TIẾT BÌNH AN - Chương 101: Phiên Ngoại 2 - Thanh Mai Trúc Mã: Xem

Cập nhật lúc: 2025-07-18 00:14:53
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau tiết Thượng Nguyên, đầu tháng Ba chính là ngày sinh thần của Hoàng hậu, còn gọi là tiết Thiên Thu.

Trước , dịp Thiên Thu, Đế Hậu đều cùng xuất hiện. Năm nay, Vạn Tuyên Đế sớm cáo bệnh, Hoàng hậu nương nương chuyện, khỏi nghĩ tới việc Dự Vương trúng độc ba tháng .

Khi , Vạn Tuyên Đế tức giận thôi, chính Hoàng hậu nương nương bảo vệ Thái tử.

Đáng tiếc, tình cảm phu thê rạn nứt nhưng ở chốn hoàng thành chuyện đó cũng khó tránh.

Điều Hoàng hậu nương nương ngờ tới là Dự Vương đến dự tiệc Thiên Thu.

với tâm phúc: "Hắn tra chuyện Thái tử nhưng giả vờ như ? Mới từng tuổi mà tâm cơ sâu đến . Uổng công Thái tử lớn hơn hai mươi mấy tuổi, tâm cơ thâm trầm như . cũng chẳng còn cách nào," Hoàng hậu nương nương nghĩ, "Thái tử xuất chốn thôn dã, cần cho Thái tử thêm thời gian."

Bà sai ma ma tâm phúc: "Tìm cơ hội đem chuyện Dự Vương đến dự tiệc tiết lộ cho Hưng Hoa điện."

Quả nhiên, khi Dự Vương mặt Vạn Tuyên Đế cáo bệnh nữa mà cũng xuất hiện.

Tháng Ba cuối xuân, ý xuân dạt dào, ngoài Tây Hoa môn của hoàng cung, xe ngựa của các nhà đỗ san sát, nha và tiểu đồng đợi ngoài cửa. Qua Tây Hoa môn, dọc theo tường cung đỏ thẫm sâu trong sẽ đến Phượng Nghi cung.

Trong cung giăng đèn kết hoa, vui tươi rộn rã, các vũ nữ của Giáo Phường Tư nhảy múa, sân khấu đào kép phiên biểu diễn.

Vạn Tuyên Đế và Hoàng hậu nương nương cao.

Đông cung Thái tử phi Lý thị tưởng rằng Hoàng đế trách tội Thái tử nữa nhưng sắc mặt Vạn Tuyên Đế chẳng mấy vui vẻ.

Ông xuống vị trí bên trái, Thái tử là Dự Vương.

Từ khi chuyện hạ độc bại lộ, Vạn Tuyên Đế và Bùi Thuyên từng gặp mặt. Thực , Vạn Tuyên Đế cũng đứa trẻ hiện giờ , chỉ vẫn uống thuốc.

Tình cảm của ông đối với Dự Vương phức tạp.

Khi Dự Vương mới vài tuổi, ông thường sai đưa Dự Vương đến Hưng Hoa điện để tự chăm sóc. Có lẽ ban đầu là cho các đại thần thấy nhưng dần dà ông cảm nhận niềm vui khi chơi đùa cùng .

Vạn Tuyên Đế thường tự nhủ, đây con ruột của , ông thể nuôi lớn hổ thẹn với Tiên đế. đến giờ phút , với tư cách là trưởng bối, ông chút sợ hãi, sợ thấy hận ý trong mắt đứa trẻ vì sự bất công của .

Tuy nhiên, dường như ông lo xa. Khi Dự Vương tiến lên hành lễ, trong mắt chỉ một vẻ trầm tĩnh.

Đến khi yến tiệc bắt đầu, ánh mắt Dự Vương cũng hề dừng bất kỳ nào của hoàng gia mà chỉ chăm chú về một hướng ở phía .

Vạn Tuyên Đế khỏi hiếu kỳ đưa mắt theo. Trong đám dễ dàng nhận cô nương nhà Vĩnh Quốc công...

Bình An cạnh mẫu , đầu vấn một búi tóc nhỏ, mặc áo đối khâm màu vàng gừng thêu hoa văn hồ lô. Nàng ngay ngắn, khuôn mặt nhỏ nhắn bầu bĩnh đáng yêu, đôi mắt to trong veo như gương sáng, ngắm màn ca múa phía .

Nhìn, , nàng từ từ nhắm mắt ngủ .

Phùng phu nhân , tiếng chiêng trống ồn ào đối với trẻ nhỏ là vô vị, bà cũng nhận nữ nhi ngủ.

Một phu nhân ở bàn bên cạnh : "Ngủ gật yến tiệc Thiên Thu? Tiết gia và Dự Vương phủ thường xuyên lui tới nên gan cũng lớn thật, dám khinh nhờn Hoàng hậu nương nương."

Thì là một nhà ghen tị với Tiết gia.

Phùng phu nhân lạnh: "Không cần ngươi nhắc nhở."

Hoàng đế còn ở , giờ bà thể rời .

