TIẾT BÌNH AN - Chương 98: Phiên Ngoại 2 - Thanh Mai Trúc Mã: Vương Gia

Cập nhật lúc: 2025-07-18 00:14:45
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phố Vạn Ninh và phố Vĩnh An cách xa.

Đến phố Vạn Ninh, vì gần hoàng cung hơn nên đông đúc, thuận tiện hơn.

Bình An từng đến phố Vạn Ninh, nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ, xung quanh. Đôi mắt to tròn dường như thu hết ánh sáng xung quanh , ánh sáng lưu chuyển nhẹ nhàng.

Đi đường cũng tập trung, loạng choạng.

Bùi Thuyên kéo tay nàng, : "Nhìn phía ."

Bình An "ừm" một tiếng, đầu chuyên tâm phía .

Bùi Thuyên nghĩ, cũng thật lời.

Trong ngoài Vương phủ sáng như ban ngày, gác cổng từ sớm thấy chủ tử trở về, chỉ chút khó tin: Trời ạ, chủ tử mang về một tiểu cô nương đáng yêu!

Chỉ trong nháy mắt, Vương phủ đều , chuyến , Vương gia nhặt một đứa trẻ.

Phương ma ma là lão ma ma trong nội trạch của Vương phủ. Bà là cung nữ dâng bên cạnh Tiên đế, thấy Tiểu Dự vương dắt theo một tiểu nữ hài, bà cũng chút kinh ngạc.

Nói đến Dự vương, tính tình do dự thiếu quyết đoán như Tiên đế, cũng yêu ghét rõ ràng như Nguyên thái phi. Hắn phần lớn thời gian đều trầm mặc ít , nội liễm.

nghĩa tuổi nhỏ uy thế. Ngược , giống như một con hổ đực đang say ngủ, khiến nhất thời quên mất chỉ là một đứa trẻ tám tuổi.

Điều định tính tình trầm , thể tùy ý suy đoán.

Trước đây, Dự vương từng chơi cùng với những đứa trẻ khác, bất kể là mấy vị điệt tôn (cháu họ) cùng lứa ở Đông Cung thư đồng hiện tại của .

Cho nên, việc đột nhiên dắt một đứa trẻ trở về là điều khiến kinh ngạc.

Lưu công công với Phương ma ma: "Tiểu cô nương lạc đường, điện hạ gặp nên mang về ."

Giống như Lưu công công nghĩ, Phương ma ma cho rằng Bùi Thuyên là nhiệt tình đến .

xổm xuống, cẩn thận quan sát Bình An lập tức tán thưởng, nhà ai nuôi cô nương tinh xảo đáng yêu như !

Bà dường như hiểu đôi chút, chắc là hợp mắt Vương gia. May mà Vương gia mang trở về. Nếu , tiểu hài tử đáng yêu như , ở giữa đường lớn thêm một lát, nhất định sẽ kẻ buôn để ý. Tương lai cuộc đời sẽ thật khó mà .

Phương ma ma chút cảm khái, nắm lấy tay Bình An, giọng dịu dàng: "Cô nương theo , dẫn ngươi rửa mặt, rửa tay."

Bình An gật đầu, trong đôi mắt to tròn lấp lánh vài tia mong đợi nhỏ: "Có bánh hoa mai ?"

Ở Quốc Công phủ, rửa mặt rửa tay xong là thể ăn đồ ăn.

Nàng thích ăn bánh ngọt.

Nàng hỏi một cách thẳng thắn ngây thơ, hề rụt rè, tự nhiên đòi ăn, ai thấy mà cho nàng ăn chứ?

Phương ma ma nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhưng vẫn nhịn . lâu đó Bùi Thuyên trúng độc vì bánh ngọt nên ngự trù của Vương phủ nửa tháng bánh ngọt .

Không Bùi Thuyên đồng ý .

Phương ma ma liếc Bùi Thuyên, thấy Bùi Thuyên gật đầu, : "Làm cho nàng."

Xem , giận lây sang bánh ngọt.

