TIẾT BÌNH AN - Chương 23: Hủy Hôn (tiếp)
Cập nhật lúc: 2025-07-17 02:40:25
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay Tiết Hãn nghỉ hưu mộc ở nhà, đang cùng các môn khách trong nhà trò chuyện. Phùng phu nhân tới tìm, ông lờ mờ cảm thấy , đợi đến khi gặp Phùng phu nhân, cảm giác lập tức chứng thực.
Phùng phu nhân tức giận đến run rẩy: "Năm đó nếu như trong nhà chút quan hệ với ở Ngũ Thành Binh Mã Ty ở Binh Bộ. Nếu kéo dài thời gian đến ngày thứ hai mới phong tỏa thành thì nữ nhi ngoan của bắt cóc?"
"Tiết gia các thì , bỏ võ theo văn, giữ tiếng tăm thanh liêm nhưng giữ nổi nữ nhi. Giờ còn để cho nữ nhi của tên võ phu bắt nạt!"
"Thiếp cho , tuy giờ hỏi han gì đến Tiết Thường An, nhưng hôm nay nó mặt vì Bình An, thể ngơ!"
Tiết Hãn đương nhiên hiểu rõ.
Ông đau lòng Bình An, tuy thể lúc nào cũng quan tâm giống như Phùng phu nhân. chuyện nữ nhi bắt cóc lan truyền ngoài, cơn giận của ông cũng bốc lên ngùn ngụt. Chỉ là khả năng kiềm chế của ông hơn phu nhân một chút, biểu hiện rõ ngoài.
dù tay vẫn đúng. Cách giải quyết đơn giản và nhẹ nhàng nhất cho chuyện , chính là xử lý Tiết Thường An, cho Hà gia thấy. Như là xong.
Hà gia sợ danh tiếng của Hà Bảo Nguyệt tổn hại, cũng sẽ lùi một bước. Mọi coi như chuyện gì xảy , êm xuôi cho qua.
Quan trường chẳng cũng thường như ?
Phùng phu nhân hẳn là nghĩ thông suốt, mới đặc biệt tới đây rõ với ông. Lần , bà chỉ đòi công bằng cho Bình An, mà còn bảo vệ Tiết Thường An.
Tiết Hãn khựng trong lòng, thật những năm gần đây, thê tử hỏi han gì đến thứ nữ, ông cũng rõ.
Chỉ là "thanh quan nan đoạn gia vụ sự" (quan thanh liêm cũng khó xử việc nhà). Nữ nhi xảy chuyện lớn, Tiết Hãn liền mở một mắt nhắm một mắt cho qua. Ông còn tưởng rằng thê tử sẽ đẩy Tiết Thường An .
Hóa là ông nghĩ sai. Trên đời , cho cùng nam nhân vẫn bạc tình hơn.
Nói cho cùng, vì Bình An mà cái nhà dường như chút cảm giác của một gia đình .
Tiết Hãn thở một dài, hỏi Phùng phu nhân: "Vậy nàng thế nào?"
Phùng phu nhân: "Dù là chuyện của nữ nhi, e rằng cũng Hà gia coi là chuyện lớn. Nếu đoán sai, Vũ Ninh Hầu chắc chắn đang dẫn đến nhà chúng . Thiếp sợ họ đối chất, ai đúng ai sai, còn ."
Tiết Hãn còn đang suy nghĩ, bên ngoài Hổ Phách tới báo: "Tần lão phu nhân cho gọi đến Di Đức Viện ."
Hai phu thê , càng thêm kiên định ý định lớn chuyện , cùng đến Di Đức Viện .
…
Tần lão phu nhân ngay ngắn ghế chủ tọa. Bà giữ vẻ mặt nghiêm trang, nếp nhăn giữa hai lông mày hằn sâu. Tuyết Chi một bên, trong sảnh một bầu khí nặng nề.
Tiết Hãn chủ động suy nghĩ của phu thê hai , Tần lão phu nhân : "Hà gia khinh quá đáng."
Phùng phu nhân đồng tình: "Bình An còn nhỏ, để nó chịu oan ức thế . Đứa trẻ đó nếu thấy mặt vì , trong nhà trừng phạt. Tâm địa nó lương thiện, thể chịu đựng ?"
Bình An còn nhỏ.
Lần thấy câu , Tiết Hãn và Tần lão phu nhân đều gì.
Tần lão phu nhân chậm rãi tràng hạt trong tay, trầm ngâm một lát, : "Nói , rốt cuộc vẫn do mối hôn sự ."
Lời thốt , khiến Tiết Hãn và Phùng phu nhân đều sửng sốt. , ai thể Hà gia cô nương khiêu khích Bình An, liên quan đến hôn sự của Dự Vương phủ?
