Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lục Phi  bộ dạng hoảng loạn của Hổ Tử , cũng  đành lòng  tiếp .  mà chuyệnc ần  thì vẫn   .
"Có điều ..." Lục Phi chần chừ nhưng giọng điệu chậm rãi khiến từng chữ    như đè nặng lên tinh thần đang lung lay sắp sụp đổ của Hổ Tử. "Có điều... nếu  chọn con đường đó,  sẽ  thể thu  đồng tiền  nữa. Chuyện ...   tự thực hiện ."
Lục Phi   khi rơi  tai Hổ Tử  như tiếng búa tạ giáng xuống. Cả thế giới của  như sụp đổ trong khoảnh khắc . Bởi vì  ... sợ hãi !
Hắn   c.h.ế.t !
Nếu   nơi đó,  chẳng khác nào dâng mạng cho thứ quỷ quái .  nếu   , sự tồn tại đáng nguyền rủa  sẽ đeo bám  mãi mãi, gặm nhấm từng chút sự sống của , khiến  c.h.ế.t dần c.h.ế.t mòn trong tuyệt vọng.
Cái c.h.ế.t nào đáng sợ hơn?
Hổ Tử siết chặt nắm tay, móng tay cắm sâu  da thịt, đau đến tê dại.  cơn đau thể xác chẳng là gì so với nỗi khiếp sợ đang trào dâng trong lòng .
Bất chợt,  thứ gì đó  .
Một cơn ngứa ngáy âm ỉ lan từ lợi xuống cổ họng. Ban đầu chỉ là cảm giác tê tê khó chịu, nhưng  nhanh, nó biến thành sự  đổi rõ rệt. Hổ Tử hít một  lạnh, vội đưa tay xoa quai hàm. Khi đầu ngón tay chạm  răng— đông cứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/68.html.]
Răng... dài hơn.
Không,  đúng!
Hắn run rẩy thò tay  miệng, đầu ngón tay chạm  những chiếc răng đang vươn dài một cách quỷ dị. Bề mặt răng  còn trơn nhẵn mà trở nên lởm chởm, sắc bén như răng dã thú. Chúng  ngừng biến đổi, như thể  thứ gì đó đang cưỡng ép cơ thể  thoát khỏi hình dáng con .
Cảm giác nhức nhối lan đến tận chân răng, như  hàng ngàn cây kim châm xuyên qua dây thần kinh. Hổ Tử thở hổn hển, hoảng loạn há miệng, nhưng  kịp hét lên, cổ họng  thít chặt, như  một bàn tay vô hình đang siết lấy yết hầu .
Mồ hôi lạnh túa , thấm ướt cả lớp áo. Hai chân  mềm nhũn, suýt chút nữa quỵ xuống.
Lục Phi  đó, bình tĩnh   vật lộn với nỗi kinh hoàng. Lục Phi   ý định can thiệp, bởi     thể ,  trị ngọn thì  trị từ gốc , gốc  trị  ,   gì cũng là vô ích .
"Thời gian  còn nhiều ." Giọng  trầm thấp, thúc giục Hổ Tử đưa  lựa chọn nhanh chóng  khi sự việc trở nên quá muộn . "Anh  tự  giải quyết,  đợi đến khi  thể kiểm soát  nữa?"
Mỗi chữ thốt  như nhấn sâu thêm  sự tuyệt vọng của Hổ Tử. Hắn run lên bần bật, ánh mắt hoang mang, môi mấp máy nhưng chẳng thốt  nổi lời nào. Cơn sợ hãi  nuốt chửng hết lý trí.
Nga
Hắn  thể chết. Hắn cũng  thể biến thành quái vật.