Phương ma ma mỉm , bèn với Bình An: "Bánh hoa mai , phòng bếp sẽ ."

Bà kéo Bình An định trong phòng nhưng kéo . Hóa , tay còn của Bình An vẫn luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y Vương gia.

Bùi Thuyên lẳng lặng Phương ma ma.

Phương ma ma lập tức hiểu ý của Bùi Thuyên, buông tay : "Vậy nô tỳ sẽ sai mang chậu đồng rửa mặt và bánh ngọt tới đây."

Bùi Thuyên nhàn nhạt : "Ừ, mang tới."

Phương ma ma chút nỡ Bình An, bà ôm nàng. Lúc , trẻ con thật mềm mại.

Bình An nhận ánh mắt của Phương ma ma, cho rằng cũng lên tiếng. Nàng suy nghĩ một chút, học theo giọng điệu của Bùi Thuyên, nhàn nhạt : "Ừ, mang tới."

ở nhà lạ thể như , nàng dùng giọng trẻ con non nớt với Phương ma ma: "Đa tạ ma ma."

Nàng nghiêng đầu với Bùi Thuyên: "Cũng đa tạ ."

Thật là ngoan ngoãn.

Bùi Thuyên khẽ mím môi. Hắn nắm chặt bàn tay nhỏ của nàng, càng buông .

Lưu công công "phụt" một tiếng bật . Phương ma ma hắng giọng mới nhịn phá lên .

, Bùi Thuyên dắt Bình An đến Bích Ngọc Thanh Hà, nơi tiếp đãi khách của Vương phủ.

Lúc mới buông tay.

Bình An chọn một chiếc ghế tròn, nhón chân với lên để xuống, nhún nhún vài cái mới vững.

Phương ma ma vắt một chiếc khăn mang tới. Không cần bà gì, Bình An ngoan ngoãn ngẩng mặt lên, nhắm mắt .

Lông mi nàng đen dài, giống như vẽ tỉ mỉ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, hai má bầu bĩnh, khiến thực sự hôn một cái.

Phương ma ma nghĩ thầm, lẽ do tuổi tác bà lớn nên cũng bế cháu.

Bùi Thuyên đối diện Bình An.

Hắn nàng rửa mặt rửa tay. Phương ma ma tháo mũ của nàng xuống, lộ cái gáy tròn tròn, tóc đen chia hai lọn, búi thành búi tóc, càng giống tiểu tiên đồng bên cạnh Quan Âm.

Ý nghĩ hiện lên trong đầu, Bùi Thuyên đột nhiên nhớ tới cũng , giống như tiên đồng bên cạnh Quan Âm.

Dường như chút quen thuộc.

Lưu công công bưng khay tới, : "Điện hạ, bánh ngọt và thuốc đều chuẩn xong."

Bánh ngọt là cho Bình An ăn, thuốc là cho Bùi Thuyên.

Nửa tháng trúng độc. Nguyên thái phi trong cung , tuy lo lắng nhưng cũng thể gì, chỉ thể dặn dò Lưu công công và Bàng ma ma để Bùi Thuyên giả bệnh.

Chỉ ngàn ngày trộm, ngàn ngày phòng trộm. Từ hôm nay trở , Bùi Thuyên giả bệnh, dù ở trong Vương phủ của cũng cho vẻ.

Chỉ cần đủ khỏe mạnh, Thái tử sẽ cho rằng sẽ sớm yểu mệnh giống như nhi tử của nên sẽ buông lỏng cảnh giác.

Còn bát thuốc chỉ là thuốc bổ m.á.u ích khí, cho cơ thể hại .

Vấn đề duy nhất là đắng.

Nước thuốc đen sì, sền sệt, đựng trong bát sứ trắng. Bùi Thuyên một hồi đẩy sang một bên.

Lưu công công: "Điện hạ, thuốc ..."

Bùi Thuyên: "Lui xuống ."

Lưu công công và Phương ma ma trao đổi ánh mắt, trong lòng đều bất lực. Cảm xúc của điện hạ kìm nén nhưng nghĩa là quan tâm thái độ trong cung.