Ngay cả ác ý của Ngọc Tuệ cũng là nhắm mối hôn sự .
Phú quý lớn đến , nếu thành hiện thực thì thể coi là phú quý, chỉ thể coi là ôm bảo vật đường lớn.
Chỉ là coi Tiết gia như đứa trẻ lên năm, tùy ý tranh đoạt bảo vật trong tay Tiết gia, thật nực !
Tần lão phu nhân dừng động tác tràng hạt, bà dịu giọng, : "Tuyết Chi, chuẩn cáo mệnh phục (trang phục dành cho mệnh phụ)."
Tiết Hãn: "Mẫu định gì?"
Tần lão phu nhân : "Con cũng triều phục , chúng cung."
Bà với Phùng phu nhân: "Tân Châu, con đúng, Bình An còn nhỏ."
Tân Châu là khuê danh của Phùng phu nhân. Lão thái thái giờ vẫn gọi bà là Phùng thị, đột nhiên gọi khuê danh bà chút kịp phản ứng.
Tần lão phu nhân thần sắc bình tĩnh nhưng giọng điệu trọng lượng như núi Thái Sơn: "Bị cuốn những chuyện như thế , hai . Hiện giờ lấy chuyện Bình An bắt cóc ầm ĩ, nếu hành động, đến một năm, những lời đồn đại bên ngoài, các con sẽ ."
Hướng gió dư luận, Tiết gia chiếm sẽ khác chiếm mất. Thế nhân đồng tình với đứa trẻ bắt cóc ? Đương nhiên là .
ngoài đồng tình , lễ giáo cũng ăn sâu bén rễ: Đứa trẻ bắt cóc, tiếp xúc với những gì bên ngoài. Chắc chắn bằng đứa trẻ nuôi dưỡng bên cạnh, chi bằng c.h.ế.t ở bên ngoài còn hơn.
Đây cũng là nguyên nhân Tiết gia cố gắng che đậy kín kẽ.
Phùng phu nhân cúi đầu, khóe mắt bà nóng lên, đau lòng tủi cho Bình An. Lẽ nào bắt cóc là của con bé ?
Ngay đó, Tần lão phu nhân : "Hiện tại và Hãn lão gia cung, chính là liều cái mạng già , đề nghị: Từ hôn."
Lời như tiếng sét giữa trời quang, Tiết Hãn và Phùng phu nhân hồi lâu vẫn hồn.
Hôn sự giữa Tiết gia và Dự Vương phủ đúng là mang cho bọn họ lợi ích to lớn. Bọn họ từng dám nghĩ tới chuyện Tiết gia từ hôn, thật vô lý. Xưa nay việc chỉ hôn, ai dám kháng chỉ tuân?
Hoàng đế ban hôn, thể hủy là hủy?
Không, nếu Tần lão phu nhân mặt, thể khả năng .
Những lão phu nhân cùng tuổi với Tần lão phu nhân đều qua đời. Trong thời đại tôn trọng già và đạo hiếu, Tần lão phu nhân ở kinh thành vốn địa vị cao.
Thêm đó, tám năm đẻ của Vạn Tuyên Đế qua đời. Vạn Tuyên Đế cho con thừa tự của Tiên đế. Đại Thịnh triều đầu gặp chuyện liên quan đến hoàng gia như , liền tranh cãi ngừng.
Đại Thịnh triều lấy đạo hiếu trị quốc. Vạn Tuyên Đế truy phong cho mẫu , trong triều cho rằng thỏa đáng, lời qua ý , cãi vã ngớt. Lễ Bộ vì thế mà phiền não, cuối cùng vẫn đến thỉnh giáo Tần lão phu nhân đức cao vọng trọng.
Tần lão phu nhân quyết đoán, dựa theo cổ lệ mà định các nghi thức lớn nhỏ, lý cứ, chặn miệng bao , khiến Vạn Tuyên Đế vô cùng hài lòng.
Cuối cùng, bà đích giám sát tang lễ, ruột của Vạn Tuyên Đế phong Trung Ninh Thái hậu, an táng theo nghi thức hoàng gia.
Sau đó, Tần lão phu nhân ở ẩn trong nhà, bao giờ kể công, thật sự trở thành bậc tiền bối trong kinh thành. Bà giữ trọn thể diện cho hoàng gia nên càng Vạn Tuyên Đế cảm kích.
Hàng năm tiết Thiên Thu bà cung. Trương hoàng Hậu hận thể đích chăm sóc việc ăn uống của bà, sợ bà chỗ nào hài lòng.
Nói khoa trương một chút, hiện giờ Vạn Tuyên Đế gặp Tần lão phu nhân đều lễ phép ba phần. Thái tử càng cần .
