TIẾT BÌNH AN - Chương 102: Phiên Ngoại 2 - Thanh Mai Trúc Mã: Vui
Cập nhật lúc: 2025-07-18 00:14:55
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Bình An vẫn từ chối, xem vết thương.
Lưu công công mời Bình An ngoài, nén giải thích: "Nhị cô nương, Điện hạ chỉ sợ quá m.á.u me, để cô nương thấy sẽ dễ chịu."
Bình An phồng hai má trắng nõn căng tròn, giống như chú chim sẻ núi tuyết xù lông trắng.
Lưu công công Bình An chút vui.
Chuyện hiếm thấy vì Nhị cô nương vốn là tính tình . Hắn khỏi tiếc nuối, đáng tiếc Vương gia thấy, nếu nhất định sẽ véo má nàng.
Tuy nhiên, cảm xúc của Bình An đến nhanh mà cũng nhanh. Nàng vốn đang ngoài sân, chợt chú ý đến điều gì đó, đột nhiên dừng bước.
Lưu công công cũng dừng theo: "Sao ?"
Bình An : "Có ."
Lưu công công kinh ngạc, sợ thích khách, đang định gọi thị vệ, Bình An đến góc hành lang chữ hồi, nghiêng đầu qua.
Nàng chớp mắt, Vạn Tuyên Đế đang xổm ở đó cũng chớp mắt, hai mắt to trừng mắt nhỏ.
Lưu công công cũng thấy Vạn Tuyên Đế, càng thêm há hốc mồm: "Bệ, Bệ hạ?"
Vạn Tuyên Đế dậy, phủi áo bào, hắng giọng: "Không gì, là do Trẫm bảo thị vệ cần thông báo."
Bình An hành lễ. Nàng Vạn Tuyên Đế chằm chằm, cáo trạng: "Bệ hạ, Vương gia chảy nhiều máu, cho xem."
Lưu công công chút kinh ngạc. Quan hệ giữa Bệ hạ và Dự Vương điện hạ bây giờ căng thẳng như , Bình An dám thẳng Dự Vương thương. Nàng đúng chút ngây thơ hồn nhiên.
Vạn Tuyên Đế Bình An.
Thiếu nữ mười tuổi, trong mắt thuần khiết như . Trong thế giới của nàng thứ hề quanh co, Vạn Tuyên Đế ở đây, là đến thăm Bùi Thuyên.
Cho nên, nàng chậm rãi bổ sung một câu: "Bệ hạ xem giúp ."
Lưu công công cúi đầu lau mồ hôi, Nhị cô nương lẽ chọn nhầm ...
Chỉ trong chốc lát, Vạn Tuyên Đế trong lòng chua xót. Các loài động vật ở bãi săn đều kiểm tra từ nửa năm , con ch.ó sói hung ác chắc chắn là ngẫu nhiên, chỉ cần tra nhất định thể tra kẻ chủ mưu.
Khi Bùi Thuyên thương, ông do dự một chút nhưng vẫn đến đây. Ông xem vết thương của nhưng dám.
Ngay , ông định rời .
tiểu cô nương nghiêm túc cáo trạng, nghiêm túc thỉnh cầu ông. Ông đột nhiên cảm thấy đến , chỉ còn một bước cuối cùng, tại do dự.
Thế là, Vạn Tuyên Đế chậm rãi : "Trẫm, xem."
Bình An gật đầu. Nàng thể xem là vì nàng còn nhỏ, đợi lớn lên. Hoàng đế lớn như , nửa mái đầu bạc trắng nhưng nàng chắc Vạn Tuyên Đế bao nhiêu tuổi.
Thấy Vạn Tuyên Đế phòng, nàng hỏi Lưu công công: "Hoàng đế đủ lớn chứ?"
Lưu công công vội vàng : "Ôi chao, tiểu tổ tông của ơi! Tuyệt đối nhắc đến tuổi của Bệ hạ!"
Bình An: "?"
