Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hổ Tử  lặng, ánh mắt sâu hun hút dán chặt   thể gầy guộc đang bất tỉnh. Một cơn gió lạnh buốt thổi qua, mang theo  sương ẩm ướt và mùi đất ngai ngái của khu mộ hoang.
Đêm dài cuối cùng cũng qua.
Những tia nắng đầu tiên của buổi sớm xuyên qua vòm lá rậm rạp, rọi xuống mặt đất lạnh lẽo. Không gian vẫn phảng phất vẻ quỷ dị, tĩnh mịch đến mức tiếng lá khô rơi cũng trở nên chói tai.
Lục Phi hít một  thật sâu, bàn tay chầm chậm lấy  đồng tiền quỷ đói, một nắm đất cứng từ mộ phần, cùng lọ dầu mà   chuẩn  từ .
Gió thoảng qua, khiến cánh tay   run nhẹ.  ánh mắt vẫn vững vàng.
Hắn quỳ xuống , thả nắm đất mộ phần lên mặt đất , những ngón tay tái nhợt đào một hố nhỏ giữa phần đất xám ngoét của mộ phần. Đồng tiền quỷ đói lạnh lẽo đến mức khiến lòng bàn tay tê buốt. Hắn vùi nó  lòng đất, từng hạt cát thô ráp trượt qua kẽ tay, chôn kín thứ tà vật đang ngủ yên bên .
Sau đó,  chậm rãi tưới dầu xuống từng giọt ... từng giọt một.
Lại  đó , để ánh sáng mặt trời bao phủ lấy nó .
Những giọt dầu thấm dần  đất, từng hạt cát, từng thớ đất tối màu từ từ chuyển thành sắc đen kỳ dị, như  một luồng khí âm tà xâm chiếm.
Bất chợt—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/135.html.]
XÈO XÈO XÈO!
Mặt đất sôi trào, những tia dầu  nung nóng đến cực hạn, bùng lên từng đợt sóng  sôi ùng ục. Tiếng xèo xèo bén ngót vang vọng, tựa như tiếng da thịt  thiêu cháy, khiến sống lưng Hổ Tử lạnh toát.
Rồi—
Nga
BÙM!
Một luồng khói đen bốc lên từ  lớp đất, đặc quánh và xoáy cuộn như một con quái vật  hình thù. Nó quẩn quanh   trung, gào thét trong vô thanh, mang theo mùi cháy khét tanh nồng đến buồn nôn.
Hổ Tử cứng đờ cả . Hắn cảm nhận rõ ràng  thứ gì đó đang giãy giụa, đang quằn quại, đang cào xé giữa ranh giới của cõi âm và cõi dương. Không khí trở nên nặng nề đến mức mỗi nhịp thở đều như  ép chặt trong lồng ngực.
Càng lúc  càng cảm thấy như  hàng trăm, hàng nghìn đôi mắt vô hình đang bám chặt   từ trong màn khói đen. Hàng trăm bàn tay vô hình, lạnh buốt như băng, đang vươn ,  kéo  xuống một nơi tối tăm, sâu hun hút—
Khói đen xoáy cuộn, dữ dội như một cơn lốc nhỏ,  dần dần tan biến, trả  sự yên tĩnh quỷ dị như ban đầu.
Lục Phi lúc  mới bình thản cúi xuống, những ngón tay trắng bệch bới nhẹ lớp đất, để lộ  đồng tiền quỷ đói  vùi xuống  lâu  đó. Bề mặt đồng tiền   đổi—nó  còn vẻ tối tăm âm u, mà trở nên sáng hơn, như thể   gột sạch một lớp bụi dơ bẩn bám chặt từ hàng thế kỷ.
Hắn nhặt nó lên, dùng khăn giấy cẩn thận lau sạch từng đường nét, ánh mắt trầm ngâm đánh giá.