Bà đành khẽ lay Bình An.

Bình An mở mắt , vốn dĩ là mắt hai mí giờ thành ba mí. Nàng mệt mỏi vô cùng, trông đáng thương buồn . Phùng phu nhân khỏi đau lòng.

Lúc , Bành công công khoác phất trần khuỷu tay, mỉm tới: "Phùng cung nhân."

Bành công công là thái giám cận của Vạn Tuyên Đế, Phùng phu nhân vội vàng đáp: "Công công việc gì?"

Bành công công : "Bệ hạ thấy Tiết cô nương buồn ngủ, bèn : Trẻ nhỏ thể thiếu ngủ, mời cung nhân về , cần lo lắng."

Không chỉ Phùng phu nhân mà cả mấy bàn phụ nhân xung quanh đều kinh ngạc. Bệ hạ thấy Tiết cô nương ngủ gật, còn "dâng gối" đến?

Phùng phu nhân hồn, cố ý liếc vị phu nhân châm chọc một cái.

: "Đa tạ ngươi quan tâm. Ngươi xem, Bệ hạ cũng quan tâm đến Tiết gia chúng ."

Vị phu nhân im miệng, đây chính là ân điển của quân vương, Hoàng hậu nương nương trong miệng bà chẳng đáng là gì.

Vậy nên Phùng phu nhân dẫn Bình An nghênh ngang rời . Động tĩnh nhỏ, thu hút sự chú ý của ngườ. khi thấy Bành công công dẫn đầu, ai nấy đều hiểu.

Trong lòng thầm hâm mộ, nhà họ Tiết vận may thật !

...

Không lâu , Phùng phu nhân dẫn Bình An đến Tây Hoa môn. Họ lên xe ngựa thấy giọng quen thuộc của Lưu công công: "Nhị cô nương, chờ một chút!"

Phùng phu nhân thấy giọng liền chút đau đầu. Mấy tháng nay, Bình An thích đến Vương phủ chơi, gần nửa thời gian là ở đó.

Bình An vén rèm xe bên lên, phía Lưu công công, Vương gia cưỡi con ngựa nhỏ tới.

Bùi Thuyên lấy từ trong tay áo một chiếc khăn lụa màu đỏ thẫm đưa cho Bình An.

Hắn : "Nàng để quên ở Vương phủ."

Bình An nhận lấy: "Ngày mai sẽ đến lấy."

Bùi Thuyên lặng lẽ mắt tiểu cô nương. Hắn cúi đầu, dùng giọng chỉ nàng thấy, chậm rãi : "Đừng chỉ đến tìm vì 'khăn tay'."

Bình An như hiểu như , gật đầu.

Phùng phu nhân chợt cảnh giác, đợi Bình An buông rèm xuống, bà hỏi: "Vương gia ?"

Bình An nhỏ nhẹ đáp: "Vương gia , con vì mà đến."

Phùng phu nhân: "..."

Vương gia đúng là quỷ kế đa đoan!

cũng , thật cũng chẳng gì, chỉ là tình cảm trẻ con. Phùng phu nhân đành lắc đầu, Bình An và Dự Vương đúng là chút ăn ý.

Trên xe ngựa, Bình An gấp chiếc khăn tay trong tay . Trong lúc xe ngựa xóc nảy, năm năm thời gian thoảng qua, thiếu nữ mười tuổi vén rèm xe lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiet-binh-an/chuong-101-phien-ngoai-2-thanh-mai-truc-ma-xem.html.]

Ngoài rèm, Bùi Thuyên mặc bộ mãng bào màu đen viền hoa văn chữ hồi, cưỡi ngựa bên cạnh xe ngựa.

Bùi Thuyên mười ba tuổi, đường nét rõ ràng, đôi mắt đen sâu thẳm, đôi môi nhạt màu, xương cốt cân đối, tựa như một pho tượng tinh xảo bằng tuyết, ngũ quan vẽ bằng mực tàu.

Càng ngày càng tuấn tú.

Hắn nhận ánh mắt của Bình An, khẽ rũ mắt xuống.

Bình An đưa tay khỏi xe ngựa, tay là một chiếc khăn lụa màu xanh lam: "Khăn tay của ."

Bùi Thuyên để quên xe ngựa của nàng, đến nay đồ đạc của bọn họ lẫn nhiều, đôi khi phân biệt cái nào của ai.

Tuy nhiên, một thứ Bình An vẫn phân biệt .

Bùi Thuyên thần sắc như thường, nhận lấy khăn tay từ tay nàng, bỏ tay áo.

Lá rụng xào xạc, gió thu se lạnh, năm Thái Khang thứ mười ba, dịp Trung thu, bách quan văn võ cùng gia quyến trong kinh đến bãi săn của hoàng gia để dự lễ săn b.ắ.n mùa thu.

Bình An riêng một xe ngựa, đến khu vực cấm uyển của hoàng gia, nàng đến tiểu viện dành cho Tiết gia mà đến tiểu viện của Bùi Thuyên.

Xe ngựa của Tiết gia ở phía đội ngũ của bách quan, Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An cùng một xe.