Không chỉ là mẫu Nguyên thái phi, mà còn là trưởng danh nghĩa của , Vạn Tuyên Đế.

Cuối cùng, vẫn nhân sự phân xử công bằng từ Vạn Tuyên Đế. Tuy gì nhưng từ việc uống thuốc thể thấy phần nào.

Lưu công công và Phương ma ma lui xuống. Họ vài bước vẫn thấy điện hạ bảo mang Tiểu Bình An , nên ngầm cho phép nàng ở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiet-binh-an/chuong-98-phien-ngoai-2-thanh-mai-truc-ma-vuong-gia.html.]

Hai tay Bình An nâng một miếng bánh hoa mai lên gặm.

Thực ngay từ đêm trừ tịch, khi điện hạ ăn bánh ngọt trúng độc, ngự trù của Vương phủ còn bánh ngọt nữa. Đây là đầu tiên.

Bình An ăn xong một miếng, thỏa mãn nên dừng .

Nàng xung quanh, Bùi Thuyên.

Bùi Thuyên đang cầm thìa, rũ mắt khuấy nước thuốc, đáy mắt đen kịt, im lặng .

Đột nhiên, ngẩng mắt lên, chạm ánh mắt của Bình An. Bình An cũng né tránh.

Hắn đôi mắt trong veo sạch sẽ của nàng, hề phòng . Trong lòng đột nhiên sinh một cảm xúc d.a.o động nho nhỏ, chọc nàng, bắt nạt nàng, nuôi nàng.

Hắn dùng thìa múc một muỗng, đưa đến bên môi Bình An: "Ngươi uống."

Bình An chậm rãi chớp mắt, quả nhiên mở miệng, ngoan ngoãn uống.

Một ngụm nuốt xuống, khuôn mặt nhỏ của nàng nhăn , đôi mắt ngập nước, mấy phần đáng thương: "Đắng quá."

Bùi Thuyên: "Không đắng, uống ."

Lại múc một muỗng đưa cho Bình An.

Lần , Bình An do dự một chút nhưng vẫn uống một ngụm.

Bùi Thuyên múc muỗng thứ ba. Bình An lúc mới nhớ thể từ chối, lắc đầu, chịu mở miệng.

Bùi Thuyên nhận giọng trở nên nhẹ nhàng, dỗ dành : "Lần đắng."

Bình An nghĩ thầm, ca ca tuấn tú như chắc sẽ lừa , chẳng lẽ nếm sai.

Nàng mở miệng, ực một tiếng, uống một muỗng nước thuốc đắng ngắt.

Thực sự đắng.

Bùi Thuyên múc muỗng thứ tư. Lần Bình An cúi đầu, dùng hai tay che miệng, chỉ để lộ đôi mắt tròn xoe, chớp chớp Bùi Thuyên.

Nàng uống một ngụm nào nữa.

Thật dễ bắt nạt, Bùi Thuyên cảm thấy thú vị. Hắn đột nhiên phát một tiếng khẽ từ trong mũi.

Lúc , Lưu công công ở bên ngoài gõ cửa, Bùi Thuyên đáp: "Vào ."

Lưu công công cúi đầu , bước chân chút vội vàng, bẩm báo: "Điện hạ, Lý thống lĩnh tra phận của vị cô nương , là, là..."

Thấy ấp úng, Bùi Thuyên nhíu mày, hỏi: "Là nhà nào?"

Lưu công công: "Vĩnh Quốc Công phủ, Tiết gia."

Tiết gia, hai năm Vạn Tuyên Đế đem nhị đích nữ của Vĩnh Quốc Công phủ Tiết gia chỉ hôn cho . Giữa bọn họ hôn ước.

Bùi Thuyên về phía Bình An.

Lưu công công : "Chính là Nhị cô nương."

Phùng phu nhân tìm Bình An đến phát điên.

Nhũ mẫu Bình An mất tích liền lập tức bỏ chạy. Xuân Chi còn chút lương tâm, khi tìm kiếm một lúc vẫn thấy, liền về Quốc công phủ bẩm báo.

