" là vất vả cho cô Châu quá, ban ngày lên lớp, tối về còn  tăng ca  gái."
 
Nhìn bộ dạng  của ,  đột nhiên  còn tức giận nữa.
 
Ngược  còn cảm thấy  nực .
 
Vừa nãy chắc   điên ,   thể nghĩ đến việc tha cho tên súc sinh .
 
Chẳng  chỉ là thiếu vài tiết thể dục thôi ? Vì dân trừ hại, những đóa hoa của tổ quốc chắc sẽ hiểu cho thôi.
 
Trần Dương thấy    gì, liền bước tới nâng cằm  lên:
 
"Sợ  ?"
 
"Yên tâm, chỉ cần cô phục vụ  một đêm,  sẽ giữ bí mật giúp cô."
 
Hắn  một cách dâm đãng, trong đầu  lóe lên hình ảnh máy bay ngàn tấn khai hỏa,  cố gắng lắm mới  nôn :
 
"Anh thật sự sẽ giữ bí mật giúp  chứ?"
 
"Chắc chắn ."
 
 từ từ  dậy, chủ động cầm lấy chai rượu vang đỏ bỏ  tủ đông,  đó    bếp nấu cơm.
 
 cơm  nấu xong, chuông cửa  vang lên.
 
8
 
Anh Châu  ở cửa với vẻ mặt do dự,  lẽ định khuyên  thêm vài câu.
 
Nhìn thấy Trần Dương trong nhà, mặt   sầm .
 
  ngờ Trần Dương  hào phóng xua tay, như thể  quên chuyện  .
 
"Anh Châu  ,  là  ăn cùng ."
 
Cả hai chúng  đều sững sờ, chẳng hiểu  đang giở trò gì.
 
   xuống,   lộ  bộ mặt thật:
 
"  chuyện của hai  ."
 
Anh Châu khựng , lập tức cảnh giác:
 
"Anh  cái gì?"
 
Trần Dương gắp một miếng thịt bỏ  miệng,  tiếp tục tìm đường chết:
 
"  hai  dan díu với ,   xem nếu chuyện  mà đồn đến cơ quan của ,   sẽ nghĩ thế nào?"
 
"Thế  , đưa  năm mươi nghìn tệ tiền bịt miệng,  sẽ coi như   chuyện ."
 
  khỏi thầm khâm phục lòng dũng cảm của ,  đầu  sang, vẻ mặt của  Châu cũng đầy kinh ngạc.
 
Anh   Trần Dương như  một thằng ngốc,  những  tức giận mà còn bật :
 
"Nếu   đưa thì ?"
 
Trần Dương ăn ngấu nghiến miếng thịt trong bát, miệng buông lời đe dọa:
 
"  nghiệp trường thể thao, quen   nhiều dân xã hội,  đây đánh đ.ấ.m c.h.é.m g.i.ế.c cũng  ít, loại tép riu như ông   thể bóp c.h.ế.t dễ như chơi."
 
Hắn đang  thì bỗng cảm thấy  vật gì đó trong miệng, vội vàng nhổ .
 
Vẻ mặt   đổi ngay lập tức.
 
Mặc dù bên   dính nước sốt, nhưng vẫn  thể nhận   rõ ràng.
 
Đó là một đốt ngón tay.
 
Trần Dương trợn to mắt,  sang  chúng .
 
"Đây là ngón tay đúng ? Sao trong cơm   thứ ?!"
 
Anh Châu  ,  nhẹ như mây bay gió thoảng:
 
"Không   thường xuyên đánh đ.ấ.m c.h.é.m g.i.ế.c ? Một đốt ngón tay mà kinh ngạc cái gì?"
 
Trần Dương hít một  khí lạnh, nhưng ngay  đó  phản ứng :
 
"Dọa  chứ gì, cô Châu , chân gà cô chặt giống ngón tay quá đấy, suýt nữa thì  tin thật."
 
Nói    dậy,  bộ  về phía tủ đông để lấy rượu.
 
Giây tiếp theo, từ trong bếp vang lên một tiếng hét kinh hoàng.
 
9
 
 và  Châu ung dung bước tới.
 
Trong tủ đông là hai xác c.h.ế.t còn tươi, vì quá dài nên   chặt ngang lưng  hai đoạn,    thể gập .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tien-nha-toi-dong-la-mang-nguoi-toa-nha-sat-nhan-2/chuong-3.html.]
 
