Sau đó,  mang theo Lộc Tuyết,  chút do dự rời .
 
“Đứng !”
 
“Diệu Kỳ,  vẫn luôn cho rằng nàng ân oán phân minh,  ngờ nàng cũng vô lý như !”
 
Ta  đầu ,  Thanh Húc đang tức giận ngút trời  cao, cảm thấy  bây giờ thật xa lạ.
 
Xa lạ đến mức thiếu niên  từng khiến  kinh diễm, giống như chỉ là một giấc mộng.
 
Ta khẽ mỉm , ngẩng đầu,  hề lùi bước.
 
“,  ân oán phân minh,   nhắc  còn quên mất.”
 
Ta gật đầu với một vị tiên quan bên cạnh: “Chờ nàng  tỉnh  thì để nàng  quỳ ở cửa Tiên Trúc Lâm, quỳ đủ ba ngày, để cho nàng  nhớ lâu.”
 
Nghe , sắc mặt Thanh Húc càng thêm khó coi,  định  gì đó nhưng   cắt ngang.
 
“Hôm nay Lạc Nương dám  quá giới hạn, cũng là vì  dung túng. Thanh Húc,   chỉ là Thiên Quân phu nhân mà còn là Thần nữ, một phàm nhân dám khiêu chiến tôn nghiêm của Thần nữ,   hậu quả sẽ như thế nào ?”
 
Thanh Húc á khẩu  trả lời .
 
Nói xong,  xoay  rời .
 
Chỉ là  khi  khỏi cửa,   thấy Thanh Húc  cúi đầu, vẻ mặt u ám khó hiểu.
 
Lộc Tuyết vội vàng chạy đến,  với  rằng Lạc Nương  nôn  m.á.u khi đang  phạt quỳ.
 
Sau đó  mới , hóa  nàng   trúng độc từ khi còn ở nhân gian, cho nên Thanh Húc mới bất chấp tất cả mang nàng  về.
 
Theo lý mà ,  khi  tẩy rửa ở Tiên trì, độc tính   áp chế.
 
   vì , bệnh cũ của nàng   tái phát.
 
Thanh Húc xông  cung điện của ,  tưởng  đến để hỏi tội.
 
   vì ,  mặt    một tia vui mừng, thậm chí còn  chút kích động.
 
Thật kỳ lạ,   lâu   biểu lộ cảm xúc như  với 
 
“Diệu Kỳ, bệnh tình của Lạc Nương  cách cứu chữa !”
 
Ta lắc đầu, hóa  vẫn là vì Lạc Nương.
 
“Chúc mừng .”
 
“Diệu Kỳ, chuyện hôm  là   đúng, chờ Lạc Nương giải độc,  sẽ dẫn nàng  đến tạ  với nàng.”
 
Thái độ của Thanh Húc càng khiến  khó hiểu,  bảo vệ Lạc Nương như bảo vệ tròng mắt,   thể nỡ để nàng  xin  ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tien-cot/chuong-3.html.]
 câu  tiếp theo của , suýt chút nữa khiến   tiên huyết  như chảy ngược.
 
“Chỉ cần một miếng thịt của Lộc Tuyết là  thể giải độc cho Lạc Nương! Chỉ cần một miếng thịt thôi!”
 
Giọng điệu Thanh Húc cuồng nhiệt nhưng   như rơi  hầm băng.
 
Lộc Tuyết va chạm  thương  còn đau lòng,  mà   một miếng thịt của Lộc Tuyết,       những lời ! Hắn   dám!
 
Ta ngẩng đầu, bình tĩnh  : “Thanh Húc,   từng  với , năm đó chính là nhờ Lộc Tuyết,  mới đến bờ Thiên Thủy Hồ, mới gặp  .”
 
Sắc mặt Thanh Húc tái nhợt,  ngây  đó.
 
Ta   nhớ  chuyện năm xưa.
 
Ta  từng  với , Lộc Tuyết mới là Nguyệt lão của chúng , là minh chứng cho tình yêu của chúng .
 
Bây giờ   thể  tay với Lộc Tuyết, chứng tỏ tình cảm của  dành cho , quả thực  còn  bao nhiêu.
 
Ta  từng chữ một: “Chuyện    gì để thương lượng, tuyệt đối  thể!”
 
Sự cuồng nhiệt trong mắt Thanh Húc dần biến mất,  bình tĩnh rời .
 
Ta tưởng Thanh Húc sẽ từ bỏ nhưng   ngờ   thể vì Lạc Nương mà  đến mức .
 
Hai ngày ,  bận rộn công việc,  gặp Lộc Tuyết,  nghĩ nó ham chơi,    chạy  .
 
Đến khi  nhận   gì đó  , thì  là ngày thứ ba.
 
Trong lòng  lo lắng bất an, lập tức thi triển pháp thuật đến nơi Thanh Húc an trí Lạc Nương.
 
Ta ngửi thấy mùi m.á.u tanh, còn  Lộc Tuyết  trói ném  góc phòng, thoi thóp,  thể tàn tạ!
 
Lạc Nương  bên cạnh , tươi  rạng rỡ, nào  dáng vẻ của  bệnh nặng!
 
“Huyết nhục của Thần lộc quả là đại bổ,  sẽ  lấy mạng ngươi, là bởi vì nếu ngươi c.h.ế.t Diệu Kỳ bên  sẽ lập tức , nàng  sẽ đến tìm  gây phiền phức,  cũng sẽ mất  đồ đại bổ là .”
 
“Yên tâm, chờ ngươi chảy hết máu,  sẽ để Thanh Húc chôn cất ngươi tử tế, cũng  uổng công ngươi bổ sung  thể cho .”
 
Ta chấn động, giải độc gì chứ? Đây căn bản đều là âm mưu. Nàng  hết   đến  khác  dùng Lộc Tuyết  đồ bổ nào  liên quan gì đến giải độc chứ!
 
Âm mưu của Lạc Nương  chỉ nhằm  Lộc Tuyết, mà còn nhằm  !
 
Nhìn bộ dạng của Lạc Nương,  chỉ  xông đến g.i.ế.c nàng !
 
Ta xông ,  ánh mắt kinh hãi của Lạc Nương mang Lộc Tuyết .
 
Vết thương của Lộc Tuyết  nghiêm trọng,  đưa nó  Tuyết Sơn Tiên trì để điều dưỡng, chỉ cần nó còn một  thở, với sự chênh lệch thời gian  trời  đất,  bao lâu là  thể hồi phục.
 
Sau khi an trí Lộc Tuyết xong, sư lo lắng trong lòng của  cũng  nguôi ngoai.
 
Ta rảnh tay ,  vài món nợ nên tính toán cho rõ ràng.