Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Triệu Lập Căn ngẩng đầu, gương mặt nhăn nheo co rúm , khóe miệng run rẩy hé mở, để lộ hàm răng vàng khè, lởm chởm. Nước miếng đặc quánh trào  từ mép, kéo thành sợi nhớp nháp, phản chiếu ánh sáng leo lét trong căn phòng tối. Đôi mắt ông  mở lớn, tròng mắt đục ngầu nhưng ánh lên một thứ ham  dị thường, như con thú hoang đói khát  chằm chằm  con mồi.
Bỗng nhiên, một âm thanh chói tai xé toang sự im lặng. Triệu Lập Căn rít lên, tiếng rít  giống của con  mà như một sinh vật nào đó bò  từ địa ngục. Không chần chừ, ông  lao tới, hàm răng sắc nhọn chìa , miệng há rộng như  xé xác  đối diện.
Lục Phi và Hổ Tử phản ứng theo bản năng, lập tức tách . Triệu Lập Căn vẫn  dừng , dù hai tay  trói chặt   lưng, cả  hình khô quắt của ông  vẫn quằn quại  nền đất như một con rắn  đứt đôi. Miệng ông  phát  những âm thanh khàn khàn, méo mó, tựa như những oan hồn gào  nơi địa phủ vọng về.
Không chần chừ, Lục Phi lao lên, một chân mạnh mẽ đạp xuống lưng Triệu Lập Căn, ghìm chặt ông  xuống nền đất lạnh. Cảm giác xương cốt bên  khô cứng mà gầy trơ, nhưng sức giãy giụa của lão già quái dị  vẫn đáng kinh ngạc. Hổ Tử lập tức xông tới, dùng dây thừng siết chặt cơ thể lão, nhưng dù  trói nghiến, Triệu Lập Căn vẫn  ngừng vặn vẹo như thể những khớp xương trong cơ thể  mất  giới hạn.
Lục Phi rút  một nhúm hương tro  chuẩn  từ ,  chút do dự rắc thẳng  miệng lão già. Ngay lập tức, Triệu Lập Căn co giật dữ dội, cổ họng phát  những âm thanh ghê rợn, nhưng dần dần, sức giãy giụa yếu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/133.html.]
Không dừng  ở đó, Lục Phi rút ba chiếc lông gà trống đen nhánh, nhanh như cắt đ.â.m thẳng  trán và hai bên huyệt Thái Dương của Triệu Lập Căn. Một tiếng xoẹt khô khốc vang lên, m.á.u đen trào , đặc quánh, nồng nặc mùi tanh tưởi. Ngay khoảnh khắc đó,   lão già cứng đờ, cơ bắp co giật dữ dội,  bất ngờ dừng  hẳn. Không còn tiếng rít man rợ,  còn giãy giụa điên cuồng, chỉ còn một cái xác bất động, như một con rối đứt dây.
Hổ Tử nuốt khan, cả  lạnh toát. Hắn dán mắt   thể khô quắt  mặt, giọng  lạc  vì sợ hãi:
Nga
"Lục Phi... tối nay  sẽ  phát tác chứ?"
Lục Phi  , ánh mắt điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự khó đoán:
"Hẳn là . Nước bùa  tác dụng duy trì ba ngày, ít nhất đêm nay  sẽ ."
Chỉ là… chính  cũng  thể chắc chắn tuyệt đối. Những thứ bọn họ đang đối mặt   còn thuộc về phạm trù của con .