Tà thần  chỉ đơn thuần là một kẻ săn mồi, mà là kẻ khống chế vận mệnh. Nó  ban phước, nó chỉ trao đổi. Những kẻ ngu  tưởng rằng  đang kiểm soát vận mệnh, nhưng thực chất, ngay từ khoảnh khắc cúi đầu  pho tượng, họ  trở thành con rối trong tay nó.
Một khi    thờ phụng,  kẻ gọi tên, tà thần sẽ  điểm tựa để tồn tại. Cho dù   phong ấn  hủy diệt, chỉ cần còn một kẻ nhớ đến, còn một tiếng cầu khẩn vọng lên, nó vẫn  thể  trở .
Một pho tượng  thỉnh từ Nam Dương về… Ai  , đó là thỉnh thần,  chỉ là đang mở  một cánh cửa cho tai họa giáng xuống?
Tà thần...
So với những tà vật thông thường, càng hung mãnh, càng khó đối phó.
Lưu Phú Quý liếc  sắc mặt Lục Phi,  hề hề, vỗ vai , giọng điệu nhẹ nhàng:
"Không  gì  lo! Đến nơi  cứ xem xét , nếu thu  thì quá ,  thu  cũng chẳng ảnh hưởng gì tới .  mà  tin tưởng  bản lĩnh của chủ nhân Tà Tự Hào ! Trên đời ,  thứ gì mà Tà Tự Hào các   thu phục nổi chứ?"
Lục Phi thoáng nheo mắt,  ông  chằm chằm với vẻ mặt đầy nghiêm túc, như thể  phát hiện  một bí mật động trời.
"Chú Phú Quý , kiếp  chú là  nuôi ngựa  ?"
Lưu Phú Quý ngớ . "Hả? Ý gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/165.html.]
Lục Phi thở dài, trầm giọng :
"Bằng  thì  kiếp  chú  thích vuốt m.ô.n.g ngựa đến thế?"
Lưu Phú Quý tròn mắt,  đó bật  ha hả, gãi đầu đầy ngượng ngùng:
"Haha,  chỉ  thật lòng thôi mà... Ấy, đến  kìa!"
Ông  vội vàng chỉ về phía , như  nhanh chóng chuyển đề tài, tránh  Lục Phi tiếp tục trêu chọc.
Lưu Phú Quý khẽ nhấn ga, chiếc xe lặng lẽ trườn qua con đường lát đá, tiến thẳng về phía một cánh cổng cao lớn, bề thế.
Hai bên cổng là những trụ đá khắc hình rồng uốn lượn, từng đường nét sắc sảo, sống động như rồng thật đang bay lượn quanh cột. Phía  cánh cổng đồ sộ là một khuôn viên rộng lớn,  tạo cảnh tỉ mỉ đến từng chi tiết.
Dưới tán cây xanh rợp bóng, một dòng suối nhỏ trong vắt uốn lượn qua những ghềnh đá nhân tạo. Ở giữa dòng nước, một cột đá trắng ngà  ngừng xoay tròn theo dòng chảy—bố cục , theo phong thủy mà , chính là “tàng phong nạp khí,” tụ tài sinh phúc, bảo đảm sự hưng thịnh dài lâu cho chủ nhân nơi .
Nga
Đi sâu  trong, rừng cây quý hiếm xanh um tươi  che phủ lối , thấp thoáng giữa cành lá là những tòa kiến trúc cổ kính nhưng  kém phần xa hoa.
Lục Phi khẽ cau mày, ánh mắt hiện lên tia kinh ngạc.
Long Đằng Khê Cốc.