Bà cung trình bày việc , cũng đến nỗi mất thể diện hoàng gia, nhưng cho cùng việc vẫn liên quan quá lớn!
Tiết Hãn toát mồ hôi lạnh, ông rõ mẫu tay thì thôi, một khi tay chắc chắn là đại sự. Mối hôn sự định mười mấy năm , là đầu gia tộc, ông cũng cân nhắc. Đời thứ tư của Tiết gia một ai đủ sức gánh vác, nếu ngay cả hôn sự cũng , e rằng..."
Vẫn là do nhi tử chí khí.
Tuy nhiên, ông nhanh chóng lấy tinh thần, liền hỏi: "Mẫu định lấy lùi tiến?"
Tần lão phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Con thể nghĩ như ."
Từ hôn thành công là một chuyện, nhưng nó đại diện cho quyết tâm của Tiết gia.
Tần lão phu nhân cho rằng Tiết Thường An tát Hà Bảo Nguyệt một cái là sai. Bà đem mâu thuẫn giữa hai nhà Tiết - Hà bày mặt Vạn Tuyên Đế.
Nếu Vạn Tuyên Đế trách mắng Hà gia. Như chỉ Hà gia mất mặt, Bình An yên , Thường An cũng thể bình yên vượt qua giai đoạn , bảo vệ hai cô nương của Tiết gia.
Hà gia ở mặt hoàng đế cũng sủng ái. Vậy thì khả năng thứ hai, Vạn Tuyên Đế hòa giải, thuật đế vương chẳng qua là cân bằng các thế lực mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiet-binh-an/chuong-23-huy-hon-tiep.html.]
Khi đó Tiết gia vẫn xử trí Tiết Thường An, nhưng vẫn đường lui.
Lão phu nhân luôn trầm bình tĩnh. Lần , bà suy tính cho gia tộc, mà là trải đường cho cháu gái.
Bà liều mạng, ầm ĩ đến mặt hoàng đế. Bất kể là ai, nếu gì Tiết Bình An đều tự lượng sức .
Tiết Hãn và Phùng phu nhân vốn lớn chuyện. ai ngờ Tần lão phu nhân chiêu quyết liệt và táo bạo nhất.
Lúc , Phùng phu nhân cũng hồn. Bà hành lễ, kìm nghẹn ngào, : "Lại phiền mẫu , thật sự là…"
Tiết Hãn cũng chắp tay: "Mẫu suy nghĩ sâu xa, là điều con từng nghĩ tới."
Tần lão phu nhân khoát tay, : "Đến giờ mà còn nhẫn nhịn chịu đựng thì thật uổng phí gia phong nhà ."
Nói thì , nhưng bà còn là lão phu nhân cao cao tại thượng nữa mà là một bà bình thường tức giận bất bình vì cháu gái chịu oan ức.
Bà dang rộng đôi cánh, che chở cho con cháu.
…
Người lớn trong nhà tính toán thế nào, Tiết Thường An rõ.
Nàng chỉ , hiện giờ tiền đồ của nàng mờ mịt, thể phụ thuộc một ý niệm của trưởng bối. Mà điều nàng ghét nhất, chính là cách của trưởng bối.
Nàng sớm còn tình cảm quyến luyến với phụ mẫu.
Trở Thính Vũ các, trong gian phòng, Hồng Diệp chuyện thút thít, dám ồn đến cô nương. Nàng chỉ cảm thấy, cô nương nhà thật đáng thương.
Trong Thính Vũ các tiếng mưa rơi tí tách, vì mưa càng lúc càng lớn, sắc trời cũng tối ít, liền sai thắp nến.
Thêm vài phần quạnh quẽ.
Tiết Thường An trải giấy , trong lòng nàng phiền muộn, chỉ thể lặng lẽ những câu thơ của hôm nay để tĩnh tâm.
Trí nhớ của nàng , ngoại trừ một vài câu quên mất, những câu của khác nàng vẫn nhớ tám chín phần. Nàng chữ tiểu khải , lúc nhỏ Vương di nương dùng thước đánh mà luyện thành.
Viết đến câu cuối cùng, nàng theo bản năng trau chuốt thêm cho câu thơ của Bình An:
"Châu vũ trụy nhập lục uy nhuy. Lạc tán thính đắc thanh thanh thúy."
(Mưa ngọc rơi lá sum suê, rơi ô trong vắt, giòn tan.)
Nghĩ ngợi, nàng vẫn gạch , sửa thành câu gốc của Bình An: "Vũ tự châu lai hà thị tán, lạc tán thính đắc thanh thanh thúy."
(Mưa như châu, sen như ô. Rơi ô thật thanh, thật giòn.)
Như thuần túy hơn, hề trau chuốt, dùng một cách ví von ngây thơ đem những gì quan sát đưa trong câu thơ."
