TIẾT BÌNH AN - Chương 56: Bánh Nếp Nhỏ (tiếp)
Cập nhật lúc: 2025-07-17 02:47:21
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nửa năm nay, Quốc công phủ đều bận rộn chuẩn cho việc xuất giá của Bình An. Dự Vương dù cũng phận đặc biệt, nên đến mười ngày cuối cùng, một chiếc kiệu mui xanh bằng lụa, từ Tây Hoa Môn của hoàng cung , hướng về phía Quốc công phủ.
Đó là Bàng ma ma của Thái Thọ cung, bà đến Quốc công phủ, đích chỉ đạo những việc cần khi xuất giá.
Tiếp đón Bàng ma ma, Phùng phu nhân : "Trong phủ đầu tổ chức việc trọng đại như , phiền ma ma."
Bàng ma ma đáp: "Vốn dĩ Tần lão thái quân là hiểu rõ những nghi thức nhất, là múa rìu qua mắt thợ."
Phùng phu nhân : "Năm nay, thể của lão thái thái vất vả lắm mới dưỡng hơn một chút, chúng dám để nhọc lòng. Ma ma thể đến, vạn dám là múa rìu qua mắt thợ."
Sau một phen hàn huyên, Phùng phu nhân sai Hổ Phách gọi Bình An.
Bình An đang sấp bàn thư, thấy Thải Chi gọi , nàng cất thư, theo Thải Chi đến Xuân Hành Viện.
Phùng phu nhân : "Bình An, đây là Bàng ma ma, ma ma lâu năm trong cung, mau đến hành lễ."
Bàng ma ma mỉm gật đầu với nàng.
Bình An hành lễ: "Ma ma an khang."
Thấy dáng vẻ hề xa lạ của nàng, Bàng ma ma : "Cô nương còn nhớ ?"
Bà và Tiết gia nhị cô nương tổng cộng tiếp xúc hai , một ở Thái Thọ cung, một ở Dự Vương phủ. mỗi đều cách mấy tháng, ở Dự Vương phủ cũng chuyện nhiều.
Nhị cô nương mỗi ngày đều tiếp xúc với những điều mới mẻ, nếu quên bà cũng là chuyện thường.
Lại thấy Bình An gật đầu, : "Bánh thạch lựu."
Phùng phu nhân hiểu, Bàng ma ma bỗng lớn, giấu vẻ vui mừng, : "Trước từng mang bánh thạch lựu cho cô nương, cô nương trí nhớ thật !"
Phùng phu nhân cũng bật , tiểu Bình An trông vẻ ngây thơ, nhưng ai cho đồ ăn, đồ chơi đều nhớ rõ ràng.
Thấy Bàng ma ma yêu thích Bình An, đây là chuyện . Bàng ma ma là tâm phúc của Nguyên thái phi, bà thỉnh thoảng vài câu, Nguyên thái phi sẽ đối xử quá tệ với Bình An.
Gặp Bình An xong, Bàng ma ma hỏi: "Tam cô nương trong phủ cũng mười sáu, vẫn định ?"
Người tinh tường nơi thâm cung mặt hỏi đến Tiết Thường An, thì thể chỉ tùy tiện chuyện phiếm.
Phùng phu nhân trấn tĩnh tinh thần, đáp: "Đại cô nương trong nhà mới xuất giá, chuẩn hôn sự của Bình An, đúng là để Thường An chịu thiệt thòi."
Bà hề nhắc đến chuyện đây Tiết Thường An tát Hà Bảo Nguyệt một cái.
Trong lòng Bàng ma ma cũng rõ như gương, : "Nhị tỷ của nàng sắp xuất giá, bảo nàng đến đây trò chuyện cùng mấy chúng , ?"
Phùng phu nhân: "Được." Sau đó sai đến Thính Vũ Các gọi Tiết Thường An, âm thầm dặn dò, "Cứ ma ma của Thái Thọ cung gặp, Thường An thông minh, thế nào."
Không lâu , Tiết Thường An và Hồng Diệp cùng đến Xuân Hành Viện hành lễ.
Bình An vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh: "Muội , đây."
Tiết Thường An xuống, nàng búi kiểu tóc tùy vân kế đang thịnh hành ở kinh thành, cài trâm ngọc trai, mặc áo giao lĩnh bằng lụa Tô Châu thêu hình chuồn chuồn màu xanh, cùng một chiếc váy lụa tám mảnh màu hồ lục.
*Tùy vân kế: một kiểu tóc búi cao, mô phỏng hình dáng mây trôi, mang vẻ tự do, phóng khoáng và thanh tao.
Vừa Bình An mặc y phục màu đỏ thẫm, mày mắt sáng ngời, hai vị cô nương một đỏ một xanh cạnh , tươi tắn xinh , đúng là một cảnh .
