TIẾNG CHUÔNG DƯỚI MÁI HIÊN - 6
Cập nhật lúc: 2025-10-06 04:14:03
Lượt xem: 2,740
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn cau mày, vẻ vui:
“Ta đang dỗ trẻ con chắc?”
Ta còn định trêu thêm vài câu,
ánh nắng vụn vàng chiếu xuống, soi rõ làn da trắng đến gần như trong suốt của , bọng mắt xanh thẫm, vẻ mệt mỏi lộ rõ.
Hắn… mất ngủ.
Khi còn là một Hắc Kỵ vệ nhỏ nhoi trong Trấn phủ ty, trọng dụng, việc ngày đêm ngơi nghỉ, còn việc riêng cho cấp .
Sau khi Thống lĩnh, Hoàng đế xử lý bao nhiêu chuyện bẩn thỉu, g.i.ế.c quá nhiều , oán hận tích tụ, kẻ mạng cũng ngày càng nhiều — ngủ yên mới là lạ.
…Mệt lắm nhỉ?
Ta nghĩ nghĩ, nuốt câu xuống.
Vì chắc chắn sẽ : “Không mệt.”
Hắn vốn là như .
Trời sập xuống, cũng sẽ dùng miệng mà chống đỡ.
Chỉ trừ khoảnh khắc cuối cùng , mới chịu mềm yếu một chút.
“Thống lĩnh, buồn ngủ.”
Ta dụi mắt, cố ý ngáp một cái.
Hắn gật đầu:
“Vậy . Ta rời kinh vài hôm. Có chuyện thì đến Trấn phủ ty tìm Chu Thừa.”
Ta kéo tay áo :
“Không ý đó... Chàng thể… ngủ trưa với một lát ?”
Ánh mắt quét tới, như :
“Bị trong nhà điên ? Cho rằng sẽ đồng ý mấy chuyện như ?”
Ta vờ như thấy, đẩy về phía ghế xích đu trong viện:
“Ta phơi nắng mà chói mặt. Chàng che cho một chút.”
Yến Tùy bật vì tức:
“Văn Linh, lá gan nàng là ăn hổ gan báo mật ở thế hả? Giới thiệu cho với, để mang về cho đám vô dụng trướng bồi bổ thêm.”
Dù miệng thế,
để ép xuống ghế, chẳng động đậy.
Ta tựa .
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Thiếu niên cứng như khúc gỗ.
Ta lười biếng hỏi:
“Chàng rời kinh ?”
“Ừ.”
“Bao lâu? Nguy hiểm ?”
“Hai tháng. Không c.h.ế.t .”
Ta “ồ” một tiếng:
“Vậy thể cho mượn mấy việc ? Ta vài việc.”
“Cũng khách khí cơ đấy.”
“Vậy... cho ?”
“Chu Thừa sẽ đưa đến cho nàng.”
Ánh nắng ban trưa dịu dàng mà ấm áp, chiếu một lát, thực sự thấy buồn ngủ.
Mi mắt nặng trĩu, thì thầm dặn một câu cuối:
“Yến Tùy… nhất định bình an trở về.”
Lần , im lặng một lúc lâu mới đáp :
“……Ừ.”
10
Sau đêm hôm đó, trong phủ hầu như còn quản thúc nữa.
Ngược , hành động của thuận tiện hơn nhiều.
Vừa nhận tin từ mật thám, lập tức đến Nghi Thường Hiên, chặn một ngay tại đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieng-chuong-duoi-mai-hien/6.html.]
“Vương tiểu thư, thể nể mặt, chuyện đôi lời?”
Muội ruột của Tề Vương phi liếc một cái, trong mắt lộ rõ vẻ khó chịu:
“Ta với Văn tiểu thư thì gì để ?”
Ta mỉm , ghé sát , nhỏ một câu.
Sắc mặt Vương Thanh Đường lập tức đại biến, lập tức nắm chặt lấy tay :
“Ngươi... ngươi ... ngươi...!”