Tiểu Bình An trẻ con kiêng kỵ, Lưu công công dám cườic. DùDù nữa, Bệ hạ lựa chọn thăm hỏi vết thương của Dự Vương khiến chút kinh ngạc.
Tuy nhiên, nếu Tiết Nhị cô nương phát hiện, Bệ hạ cứ như rời cũng ai , thì cách giữa Bệ hạ và Dự Vương chỉ càng ngày càng rộng.
Hiện tại, Bình An xuống đình hóng mát trong sân, trong đình đang đun , bọt nước sôi lục bục, khói lượn lờ trong gió thu.
Chỉ uống đủ, lâu , phòng bếp nhỏ bưng bánh ngọt đếnđ. Bình An ăn hai miếng bánh đậu phộng giòn thơm ngon, nàng chỉ bốn miếng còn : "Ta mang ."
nư
Mấy năm nay, ở Vương phủ Nhị cô nương gì nấy, tự nhiên sẽ tìm một túi giấy, cẩn thận bỏ bánh .
Bình An xách túi giấy lên, mang về cho tỷ tỷ, ăn.
Chưa đến một khắc, Vạn Tuyên Đế từ trong phòng . Lão nhân hơn năm mươi tuổi, vành mắt đỏ, hình gầy gò chút chống đỡ nổi long bào.
Thấy Vạn Tuyên Đế như , Lưu công công kinh hãi thôi, càng rõ trong phòng rốt cuộc những gì.
Hắn vốn tưởng rằng, Bình An sẽ hỏi Hoàng đế và Vương gia chuyện gì. Tuy nhiên, Bình An chỉ hỏi: "Bệ hạ, nghiêm trọng ?"
Vạn Tuyên Đế hồn, từ ái Bình An : "Nghiêm trọng."
Bình An: "Hây."
Ở độ tuổi , nàng thở dài một tiếng, liền giống như một lớn, khiến yêu thích đành lòng. Vạn Tuyên Đế cúi , mắt nàng, : "Là Trẫm đánh giá thấp sự nghiêm trọng."
Bình An chớp mắt, hiểu Vạn Tuyên Đế đánh giá thấp cái gì.
Chỉ Lưu công công ý trong lời , đột nhiên trợn to mắt. Ý của Vạn Tuyên Đế là ông đánh giá thấp sự thù hận của Thái tử đối với Dự Vương.
Như , tiếp theo sẽ xảy chuyện gì?
Lưu công công ở trong cuộc chỉ cảm thấy gió thu càng thêm lạnh lẽo.
--
Cuộc săn b.ắ.n mùa thu qua, chuyện chó sói hung ác định đoạt bằng "tai nạn" như Đông cung tưởng tượng. Rất nhanh, thông qua cuộc điều tra kỹ lưỡng phát hiện bàn tay của Đông cung, Thái tử thể chối bỏ.
Nhất thời các đại thần trong triều phẫn nộ. Từ khi tiếng chính cho Tiên đế, sớm coi Dự Vương là kế vị tiếp theo hoặc là kế vị đời .
Nếu vì Thái tử mà Dự Vương gặp nạn, chẳng Tiên đế rước sói nhà , chẳng những đại thần như họ đủ trung quân ái quốc ?
Đông cung nhất thời rơi đầu sóng ngọn gió. Bây giờ, tất cả đều đang chờ thái độ của Vạn Tuyên Đế.
Hoàng hậu nương nương đến cầu xin nhưng Vạn Tuyên Đế gặp bà. Bà đau đầu thôi, chuyện cứ giải quyết theo hướng tai nạn là , Vạn Tuyên Đế cứ truy cứu đến cùng.
Thái tử phi Lý thị lóc: "Mẫu hậu, rốt cuộc ai mới là con ruột của phụ hoàng?"
Hoàng hậu nương nương: "Im miệng, lời thể bừa?"
Trước khi còn ở chốn thôn quê, Thái tử việc gì , suốt ngày lêu lổng. Vạn Tuyên Đế thích Thái tử. Nay Thái tử tiến bộ, cũng đang tiêu hao dần tình cảm của Vạn Tuyên Đế.
