Lục Phi khẽ híp mắt.
Chưa đủ !
Đúng là khi bị dính ' tâm huyết thuần dương ' , âm khí trong cơ thể xà linh sẽ bị phá huỷ từng lớp như ngọn lửa ăn mòn sáp nến, tà khí bị đốt cháy , linh thể bị phá tan dẫn đến diệt vong , nhưng tình huống đó chỉ diễn ra khi đối phương yếu hoặc đang bị thương, khả năng phòng vệ yếu.
Nếu xà linh còn sung mãn, hoặc có vật hộ thể , chỉ một giọt "tâm huyết" thì chưa đủ để hoàn toàn diệt trừ nó . Máu ngón giữa chỉ kích phát tà hỏa, rối loạn âm mạch, làm lớp tà khí phòng vệ sụp đổ trong chốc lát
Nói cách khác , nó sẽ bị thương nặng nhưng vẫn có thể chạy thoát.
Nhưng chính trong khoảnh khắc chênh vênh đó, tử huyệt bảy tấc — nơi tập trung trái tim âm mạch, nút thắt sinh mệnh của xà linh — sẽ trống rỗng.
Đó là nơi duy nhất có thể chấm dứt sinh mệnh của xà linh.
Chỉ cần nó bị phá huỷ , xà linh sẽ vĩnh viễn không thể chữa lành.
Chỉ cần d.a.o chó mực xuyên qua nó, tà khí bên trong xà linh sẽ bạo loạn, tự thiêu linh thể, không còn đường quay đầu.
Nếu không nhân lúc này giáng một đòn trí mạng, cơ hội sẽ trôi qua, tà vật sẽ hấp thụ lại tà khí, ẩn mình lần nữa, rồi quay lại gieo họa nhân gian.
Hắn tuyệt đối không cho phép điều đó diễn ra.
Không thể cho nó cơ hội.
Tuyệt đối không.
Ngón tay Lục Phi siết chặt cán dao, lòng bàn tay rịn ra lớp mồ hôi lạnh nhưng ánh mắt đã thay bằng một ánh mắt lạnh lẽo đến đáng sợ.
Chính là lúc này , cần ngắm đúng bảy tấc .
Hắn lao tới, như một mũi tên xé gió, bàn tay giữ chặt lấy chuôi dao, lao vọt tới như một mũi tên găm thẳng vào bóng tối đang ngập tràn lửa tà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/249.html.]
Một nhát, dứt khoát, chuẩn xác tuyệt đối.
“Xoẹt ——!”
Mũi d.a.o đ.â.m xuyên qua thân thể trơn tuột, cắm gọn vào điểm bảy tấc mờ nhạt vừa mới lộ ra.
Ngay khoảnh khắc đó, một luồng khí âm đậm đặc như khói dầu phun ra từ vết thương, trộn lẫn tiếng gào thét quằn quại vặn vẹo đến mức nhức óc.
Cả không gian xung quanh như chấn động, nền đất ngầm vang lên những tiếng "ù ù" trầm đục, tà khí cuộn trào, nứt toác không khí như lớp kính vỡ.
Không chần chừ, hắn rút d.a.o găm ra , xoay cổ tay, cắm sâu thêm một nhát nữa.
Máu ngón giữa còn sót lại trên lưỡi d.a.o lập tức bùng cháy, hóa thành ngọn lửa xám xanh hệt như một con rắn lửa sống, bò rít lên quanh thân xà linh, nuốt trọn từng tấc da, từng đoạn cơ thể.
Ánh lửa tà không chỉ thiêu đốt xác thịt, mà còn thiêu luôn cả âm hồn trú ngụ sâu trong mỗi thớ thịt, mỗi giọt máu.
Dưới ngọn lửa đó, bóng rắn như co rúm lại thành một đám tro đang giãy chết, từng đợt từng đợt xương trắng hiện ra dưới lớp da cháy xém, lộ ra những hình thù méo mó như bị nguyền rủa.
Không biết trải qua bao lâu , xà linh giãy giụa dữ dội lần cuối cùng, rồi tan rã trong một tràng tiếng nổ âm âm vặn xoắn không gian.
Lục Phi đứng bất động, cảm nhận âm khí đang bị thiêu trụi trong từng tiếng gào xé họng của nó.
Đây chính là thứ mà ông nội vẫn luôn lặp lại nhắc nhở hắn : khóa hồn — trừ tà — tiêu diệt triệt để.
Không cho tà vật cơ hội nhập xác.
Không cho tà vật cơ hội tụ hình lần nữa.
Không cho tà vật dù chỉ một tia hy vọng sống sót.
Nga
Từ lúc hắn nhìn ngọn lửa đang rít gào như con quỷ lửa l.i.ế.m lấy linh thể kia, cho đến khi xà linh hoàn toàn tan biến , trong lòng hắn chỉ còn lại một ý niệm lạnh như băng:
Hắn làm được .
— Kết thúc rồi.