Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tô Minh Hiên phất tay, giọng điệu  kiên nhẫn: “ tự  chừng mực.”
Quản gia thấy  cũng  dám  thêm, chỉ đành im lặng lui sang một bên,  đó  hiệu cho ông chủ Lục và Lưu Phú Quý  ngoài uống .
Lưu Phú Quý lo sợ Lục Phi sẽ  hài lòng, liền vội vàng kéo  rời .
 ngay khi bước chân  xoay chuyển, Lục Phi chợt  lạnh trong lòng.
Tô Minh Hiên  , chỉ  thoáng qua cũng   thể phán  là một cái  sắp chết 
Sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, hai mắt trống rỗng, vô hồn, tựa như một ngọn đèn dầu sắp cạn kiệt. Đôi môi nhợt nhạt đến mức  còn chút huyết sắc, hai bên huyệt Thái Dương hóp , khiến khuôn mặt  trở nên hốc hác và tiều tụy đến đáng sợ.
Làn da căng khô, thiếu  sức sống,  mắt  xuất hiện quầng thâm mờ mịt, khóe mắt hằn sâu những nếp nhăn rõ rệt dù tuổi  còn  đến mức  lo lắng về dấu vết thời gian. Cả  như  rút hết sinh khí, chỉ còn  một lớp vỏ trống rỗng.
Tình trạng ,  cần nghĩ cũng  là hậu quả của những đêm dài hoang phí trong men rượu và sắc dục. Một khi  chìm sâu  trụy lạc, cơ thể hao mòn chẳng  chuyện một sớm một chiều. Nếu  vẫn tiếp tục buông thả bản , e rằng chẳng bao lâu nữa, ngay cả  dậy cũng sẽ trở thành một việc khó khăn. Không chỉ  xác suy sụp, mà ngay cả tinh thần cũng sẽ rệu rã theo.
Những  khác của Tô gia thì Lục Phi   , nhưng Tô Minh Hiên  , du   thứ gì tà  hại thì  cũng sẽ  chính bản    cho hối hận  kịp .
Tô Minh Hiên  đầu , nặn  vẻ mặt tươi  nịnh nọt , cung cung kính kính đưa tay  động tác mời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/177.html.]
“Dương đại sư, xin mời .”
Dương đại sư  yên,  nhấc chân bước tới. Ông  khẽ nhướng mày, ánh mắt lướt qua Tô Minh Hiên,  nhàn nhạt :
“Tô thiếu gia , nếu gia đình các    mời  khác đến ,  xem  cũng  cần   tay nữa.”
Nói , lão  xoay , tỏ ý  rời .
Nga
“Dương đại sư! Ngài đừng  vội!”
Tô Minh Hiên hoảng hốt, vội vàng bước lên  ngăn , giọng  mang theo chút khẩn thiết.
“  hề  ba  sẽ đột nhiên gọi thêm ! Hai kẻ  rõ ràng chỉ là bọn bịp bợm giang hồ,    thể so sánh với Dương đại sư  chứ ?”
Hắn hạ thấp giọng, vẻ mặt lo âu,  nhanh:
“Nhà  gần đây liên tục xảy  chuyện quái dị... Bà nội, bác ,  cả  , đều đột nhiên mắc  bệnh nặng. Bác sĩ  tình trạng nguy kịch..."