Bàng ma ma hỏi Tiết Thường An: "Ngày thường thích sách gì?"
Tiết Thường An cúi đầu, : "Tứ thư ngũ kinh qua một chút, chủ yếu là Nữ luận ngữ, Nữ giới."
Thoáng chốc, trong mắt Bàng ma ma thoáng qua một tia thất vọng.
Tiết Thường An khựng , Phùng phu nhân sai đến gọi, nàng hôn sự của sắp tiến triển. Ma ma là của Thái Thọ Cung, thuộc phe của Dự Vương, thì nàng tuyệt đối sẽ gả kém hơn Tiết Tĩnh An.
Vì , nàng nhanh chóng bộ y phục sáng màu, nuốt xuống bao nhiêu suy nghĩ, chỉ tự nhủ với , việc chỉ cần cầu .
Khi Bàng ma ma hỏi nàng sách gì, nàng liền những cuốn sách mà các tiểu thư khuê các ở kinh thành thường , đặc biệt là Nữ luận ngữ, Nữ giới. Trả lời như sẽ phạm sai lầm lớn.
Nàng một lòng cầu nhưng quên mất một chuyện. Nếu Nguyên thái phi chỉ chọn một vị tiểu thư khuê các phạm sai lầm, thì nhất thiết tìm đến Tiết gia, trong kinh thành tùy tiện tìm cũng nhiều.
Cho nên, khi nhận sự đổi cảm xúc của Bàng ma ma, Tiết Thường An hận thể sửa lời . Nàng chỉ Tứ thư ngũ kinh, Nữ giới, Nữ luận ngữ.
lời khỏi miệng, nếu bây giờ nàng đổi, chỉ khiến Bàng ma ma cho rằng nàng chủ kiến, càng thêm thích.
Tiết Thường An bỏ lỡ một cơ hội quan trọng, tâm trạng nàng như chìm xuống đáy cốc.
Lúc , Bình An về phía Bàng ma ma, Tiết Thường An : "Còn nữa."
Tiết Thường An ngạc nhiên.
Bình An : "Muội còn : Sử ký, Lục thao*."
*Sử ký: Bộ sử ký Tư Mã Thiên, một tác phẩm lịch sử nổi tiếng của Trung Quốc. Lục thao: Binh thư Lục thao, một cuốn sách về binh pháp.
Đó là những cuốn sách Tiết Thường An thường để bàn, lúc Bình An đến tìm nàng chơi cờ thấy tên sách.
Ngay cả Phùng phu nhân cũng kinh ngạc: "Thường An cũng những thứ ?"
Tiết Thường An dậy: " , còn Tả truyện, Tôn Tử binh pháp*."
*Tả truyện: Tên đầy đủ là Xuân Thu Tả thị truyện, một trong những tác phẩm kinh điển của Nho giáo, ghi chép về lịch sử thời Xuân Thu. Tôn Tử binh pháp: Binh pháp của Tôn Tử, một tác phẩm kinh điển về chiến lược quân sự.
Bàng ma ma nghi hoặc: "Sao lúc nãy ?"
Phùng phu nhân đáp: "Tiểu cô nương những sách , nếu ngoài e rằng sẽ mang tiếng là khoe khoang tài danh, mà nữ nhi nhà chúng là khiêm nhường."
Bàng ma ma liền mỉm , bà Tiết Thường An một lượt, hỏi thêm vài câu về Sử ký, Tiết Thường An đều đối đáp trôi chảy.
Bàng ma ma thầm gật đầu.
Một lát , Phùng phu nhân và Bàng ma ma còn chuyện , Bình An và Tiết Thường An bèn rời khỏi Xuân Hành Viện .
Lúc Tiết Thường An mới phát hiện, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, so với việc đoán xem Nguyên thái phi mai mối nàng cho ai, nàng Bình An .
Bình An bưng một hộp điểm tâm, thấy Tiết Thường An , nàng liền gạt điểm tâm, chia hai phần, đưa cho Tiết Thường An.
Tiết Thường An: "Muội ăn điểm tâm... Sao tỷ đột nhiên đỡ cho ?"
Bình An thấy lạ, nàng chớp mắt, : "Có gì nấy thôi."
Tiết Thường An thực sự những cuốn sách đó, nên nàng mới thể giúp Tiết Thường An, đây chính là gì nấy.
Tiết Thường An: "..."
Một lúc , nàng mặt , khẽ : "... Đa tạ tỷ."
Nếu câu đó của Bình An, nàng cũng liệu dùng một năm, vài năm, thậm chí là nửa đời để hối hận vì sự tự cho là thông minh .