Tiết Thường An vén rèm xe lên về phía , miệng : "Hừ, mới thèm quan tâm đến việc nhị tỷ tỷ đến chỗ của Dự Vương, còn nhớ đến chúng ."

Tiết Tĩnh An vạch trần sự thành thật của nàng: "Nhị chung với Vương gia, ghen tị ."

Các nàng đều qua mười tuổi, thể đến dự lễ săn b.ắ.n nhưng Bình An mặt.

Tiết Thường An lạnh: "Vẫn hơn tỷ mơ tưởng tới Vương gia."

Tiết Tĩnh An kinh hãi: "Muội dựa mà vu oan cho !"

Hai xô xát, đá qua đá .

Trong xe ngựa phía , Bình An hắt một cái: "Hắt xì!"

Thải Chi và Bình An cùng ở trong xe ngựa. Từ khi Bình An bảy tuổi, nàng theo hầu bên cạnh Bình An, nàng quan tâm hỏi: "Cô nương lạnh , cần đốt lò sưởi tay ?"

Bình An xoa xoa mũi lắc đầu, cứ cảm thấy như chuyện gì đó xảy .

Một canh giờ , xe ngựa dừng ở cấm uyển của hoàng gia, phòng của Bùi Thuyên lớn, còn hai cái sân, thể chơi đá cầu ở trong đó.

Thượng phòng hai gian, mỗi gian đều giường, Bình An ngủ bên trái, Bùi Thuyên ngủ bên . Thải Chi đang trải giường cho Bình An, đặt con hổ vải mà Bình An thích nhất lên đầu giường.

Bùi Thuyên đến doanh trướng . Bình An xong trang phục cưỡi ngựa, Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An đến tìm nàng.

Tiết Tĩnh An lớn hơn hai một tuổi, chiều cao khác biệt lắm, ba tỷ đều mặc trang phục cưỡi ngựa, trông hài hòa.

Tiết Tĩnh An hỏi: "Nhị , chúng cưỡi ngựa !"

Lúc , ba tỷ Tiết gia đều học cưỡi ngựa, hào hứng bừng bừng, tràn đầy mong đợi với việc cưỡi ngựa.

Bình An đáp một tiếng, đột nhiên, nàng Tiết Thường An Tiết Tĩnh An, chút khẳng định: "Hai cãi ."

Tiết Tĩnh An: "Không ."

Tiết Thường An: " , ai thèm cãi với tỷ ."

Bình An gật đầu, về phía một bước, Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An liếc , Bình An đột ngột đầu , hai vẻ chuyện gì.

Bình An yên tâm, cãi .

Bãi săn chuẩn ngựa con cho các công tử tiểu thư nhỏ tuổi. Bình An từng cưỡi ngựa ở Vương phủ nên dễ dàng lên ngựa.

Ba một đoạn ngắn, đột nhiên thấy một đám cấm vệ quân mặc áo giáp nhanh chóng xông rừng núi.

Động tĩnh quá lớn, con ngựa nhỏ của Tiết Thường An cũng dọa sợ.

Một lát , mấy cung nhân tới, với các nàng: "Xin các vị cô nương về , trong núi xuất hiện chó sói hung dữ."

Tiết Tĩnh An chút sợ hãi: "Chó sói? Có cắn ?"

Cung nhân: "Có, Dự Vương điện hạ thương."

Bình An ngẩn .

Bùi Thuyên rừng săn b.ắ.n sói cắn.

Điều kiện ở doanh trướng tiện, nhanh chuyển về cấm uyển. Các cung nhân bưng chậu đồng trong điện. Thái y cũng vác hòm thuốc vội vàng chạy tới.

Cánh tay trái của Bùi Thuyên cắn một mảng lớn, sâu đến tận xương, m.á.u chảy đầm đìa.

Sắc mặt tái nhợt, mím chặt môi, ngay cả khi thái y xử lý vết thương cũng hề kêu một tiếng.

Đột nhiên, thấy giọng kinh ngạc của Lưu công công ở bên ngoài: "Nhị cô nương, cô nương đến đây?"

Bùi Thuyên khựng .

Lúc đang rắc kim sang dược cầm máu, hiệu cho thái y lui , kéo vạt áo đang đặt cánh tay lên, che vết thương đáng sợ và phần n.g.ự.c gầy gò.

Vạt áo chạm vết thương, cau mày.

Không lâu Bình An quả nhiên phòng, thấy những khác đều lui , sắc thuốc thì sắc thuốc, nước thì nước.

Nhân lúc , nàng xuống chiếc ghế bên cạnh Bùi Thuyên, .

Bùi Thuyên nhàn nhạt : "Không nghiêm trọng."

Bình An: "Ta xem."

Bùi Thuyên nhướng mày: "Không ."

Bình An nắm lấy một góc tay áo của , trong mắt tràn đầy nghiêm túc: "Ta là vị hôn thê của , xem."

Bùi Thuyên: "..."

Khóe miệng khẽ cong lên, khẽ một tiếng: "Lớn lên ."

Loading...