Khách quan mà , Bình An thông minh, nàng tuy chậm cũng chậm. đời , ai mới tiếp xúc với việc sách hai tháng thể câu thơ như ?
Tiết Thường An lắc đầu.
Đột nhiên, nha bên ngoài : "Cô nương, Đại cô nương, Nhị cô nương đều đến."
Tiết Thường An sửng sốt, che tờ giấy .
Dưới mái hiên, Bình An và Tiết Tĩnh An thu ô, đang phủi nước mưa.
Tiết Thường An ở cửa, lạnh lùng các nàng, đặc biệt là đối với Tiết Tĩnh An. Nàng : "Các ngươi tới đây gì?"
Tiết Tĩnh An chút lúng túng. Nếu là xảy chuyện như , nàng chắc chắn sẽ phái đến xem Tiết Thường An chê , chả trách Tiết Thường An chào đón nàng.
, nàng thật sự đến xem trò . Nàng phát hiện Bình An tới đây, nhịn mà theo, cũng giải thích tại .
Nàng chút luống cuống, Bình An.
Bình An mở túi nhỏ đeo bên hông , lộ đồ vật nàng mang theo. Đó là một bộ cờ tướng bằng đá vân mẫu, từng quân cờ đều , Bình An trân trọng giữ gìn.
Nàng : "Đến chơi cờ."
Một lát , Tiết Thường An hậm hực : "Vào ."
Ba cô nương tụ tập ở Thính Vũ các, ba chỉ một bộ cờ, hai chơi, một xem.
Bình An mới học chơi cờ lâu, cách chơi của nàng đơn giản. Nàng chỉ một mực dùng quân xe xông thẳng, đến khi mất cả hai xe mới chịu dừng, mân mê ngón tay, trơ mắt chiếu tướng.
Nhìn thật đáng thương, Tiết Tĩnh An nhịn nhường một nước cờ.
nào ngờ quân xe ăn mất của nàng như thần trợ, tung hoành ngang dọc, theo một lối đánh kỳ lạ hiếm thấy, khiến Tiết Tĩnh An thua một ván.
Vì thế, Tiết Thường An cảm thấy, vốn dĩ chẳng chuyện gì thú vị nhưng chẳng rõ vì nàng dần dà say mê.
Đến khi Hồng Diệp gọi ăn cơm, Tiết Thường An mới phát hiện, trong lòng nàng từ khi nào còn phiền muộn u uất như nữa.
Hồng Diệp bày cơm, gắng gượng vui vẻ : "Dù Đại cô nương cũng chê cô nương, Nhị cô nương cũng là thật thà, coi cô nương như , còn nhường cờ cho cô nương…"
Tiết Thường An trầm mặt, hừ lạnh: "Ai thèm chứ."
Dù nàng cũng sắp đưa đến trang viên, chỉ cùng các nàng chơi trò tỷ tình thâm một chút mà thôi.
…
Bùi Thuyên hôm nay nghỉ hưu mộc.
Tâm phúc Lý Kính bẩm báo: "Trong kinh gần đây tin đồn, thuộc hạ điều tra, phần lớn truyền từ Ninh Quốc công phủ."
Trước Bùi Thuyên sai Lý Kính Hoàn Nam điều tra, đoán . Bình An gọi là đưa về quê dưỡng bệnh, dù quê quán của Tiết gia cũng ở Hoàn Nam.
Hắn hỏi tường tận, nghĩa thích những lời đàm tiếu trong kinh thành.
Vì thế, khi tin đồn lan truyền liền sai điều tra rõ.
Bùi Thuyên cung. Hắn đến Thái Thọ cung gặp Nguyên thái phi chuyện hôn sự với Tiết gia.
Một năm quá dài.
Nửa năm cũng quá dài.
Chỉ là mới cung, còn đến Thái Thọ cung, thái giám cận của Vạn Tuyên Đế tới mời đến Phượng Nghi cung. Thái giám thần sắc nghiêm trọng, : "Nguyên thái phi cũng ở Phượng Nghi cung."
Chắc hẳn xảy đại sự, Nguyên thái phi mới thể đến địa bàn của Trương hoàng hậu. Vạn Tuyên Đế còn sai đến thông báo cho , hẳn là liên quan đến .
Mi mắt Bùi Thuyên khẽ động, đợi hỏi , thái giám nhanh miệng : "Tiết gia lão thái quân cung."
Bùi Thuyên: "Vì chuyện gì?"
Thái giám ấp úng, hé lộ cho Bùi Thuyên một chút: "Nói là ... từ hôn."
—— Phiên ngoại chính thức ——
Bùi Thuyên: [Vỡ vụn] Muốn "toang" mấy nữa đây?
Bình An: Tuyệt quá! Vậy là tới hai Vương gia lận!