Ngày hôm , Phùng phu nhân gọi Tiết Thường An đến mặt, : "Hôm qua quả nhiên là Nguyên thái phi mai cho con."
"Người đến là chất tử bên ngoại của Nguyên thái phi, tên Nguyên Tịch. Hắn sinh năm Bảo Khánh thứ mười bảy, nay hai mươi tuổi, là Tam phẩm Hổ Uy tướng quân, năm nay sẽ điều về kinh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiet-binh-an/chuong-56-banh-nep-nho-tiep.html.]
"Đến lúc đó, tháng sáu sẽ sắp xếp cho hai đứa gặp mặt, con thấy thế nào?"
Tiết Thường An đáp: "Đều theo mẫu ."
Phùng phu nhân khỏi thở dài, Tiết Thường An tuy rằng tát Hà Bảo Nguyệt một cái, khiến cho việc tìm mối hôn sự trở nên khó khăn, nhưng giờ đây thời vận xoay vần, mối hôn sự thế .
Rời khỏi Xuân Hành Viện, dù Tiết Thường An cố gắng giữ bình tĩnh đến , bước chân vẫn chút lảo đảo.
Nàng từng oán trách bản , vì đánh lạc hướng mà tát Hà Bảo Nguyệt một cái. nàng từng nghĩ, hóa tát Hà Bảo Nguyệt một cái, thể đổi mối hôn sự thế .
Suy cho cùng, nếu Bình An, nàng sẽ cơ hội .
Không từ lúc nào, nàng đến Xuân Hạnh Viện.
Xuân Hạnh Viện sớm quét vôi tường viện , trồng thêm hoa mới, chuẩn sẵn sàng cho ngày đại hôn sắp tới.
Bình An đang ở trong sân, xem Thải Chi và Thanh Liên chơi nhảy dây.
Nàng nhảy mà mái hiên ăn bánh, uống , dáng vẻ lười biếng.
Thấy Tiết Thường An, nàng khẽ cong khóe mắt.
Tiết Thường An báo tin vui cho nàng, nhưng lời đến miệng thốt , nàng đột nhiên cảm thấy, đây dường như là tin vui gì.
Bởi vì Bình An xuất giá, nàng cũng xuất giá, gặp mặt chỉ đếm đầu ngón tay.
Trong lòng nàng thầm nhẩm bốn chữ: Có gì nấy.
Tiết Thường An trời, ngón tay, một lúc lâu , mới nhanh và khẽ: "... Tối nay ngủ cùng ?"
Nói xong, nàng cảm thấy mặt nóng bừng, chỉ tìm cái lỗ nào đó mà chui xuống.
Bình An đồng ý nhanh: "Được."
Nàng đặt miếng bánh đang ăn dở xuống, tính toán thời gian: "Tổ mẫu, mẫu , , mỗi ba ngày."
Nàng chút vui vẻ: "Vừa ."
Tiết Thường An: "..." Nàng là ngủ ba ngày.
...
Bình An phân chia ba ngày ba ngày như , Bàng ma ma ở Tiết gia, thấy Bình An mỗi tối đều ở Xuân Hạnh Viện, lấy lạ. Sau khi nguyên do, bà buồn thấy mới mẻ.
Thì , Nhị cô nương ở nhà cưng chiều như .
Bà từ nhỏ cung, trở thành cung nữ cận bên cạnh Nguyên thái phi, từng thấy con cháu các nhà công hầu sống với như thế nào.
nhà công hầu và trong cung cũng khác biệt là bao. Bà khó thể tưởng tượng, nếu Ngọc Cầm, Ngọc Tuệ và Bát công chúa sống với sẽ như thế .
Thấy Bàng ma ma tò mò, Phùng phu nhân : "Nhị ca nhi nhà việc ở Cấm vệ quân tháng ba tiết Thượng Tị*, nó còn kịp đưa Bình An đạp thanh, mà Bình An sắp xuất giá , thật đáng tiếc."
*Tiết Thượng Tị: Một lễ hội truyền thống ngày mùng 3 tháng 3 âm lịch, thường du xuân, tắm sông để gột rửa xui xẻo.
"Ta vẫn luôn nghĩ, một năm nay chỉ Bình An dám quản chuyện ăn uống của lão thái thái nhà . Nó , lão thái thái gầy thì ?"
Bàng ma ma cảm thán: "Nhị cô nương là phúc."
Phùng phu nhân , trong nụ vẫn mang theo chút xót xa.
Bàng ma ma : "Tuy Nhị cô nương xuất giá, nhưng Vương phủ và Quốc công phủ cách xa, thể thường xuyên về Quốc công phủ thăm nom."
Nghe thì đúng nhưng Phùng phu nhân , một khi gả việc đều thể tự quyết định.
