Ta vội vàng lắc đầu.
 
Nghe , Chúc Tiêu giơ tay xoa đầu , đôi mắt đen láy ẩn chứa vài phần ý , nhưng nụ    chạm đến đáy mắt, khiến   chút rụt rè.
 
"Vậy thì , Ngọc Nhi, tiếp theo nàng    chơi?"
 
Hắn suy nghĩ một lát,  tiếp tục hỏi: "Nàng   thích cảnh sông nước Giang Nam nhất , Tiền Đường   ?"
 
Hắn  hề nhắc đến chuyện  , giọng điệu dịu dàng  chuyện phiếm với .
 
Ta ngẩn  gật đầu.
 
Đêm đến,  và Chúc Tiêu   giường.
 
Bên cạnh truyền đến tiếng thở đều đều của Chúc Tiêu,  dường như  ngủ .
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Ta  đầu ,  chút thất thần  .
 
Thật lòng mà , Chúc Tiêu  vẻ ngoài vô cùng tuấn tú.
 
Ngay cả khi ngủ,  cũng giống như vị tiên nhân giáng trần trong tranh, khiến  cảm thấy giữa chúng   một  cách khó .
 
Ta  kìm  đưa tay vuốt lên trán .
 
Ngay lập tức, Chúc Tiêu mở mắt, nắm lấy bàn tay đang nghịch ngợm của .
 
Trong mắt   hề  vẻ mệt mỏi, đôi mắt đen láy  thẳng  , : "Vẫn  ngủ ?"
 
Ta lắc đầu: "Không ngủ ."
 
Ta  mới nghĩ thông .
 
Ai mà   hai mặt chứ?
 
Trước khi xuyên , những cô bạn  thiết với ,  lưng vẫn  thể điên cuồng tung tin đồn nhảm về .
 
Giáo viên  mặt  coi mỗi học sinh như con ruột,  lưng cũng sẽ mắng c.h.ử.i vì học sinh  đưa phong bì cho bà .
 
Chúc Tiêu bình thường dịu dàng quen , nhưng   nghĩa là    tính khí, thỏ cùng đường cũng  c.ắ.n .
 
Nghĩ ,  mỉm , ôm lấy cổ Chúc Tiêu "chụt" một tiếng hôn lên môi .
 
"Ban ngày    sợ hết hồn, còn tưởng vị hôn phu đáng ghét của  tìm đến  chứ."
 
Ta lườm  một cái đầy trách móc.
 
Chúc Tiêu nhếch môi, lật  đè  xuống , bàn tay thon dài trắng nõn   hề ngoan ngoãn tháo dây yếm của .
 
"Xin , Ngọc Nhi, là hạ nhân đến báo chuyện vặt trong nhà,  nàng sợ ?"
 
Cùng với việc dây yếm  tháo , bờ vai tròn trịa trắng nõn lộ  trong  khí,  khí ái  trong phòng dần nóng lên, ánh mắt Chúc Tiêu   cũng càng thêm quyến luyến dịu dàng.
 
"Là   , Ngọc Nhi,  sẽ bù đắp cho nàng thật ."
 
Nói xong, Chúc Tiêu   phóng túng bản .
 
Tất nhiên, cuối cùng chúng    chuyện gì xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-ca-ca-on-nhu-ta-nhat-duoc-tren-duong-dao-hon-la-dai-phan-dien/chuong-3.html.]
 
Chúc Tiêu là một  , tuân thủ nghiêm ngặt nam đức. Hắn từng ,  sẽ giữ  đầu tiên của  cho đến  khi chúng  kết hôn.
 
Điều  khiến  càng thêm hài lòng về .
 
Nơi chúng  ở  xa Tiền Đường,  xe ngựa vài ngày là đến.
 
Hạ chí Giang Nam, mưa giăng khắp thành.
 
Ta và Chúc Tiêu   cầu,  tiếng chèo thuyền dần xa,   kìm  bắt đầu mơ mộng.
 
"Tiêu ca ca,   chúng  cứ sống ở Tiền Đường ."
 
Khi còn nhỏ, điều  khao khát nhất là  như những hiệp khách trong phim truyền hình, ẩn danh sống trong một thị trấn nhỏ  núi non sông nước hữu tình.
 
Nếu  và Chúc Tiêu thuê một căn nhà nhỏ,  nuôi thêm gà con lợn con,   dám nghĩ cuộc sống sẽ thoải mái đến mức nào.
 
Chúc Tiêu khẽ , giọng  ấm áp truyền  tai: "Chỉ cần Ngọc Nhi thích, thế nào cũng ."
 
Ta cảm thấy vô cùng bất ngờ.
 
Là một  phương Bắc,   từng sống ở phương Nam.
 
Sống ở Giang Nam thơ mộng như tranh vẽ,   đây  từng dám nghĩ đến.
 
Ta và Chúc Tiêu tạm thời ở trong một quán trọ, ban ngày thì thỏa sức vui chơi bên ngoài, đêm đến thì ngủ chung một giường, tình cảm nồng thắm.
 
Ngay khi  nghĩ cuộc sống sẽ cứ thế trôi , thì cha  đến.
 
"Triệu Vãn Ngọc, nghịch tử !!"
 
Cha  dẫn  chặn  ở cửa quán trọ, chỉ  mũi  mà mắng  ngừng: "Con bình thường nghịch ngợm thì thôi , nhưng con  còn dám bỏ trốn! Con   Bệ hạ  ý định ban hôn con cho Thái tử ? Con bình thường    gả cho Thái tử nhất !"
 
Ta bĩu môi: "Thái tử trắc phi,  trắng  cũng chỉ là  thôi. Cha, cha tài giỏi như ,  thể nghĩ cách đừng để con gả cho Thái tử  ?"
 
Cha  trợn tròn mắt, nghiến răng nghiến lợi : "Ai  với con là  ? Thái tử  cưới con  chính phi! Hơn nữa, hôm đó con quần áo xộc xệch chạy  từ điện Thái tử, công tử nhà nào trong kinh thành còn dám cưới con?"
 
Miệng  há to như  thể nhét  một quả trứng gà.
 
Cái gì? Ta   lầm chứ?
 
Rõ ràng trong nguyên tác, Thái tử miễn cưỡng cưới  về  trắc phi mà.
 
Ta  kìm  hỏi cha : "Cha, cha chắc chắn là để con  chính phi ?"
 
Cha  bực bội : "Chứ còn gì nữa? Đây là Thái tử điện hạ cầu xin Hoàng thượng ban cho. Con thì  , khó khăn lắm mới sắp  Thái tử phi, kết quả con  bỏ trốn!"
 
Ta cảm thấy thế giới  hình như phát điên .
 
Thái tử trong nguyên tác ghét  đến tột cùng,  mà  tự dưng  cưới   Thái tử phi?
 
Ta còn  từng gặp mặt Thái tử một  nào.
 
Lần tiếp xúc gần nhất duy nhất là cách một tấm bình phong, chẳng  thấy gì cả.
 
Và quan trọng nhất là, Thái tử vẫn là một kẻ điên độc ác và tàn nhẫn! Gả cho ,   thể  kết cục   ?