Lúc đó, Phùng phu nhân vốn đang đắc ý, sắc mặt liền tái xanh. Bà để các phu nhân khác manh mối, chỉ việc.

Tiệc Thượng Nguyên của Quốc công phủ kết thúc vội vàng.

Không lâu , hầu của Tiết gia đều ngoài tìm Bình An, nhất vẫn nên binh lính giúp đỡ. Tiết gia hai đời theo nghiệp văn, chút quan hệ nào ở Binh Mã ty.

Đừng là tìm binh lính, phong tỏa thành cũng khó. Mà một khi bỏ lỡ thời gian nhất để phong tỏa thành, kẻ buôn sớm mang đứa trẻ mất.

Phùng phu nhân mấy ngất , sức véo đùi .

cũng chính lúc xoay chuyển bất ngờ, hóa Dự vương phủ cũng đang tra phận của Bình An, hai nhóm gặp , may mắn .

Phùng phu nhân thể chờ đợi thêm, càng màng phận lễ nghi, vội vàng đến Vương phủ.

Trong Vương phủ, chỉ thấy Bình An trong sảnh. Nàng thấy mẫu , chống nhảy xuống khỏi ghế thêu.

Phùng phu nhân lao tới ôm lấy nàng, suýt chút nữa bật : "Con ngoan!"

Tiểu Bình An Phùng phu nhân ôm chặt, lâu , nước mắt của Phùng phu nhân thấm ướt vai áo của nàng.

vẫn còn ở Vương phủ, Phùng phu nhân vội vàng thu cảm xúc. Bà dậy, trịnh trọng hành lễ với thiếu niên nhỏ tuổi lưng Bình An: "Tham kiến Vương gia."

Bà ấn vai nữ nhi: "Nào, hành lễ."

Bình An hồn, hóa là Vương gia, ca ca, thể gọi ca ca.

Nàng cũng cúi hành lễ, : "Tham kiến Vương gia."

Bùi Thuyên khẽ nhíu mày, thể nhận .

Hắn lạnh lùng, thấp giọng : "Miễn lễ."

Hiện tại muộn, Phùng phu nhân suy nghĩ một lát, cân nhắc : "Đa tạ Vương gia tương trợ, ngày khác thần phụ sẽ cùng tiểu nữ trong nhà tới cửa cảm tạ."

Phùng phu nhân dứt lời, , Bùi Thuyên tỏ thái độ, chỉ lẳng lặng liếc Bình An một cái.

Tâm trạng Vương gia lắm.

Lưu công công liền đúng lúc Bùi Thuyên : "Hôm nay đều mệt , phu nhân về , mang theo hài tử, ngàn vạn cẩn thận."

Phùng phu nhân: "Vâng, đó là đương nhiên."

Tuy rằng hai năm nay, Tiết gia gần như qua với Vương phủ nhưng Vương phủ ơn với Tiết gia nhất định thăm hỏi.

Phùng phu nhân dắt Bình An bước khỏi phòng.

Bùi Thuyên vẫn luôn hai , bàn tay buông thõng bên hông, ngón tay khẽ co .

Một lát , dậy ngoài.

Ở cổng chính, Phùng phu nhân tìm nữ nhi vẫn còn chút hoảng hốt, bèn với Bình An: "Con ngoan, ngày mai chúng tới đây, cảm tạ Vương gia."

Bình An khựng bước.

Phùng phu nhân nhận động tác nhỏ của nữ nhi, hỏi: "Sao ? Con tới?"

Bình An gật đầu.

Tiểu Bình An tính tình , nay từ chối ai. Phùng phu nhân sửng sốt, nghi hoặc hỏi: "Vì ?"

Bình An phồng má, giống như một chú chim sẻ nhỏ xù lông, nhỏ giọng : "Hắn sẽ lừa con."

Lừa nàng uống thuốc đắng nhưng nàng thích đồ ngọt.

Bùi Thuyên từ phía tới, câu : "..."

---

Cái giá của việc bắt nạt khác.

------------------------------

Loading...