Là do bản bà kiềm chế cảm xúc, ngược khiến Bàng ma ma lên tiếng an ủi.
Lời đến mức , đều là nữ nhân, Phùng phu nhân ngại thẳng: "Bình An còn nhỏ, cả nhà đều nỡ, đáng lẽ nên ở nhà thêm vài năm nữa."
"Chúng thật sự chỉ mong Vương phủ đến từ hôn."
Lần , Bàng ma ma lắc đầu nhưng cũng phần đồng cảm với Phùng phu nhân.
Bàng ma ma ở Tiết gia đến ngày hai mươi chín tháng giêng. Hôm đó, bà kiểm tra những thứ cuối cùng cho hôn lễ, xác định sai sót, trở về Thái Thọ Cung.
Bàng ma ma và Nguyên thái phi chuyện gì là với , bà bèn đem những gì mắt thấy tai ở Tiết gia kể tường tận.
Nguyên thái phi xong chuyện những ngày cuối cùng Bình An cùng tổ mẫu, mẫu và tỷ ngủ chung, thể thấy tình cảm chân thành, cũng vài phần kinh ngạc.
Nguyên thái phi: "Chuyện đúng là hiếm thấy... Hay đúng hơn, cũng từng thấy qua."
Bàng ma ma: " , nô tỳ Nhị cô nương là phúc, chẳng cũng đang : Tiết gia nữ nhi như Nhị cô nương, cũng là phúc."
Nguyên thái phi khẽ niệm một tiếng "A Di Đà Phật".
Nhớ lời cuối cùng của Phùng phu nhân, Bàng ma ma bèn coi như chuyện kể cho Nguyên thái phi : "Nghe nô tỳ xong, Quốc công phu nhân liền với nô tỳ --"
"'Quốc công phủ chỉ mong Dự Vương phủ đến từ hôn, rõ ràng Bình An còn nhỏ, cả nhà đều nỡ.'"
Bàng ma ma dứt lời, bên ngoài cung nữ bẩm báo: "Bẩm nương nương, Dự Vương điện hạ đến."
Nguyên thái phi gật đầu: "Mời ."
Bùi Thuyên cúi đầu bước qua rèm cửa tiến trong phòng.
Bên ngoài đang tuyết rơi nhẹ, tiện tay phủi những hạt tuyết bám vai, mang theo một khí lạnh của tuyết. Đôi mắt tuấn tú của càng thêm đen nhánh lạnh lùng, đôi môi mím nhẹ nhạt màu, nhuốm thêm vài phần lạnh lẽo.
Cung nữ vén rèm Bùi Thuyên một cái, dù trong lòng chút e thẹn, cũng vội vàng cúi đầu. Dự Vương điện hạ nay vốn là thể , càng thể với tới.
Nguyên thái phi : "Con đến thật đúng lúc, chúng đến chuyện hôn sự với Tiết gia."
Bùi Thuyên xuống một chiếc ghế quan mạo* bằng gỗ nam mộc, cung nữ dâng lên một chén Nhật Chú Tuyết Nha.
*Ghế quan mạo: loại ghế tựa lưng cao, phần đỉnh giống mũ quan.
Hắn nâng chén lên, đầu ngón tay nắm chặt chén đến trắng bệch, chỉ nhàn nhạt : "Nhi tử thấy, Quốc công phủ từ hôn."
"Chẳng Quốc công phủ từng từ hôn một ."
Nguyên thái phi ngờ Bùi Thuyên thấy hết, bà khẽ ho một tiếng. Lần đầu tiên ầm lên đòi từ hôn là do đám cô nương hiểu chuyện , cứ nhất định vu oan cho Bình An. Tần lão phu nhân dứt khoát bỏ qua, lớn chuyện.
Sau chuyện đó, thực sự còn ai dám lấy chuyện xuất của Bình An bàn tán nữa.
Giờ đây, Bàng ma ma đang đem những lời tâm tình của Phùng phu nhân cho bà , nhi tử . Xem thái độ của Tiết gia đối với mối hôn sự khiến Bùi Thuyên bất mãn.
Hắn nay từng để ai nắm thóp. Nếu hành động của Tiết gia khiến vui, đến ngày đại hôn mà thật sự thành cho Tiết gia từ hôn...
Nguyên thái phi cảm thấy, là khả năng .
Bà bèn : "Chỉ là lời đùa, thể coi là thật."
Bùi Thuyên một tay vuốt ve mép chén .
Chỉ còn vài ngày nữa là đến đại hôn, nếu trì hoãn, cho dù chỉ một ngày... Ánh mắt khẽ trầm xuống, thì sẽ tự đến Quốc công phủ cướp .
------------------------------