Vạn Tuyên Đế cứng rắn hơn so với tưởng tượng. Hoàng hậu nương nương cảm thấy bất lực.
Khác với bên ngoài, Vĩnh Quốc công phủ Tiết gia và Dự Vương phủ vẫn như bình thường. Mặc kệ gió đông tây nam bắc vẫn sừng sững như núi.
Đang là mùa khoai sọ, điền trang cung cấp mấy chục cân tươi ngon. Phùng phu nhân phân phó ma ma phòng bếp: "Để một nửa nấu cơm, một nửa đồ ăn vặt."
Nhớ đến việc Bình An thích ăn khoai sọ tẩm đường, bà bèn sai xào một đĩa nhỏ, mang đến Vương phủ.
, mang đến Vương phủ. Nữ nhi ngoan của bà hiện đang ở Vương phủ chơi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiet-binh-an/chuong-102-phien-ngoai-2-thanh-mai-truc-ma-vui.html.]
Phùng phu nhân thở dài, Vương gia dùng một món đồ chơi mới lạ dụ nàng đến, dùng thứ gì để câu .
Tuy nhiên , bà đổ oan cho Bùi Thuyên. Hắn chỉ thương chứ gì cả.
Bình An luôn nhớ đến vết thương của , thậm chí còn ở Vương phủ lâu hơn bình thường một chút. Trong lòng Bùi Thuyên như một chậu nước tràn đầy, tràn một chút cảm xúc, cẩn thận nếm thử, đắc ý.
Trước tính tình trầm uất, hiếm khi những lúc thế , đột nhiên nghĩ thương như cũng chuyện .
Hắn cong ngón tay về phía nàng: "Lại đây."
Bình An tới, chống cằm, sấp mép giường.
Bùi Thuyên: "Chơi cờ ?"
Bình An lắc đầu. Bùi Thuyên một tay nhấc sách lên, đưa cho nàng: "Đọc sách?"
Bình An lắc đầu.
Bùi Thuyên suy nghĩ một chút, hỏi: "Vậy nàng gì?"
Bình An chỉ bên ngoài: "Ra ngoài chơi."
Bùi Thuyên: "Ta cũng ."
Bình An dùng bàn tay nhỏ sờ sờ mu tay , trịnh trọng : "Huynh thương, lộn xộn."
Hóa chơi cờ sách, nàng đều sợ lộn xộn. Bây giờ nàng bỏ tự ngoài chơi. Ánh mắt Bùi Thuyên khẽ d.a.o động, sắc mặt vui.
Tay lật , nắm lấy mu bàn tay nàng, : "Không ."
Muốn cũng cùng .
Bình An quen, gật gật cằm, : "Ta ở cùng ."
Lông mày Bùi Thuyên giãn , Bình An thích chơi cờ tướng, bèn : "Mang hộp cờ đến đây."
Quân cờ bày , ván cờ còn bắt đầu thấy Lưu công công vội vàng chạy từ bên ngoài , sắc mặt hoảng hốt: "Điện hạ, Bệ hạ đến !"
Quả thực đây là đầu tiên Vạn Tuyên Đế đến Vương phủ.
Hoàng đế xuất tuần, nơi cần chuẩn , đề phòng thích khách, tất cả đều cẩn thận tỉ mỉ. Lưu công công sợ gì sơ suất. xuất cung của Vạn Tuyên Đế là bí mật.
Nhìn thấy Bình An, Vạn Tuyên Đế : "Ngươi cũng ở đây."
Bình An: "Ta ở đây."
Hai hiểu chút quen thuộc, Bùi Thuyên nhớ lời Lưu công công , rũ mắt xuống.
Phát hiện bàn cờ bày cờ tướng, Vạn Tuyên Đế : "Trẫm cũng đến chơi một ván."
Bình An dời sang một bên quan sát.
Nàng chống cái đầu nhỏ, xem cờ . Vạn Tuyên Đế hiếu kỳ, tiểu nha đầu thật ngoan. Ông nàng thêm hai , hỏi: "Ngươi hy vọng ai thắng?"