Tất nhiên là .
Kiếp , khi Văn Nhụy hạ độc , Trấn phủ ty lập tức lục soát phủ Tề Vương từ xuống — vị Vương trắc phi cũng tránh liên lụy.
Cũng chính lúc đó, mới — Vương Thanh Đường từng cam tâm tình nguyện bước chân phủ Tề Vương.
Nàng từng một tình lang — một thư sinh xuất bần hàn. Tuy địa vị, nhưng nhân phẩm đoan chính, dung mạo tuấn tú, là một thật sự.
họ Vương vì giữ vững mối quan hệ thông gia với Tề Vương, vì con trai trưởng của trưởng nữ cơ hội kế vị, ép gả Vương Thanh Đường cho chính phu của tỷ tỷ nàng.
Vương Thanh Đường lấy tỷ phu, bèn cùng trong lòng ước định bỏ trốn.
Thế nhưng đến thời gian, đến địa điểm hẹn, thư sinh xuất hiện.
Nàng tìm đến nơi ở của để dò hỏi, mới — bỗng dưng nhận một khoản tiền lớn, sớm rời kinh hồi hương.
Tâm c.h.ế.t như tro tàn, nàng c.ắ.n răng thuận theo sự sắp đặt của gia tộc, bước phủ Tề Vương.
nàng rằng —
Thư sinh chính phụ nàng sai g.i.ế.c chết.
Khi chết, trong tay còn nắm chặt chiếc trâm tặng nàng.
“Ta cứu . Bây giờ... đang ở chỗ .”
Ta mỉm , nâng chén :
“Nếu Vương tiểu thư tin, thể đưa cô đến gặp .”
Vương Thanh Đường siết chặt khăn tay, hai tay ngừng run rẩy:
“Ngươi... gì?”
“Ta các rời khỏi Thượng Kinh.”
Ta thu ý , bình thản :
“Đi cũng , thể giúp.
Ta còn thể đưa các một khoản bạc lớn, để nửa đời còn lo ăn mặc.”
“Vì ngươi...?”
Nàng định hỏi, nhanh chóng tự lý giải:
“Ta hiểu . Ngươi là vì Văn Nhụy, để nàng vương phi.”
Ta giải thích.
Cứ để nàng nghĩ như thế cũng .
Tề Vương chỉ là một chiếc gối thêu hoa rỗng ruột, đáng sợ.
Điều bây giờ —
chỉ là khiến mất hậu thuẫn từ họ Vương, sớm loại khỏi ván cờ.
Chỉ khi đó…
Người , kẻ vẫn đang chờ ngư ông đắc lợi —
Mới thể sớm bước cuộc chơi.
11
Tiết Sương giáng.
Văn Nhụy nhận hai tin vui.
Một là Tề Vương phi băng hà.
Hai là đối thủ lớn nhất của nàng , Nhị tiểu thư nhà họ Vương – Vương Thanh Đường, vì quá đau lòng, cũng lâm bệnh nặng, còn khả năng tranh sủng.
Ngôi Vương phi của nàng , gần như là chuyện chắc chắn như đinh đóng cột.
Tâm trạng Văn Nhụy vô cùng khoái chí.
Gặp trong phủ, tất nhiên thể bỏ qua cơ hội mỉa mai đôi câu:
“Ôi chao, thật đúng là mỗi một phận. Mới tháng , tỷ còn nhắc chỉ là trắc phi, mà giờ, sắp nâng lên Vương phi .”
“Còn tỷ thì ? Yến Thống lĩnh chắc lâu lắm đến gặp tỷ nữa nhỉ? Chẳng lẽ nhanh chóng thất sủng ? Chậc chậc...”
Ta tính toán với nàng gì.
Nàng — tỷ tỷ cũng chuẩn một món quà tân hôn cho nàng.
Nữ nhạc kỹ , sớm đưa đến bên Tề Vương.