đêm.
Không  tiếng gió rít qua tán lá.
Không  tiếng cành khô gãy vụn  chân ai đó.
Nga
Mà là tiếng bước chân.
Tiếng bước chân của con .
Chúng lê lết, chậm rãi, đều đặn, mỗi bước giẫm xuống mặt đất ẩm ướt, phát  thứ âm thanh rợn  như thể giày đẫm bùn lầy đang kéo lê  nền đất lạnh.
Triệu Lập Căn đột nhiên cứng đờ.
Đôi mắt đục ngầu của ông  trợn trừng, tròng mắt co rút đến cực hạn, phản chiếu trong đó là nỗi kinh hoàng tuyệt đối.
Da mặt ông  vốn vì nghẹt thở mà đỏ bừng, nhưng trong nháy mắt  trắng bệch như  rút cạn máu. Ông  run rẩy đến mức   như mất  sức lực, môi mấp máy liên tục, cố gắng rít  từng tiếng nghẹn ngào:
"Không xong ...! Bọn họ... bọn họ tới!"
Cơn hoảng loạn bùng lên như ngọn lửa bén dầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/128.html.]
Triệu Lập Căn liều mạng giãy giụa, như thể một con chuột sắp c.h.ế.t vùng lên giành giật chút  tàn cuối cùng. Ông  kéo lấy tay Hổ Tử, ánh mắt tràn đầy cầu xin, khàn giọng gào lên:
"Thả  ! Mau thả  !   đường nhỏ,  thể dẫn các  xuống núi! Nếu ..."
Ông  nghẹn ,  gần như hét lên trong cơn sợ hãi điên loạn:
"Bọn họ sẽ  tha cho các  ! Bí mật của thôn ... tuyệt đối  thể để  ngoài !"
Càng , giọng ông  càng chói tai, the thé như tiếng cú rúc trong đêm khuya, tuyệt vọng đến mức  còn màng đến thể diện  tôn nghiêm nữa.
 đáp  ông , chỉ  tiếng  lạnh lẽo của Hổ Tử.
Hổ Tử  lão già  mặt, khóe môi nhếch lên thành một nụ  đầy khinh bỉ và căm phẫn.
" sợ cái lũ già bất nhân các  chắc?"
Hắn nghiến răng, hai mắt đỏ ngầu như dã thú sắp sửa vồ mồi. Sát khí    bùng lên dữ dội, mạnh mẽ như cơn sóng dữ, nhấn chìm lý trí trong cơn thịnh nộ.
Chỉ cần  dùng thêm một chút lực—
Chỉ một chút thôi—
Lão già  sẽ chết.
Ngay tại đây.
Ngay  mắt .
Thì  chứ ?