Động tác cầm cờ của Bùi Thuyên khựng .
Bình An hồn, : "Vương gia."
Mấy ngày Vạn Tuyên Đế tiểu nữ hài thúc đẩy một phen, mới gặp Bùi Thuyên. Ông còn tưởng tiểu cô nương lanh lợi, sẽ nịnh nọt Bệ hạ thắng.
Kết quả, nàng thành thật đáng yêu như .
Vạn Tuyên Đế hỏi: "Tại ?"
Bình An Vạn Tuyên Đế, Bùi Thuyên, chậm rãi : "Bởi vì, Vương gia thắng, vui."
"Ta vui, Vương gia cũng vui. Vương gia vui, Bệ hạ cũng vui."
Như , đều vui vẻ. Nàng thích.
Bùi Thuyên cong khóe môi, hạ một quân cờ, ăn mất một quân cờ của Vạn Tuyên Đế.
Vạn Tuyên Đế ngẩn , đó lớn: "Nha đầu !"
Cuối cùng ván cờ quả nhiên là Bùi Thuyên thắng.
Bùi Thuyên hỏi: "Vui ?"
Trong đầu Bình An vẫn còn đang hồi tưởng ván cờ, mặt nàng ửng hồng, mắt sáng long lanh, gật đầu lia lịa: "Còn ?"
Bùi Thuyên: "Ừm."
Bình An Vạn Tuyên Đế đang uống : "Bệ hạ thì ?"
Vạn Tuyên Đế hắng giọng: "Vui, vui!"
Ngày hôm , Hưng Hoa điện ban một đạo thánh chỉ... Thái tử thất đức, giam lỏng ở Đông cung, tham chính.
Chỉ dụ ban , trừ những đại thần Văn Uyên Các và học sĩ Hàn Lâm Viện tham gia soạn thảo, quần thần đều xôn xao. Đây là một hình phạt nghiêm khắc, thậm chí thể , Thái tử mất sự sủng ái của Hoàng đế, chỉ còn hư danh!
Trong triều, thể kế vị chỉ còn Dự Vương điện hạ.
Nhiều nhà còn kịp phản ứng, tình cảnh xoay chuyển đến mức . Họ thậm chí còn kịp nhúng tay việc sắp đặt Trắc phi cho Dự Vương, trong lòng chỉ tức giận vì lợi ích đều Tiết gia thâu tóm.
Về phần Tiết gia thì cố gắng khiêm nhường, giữ vững nguyên tắc ' phạm , phạm ', cũng coi như thuận buồm xuôi gió.
Đêm giao thừa năm đó, Bình An mười một tuổi. Nàng và Bùi Thuyên cùng cung đạo. Nàng ngẩng đầu, Bùi Thuyên bên cạnh, hỏi: "Ta lớn hơn một chút ?"
Bùi Thuyên : "Một chút."
Bình An chậm rãi gật đầu: "Được ."
Thoáng chốc, đêm giao thừa năm nàng mười bảy tuổi, vẫn bức tường đỏ ngói vàng. Nàng ngẩng đầu thanh niên bên cạnh, nghiêm túc hỏi: "Ta lớn ?"
Bùi Thuyên rũ mắt xuống, mỗi năm Bình An đều hỏi như , cho nên câu trả lời của cũng đến bên miệng: "Một chút..."
Ngữ khí dừng .
Trong mắt , Bình An khi lớn lên ngũ quan giống hệt như khi còn nhỏ, chỉ là biến thành mặt trái xoan, môi hồng như cánh hoa, mắt trong veo, vẻ của nàng yên bình mà tươi sáng, cao sang mà chút thoát tục, dường như nàng vốn ở trần thế mà vướng bụi trần.
Mấy năm nay, tận mắt thấy thanh mai trúc mã của từ từ trưởng thành. Hôn sự của họ định mùng một tháng sáu.
Hắn một lúc, khép mi mắt , : "Lớn ."
Bình An ôm lò sưởi tay, lắc đầu, : "Mẫu , còn nhỏ."
Bùi Thuyên: "..."