Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Những ký ức đứt đoạn đêm qua như từng mảnh vỡ chắp vá xuất hiện trong đầu. Những bóng đen quằn quại, những tiếng rên rỉ ai oán, cảm giác  thứ gì đó lạnh buốt bao trùm, từng chút từng chút siết chặt linh hồn cô…
Hóa , đó   chỉ là ảo giác.
Cô  hề mơ.
Tất cả đều là thật.
Lục Phi , giọng  vẫn đều đều nhưng  mang theo một loại áp lực vô hình, như thể từng câu chữ đều kéo dài bóng tối vây quanh.
“Những vật phẩm  từ xương  thường  chia thành hai loại chính.”
Hắn đưa ngón tay lướt nhẹ qua những viên xương trắng xám  vòng cổ, chạm  đó với một sự bình thản đáng sợ, như thể đang nắm giữ một món đồ  thuộc về dương gian.
“Như lúc     với cô đấy . Một loại là Kapala—những hộp sọ  sử dụng trong các nghi thức Mật Tông. Chúng  đơn thuần chỉ là pháp khí, mà còn là chìa khóa mở  cánh cửa giữa thế giới  sống và cõi vô hình. Những hộp sọ   thể  khảm vàng, bạc, chạm khắc thần chú cổ xưa, thậm chí ngâm qua dầu cúng tế để tăng cường pháp lực. Chúng là biểu tượng của sự vô thường, giúp  tu hành lĩnh ngộ sinh tử…  cũng chính vì , nếu sử dụng  đúng cách, chúng  thể trở thành thứ gì đó vượt  ngoài tầm kiểm soát.”
Lục Phi dừng  một chút,  tiếp tục, giọng trầm thấp:
“Loại còn … là những món đồ tưởng niệm  chế tác từ xương   khuất. Có  chọn cách giữ  một mảnh xương nhỏ, mài giũa thành bùa hộ mệnh hoặc trang sức, để luôn mang theo bên . Những món đồ   mang ý nghĩa tôn giáo mạnh mẽ như Kapala, nhưng chúng  chứa đựng ký ức và cảm xúc của  còn sống dành cho   mất. Một cách bấu víu  nỗi đau, một sự níu kéo tuyệt vọng với   khuất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/46.html.]
Hắn dừng , ánh mắt tối  vài phần.
“ sợi vòng cổ của cô… thì  giống .”
Căn phòng như chìm  một  lặng lạnh lẽo.
Lục Phi nâng vòng cổ lên, ánh sáng lướt qua từng viên xương, kéo theo những mảng bóng nhợt nhạt loang lổ  bàn. Dưới ánh đèn mờ ảo, từng mẩu xương trắng xám phản chiếu ánh sáng u ám, tựa như đôi mắt vô hồn của những kẻ  chết, mãi mãi  chằm chằm  nhân gian mà  thể rời .
“Nó  chế tác từ xương của  còn sống.”
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên trong đầu Tạ Dao.
Nga
Cô cảm thấy m.á.u trong  như đông , từng thớ thịt căng cứng,  lạnh từ lòng bàn chân lan thẳng lên đỉnh đầu.
Lục Phi vẫn chậm rãi , giọng   gợn chút cảm xúc, nhưng từng chữ rơi xuống  mang theo cảm giác như d.a.o cứa  da thịt.
“Những kẻ  chọn… sẽ   phép c.h.ế.t ngay lập tức.”