Chai rượu vang đỏ đó, đang  trong tay của một cái xác.
 
Mặt Trần Dương trắng bệch,  bệt xuống đất run lẩy bẩy:
 
"Đó là cái gì!"
 
 gãi đầu,  chút khó hiểu:
 
"Là xác c.h.ế.t đó,  đánh đ.ấ.m bao nhiêu năm nay,  thấy bao giờ ?"
 
Trần Dương  ngừng run rẩy, hét lên như điên:
 
"Tại  chân của cái xác  ở ? Không đúng, cái xác   chặt  !"
 
    cho đau cả tai, đành bất lực  xổm xuống giải thích:
 
"Tất nhiên là  chặt nhỏ  ,  thì  ăn bằng gì?"
 
Sắc mặt  biến đổi, đột nhiên  sang một bên,  nôn thốc nôn tháo:
 
"Cô là kẻ g.i.ế.c !   báo cảnh sát!"
 
Trong nhà nồng nặc mùi chua thối, Trần Dương run rẩy lôi điện thoại , nhưng    đá văng .
 
"Vội   thế,     phục vụ  ?"
 
Hắn hét lên một tiếng, lùi về phía  như  ma ám, một mảng lớn phía  m.ô.n.g  ướt sũng.
 
"Cứu mạng! Cứu  với!"
 
Nhìn thấy  Châu đang  ở phòng khách,   bò  lết đến, như thể cuối cùng  vớ  cọng rơm cứu mạng.
 
"Anh ơi,  thấy ! Cô  là kẻ g.i.ế.c !"
 
"Anh mau báo cảnh sát ! Không thì cả hai chúng  c.h.ế.t chắc!"
 
Anh Châu thong thả xem cảnh , đột nhiên nhếch miệng :
 
"Thấy ,   bậy ."
 
"Hai  đó   cô  giết, là  giết."
 
Trần Dương trợn mắt,  ngất lịm .
 
10
 
Anh Châu đá  một cái, chửi một câu tục tĩu:
 
"Thế mà  ngất  ? Còn  bắt đầu chơi nữa!"
 
  chiếc điện thoại trong bãi nôn, ghê tởm nhặt lên lau sạch.
 
Ứng dụng chạy nền vẫn  tắt, mở  là cửa sổ chat WeChat, tin nhắn cuối cùng  gửi cách đây nửa tiếng.
 
[Anh em đợi nhé, lát nữa livestream cho xem.]
 
[Con đĩ  còn  bán ở ngoài, chắc nát bét từ lâu !]
 
[ thử  cho  em, đợi   video  gửi cho mỗi  một bản, lúc đó chẳng  ai  đến thì đến ?]
 
 mở danh sách thành viên nhóm,  là đồng nghiệp trong văn phòng.
 
Cả Trần Dương nữa, tổng cộng bốn  đàn ông và một phụ nữ.
 
Chưa kịp xem tiếp, bên   hiện lên một tin nhắn mới:
 
[Nhìn mặt cô   thấy lẳng lơ ! Trước đây  với các  mà  tin!]
 
  avatar quen thuộc, chỉ cảm thấy trời đất  cuồng.
 
Tần Viện là  bạn  nhất của  ở trường, thậm chí  nãy cô  còn nhắn tin WeChat với , hẹn ngày mai cùng  mua sắm.
 
Lướt lên , nhóm của mấy  họ  hoạt động  nửa năm .
 
Ban đầu chủ đề của họ  chỉ nhắm  , nhưng  đó Tần Viện liên tục lái chủ đề sang , mới khiến  trở thành trung tâm của những lời bàn tán.
 
Ngay cả tin đồn về , cũng là do cô  khơi mào trong nhóm đầu tiên.
 
Nhìn những lời phỉ báng nối tiếp ,  suýt nữa thì   vững mà ngã xuống.
 
Lòng lang  sói, hôm nay  cuối cùng cũng  chứng kiến.
 
 nghĩ kỹ , từ lúc quen  đến giờ chúng   từng  mâu thuẫn.
 
  hiểu tại  cô   ghét  đến .
 
Anh Châu  bên cạnh  một lúc,   lạnh bước tới:
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
"Giữa  với  đột nhiên sinh  chán ghét, chỉ  một khả năng."