Ta còn  kịp chặn nàng , nàng  vèo một cái chạy  mất,  chạy  ngoái đầu : "Sư tỷ yên tâm, chuyện   tuyệt đối sẽ   cho  khác ! Trừ ba chúng  ,  ai  cả!"
 
Vẻ mặt nàng lúc đó thành khẩn vô cùng.
 
Nếu    hiểu rõ tính cách của tiểu sư ,  suýt chút nữa   lừa.
 
 mà...
 
"Nha đầu c.h.ế.t tiệt,   thấy tay  lén phát linh tín !"
 
Nghĩ đến thanh danh của  sắp tan nát,   đầu  Tạ Tuyết Chi đang nín  bên cạnh.
 
"Rốt cuộc   thế nào thì ngươi mới trở  bình thường?"
 
Tạ Tuyết Chi vốn đang xem kịch vui  sợ chuyện lớn, vẻ mặt đột nhiên cứng đờ.
 
Hắn ấp úng : "Hay là nàng thử hôn  một cái xem?"
 
Ta: "?"
 
Rốt cuộc là  điên    điên ?
 
Để   chịu đựng ánh mắt kỳ lạ của đồng môn,  tức giận mang Tạ Tuyết Chi bỏ nhà .
 
......
 
Được ,  thừa nhận, thật  là Tạ Tuyết Chi  cách để  khôi phục tu vi  ở Vô Vọng Hải.
 
Tạ Tuyết Chi hiện giờ   linh lực,  vốn định đưa  về Kiếm Tông, nhưng  cứ bám riết lấy   chịu ,  thật sự  thể lay chuyển  , đành  thỏa hiệp.
 
Từ Hợp Hoan Tông đến Vô Vọng Hải, dù  dựa  linh khí phi hành cũng  mất hơn nửa tháng.
 
Với cường độ như , ngay cả  cũng sẽ mệt mỏi rã rời.
 
Tạ Tuyết Chi bây giờ là một đứa trẻ phàm nhân   linh lực, chúng   chọn cách di chuyển thoải mái nhất:  bộ từ thị trấn nhỏ  chân Hợp Hoan Tông đến Vô Vọng Hải.
 
Cách  tuy chậm, nhưng  thích hợp với thể lực của cả hai chúng .
 
  khi rời tông môn,  mới nhận  hình như   bỏ qua một vấn đề.
 
Tạ Tuyết Chi lúc    linh lực nhưng   linh thể.
 
Cơ thể của một tu sĩ đại năng như  quả thực là món đại bổ cho các loại yêu ma quỷ quái, trong mắt chúng, chẳng khác gì thịt Đường Tăng.
 
Đêm khuya, phòng bên cạnh  thứ n phát  tiếng động.
 
Ta vốn đang ngủ say, mắt lập tức mở bừng, giật   dậy, nhanh chóng xông  phòng Tạ Tuyết Chi.
 
Đập  mắt là một con trư yêu và Tạ Tuyết Chi đang cố gắng chống cự.
 
Không ngoài dự đoán, trận pháp phòng ngự   đặt  đó quả nhiên   phá một lỗ.
 
Con trư yêu đó  chui  từ cái lỗ .
 
Bên ngoài còn  một đám yêu quái đang rình rập.
 
Mẹ kiếp,  thể nhịn  nữa!
 
Hổ   oai  tưởng là mèo bệnh ?!
 
Ta giận dữ, rút kiếm  dậy, một cước đá con trư yêu bay xa mấy dặm,  đó  một chân đạp lên bệ cửa sổ, giơ kiếm chỉ  đám yêu quái đang chảy nước dãi  Tạ Tuyết Chi bên ngoài.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-ca-yeu-qua-mang-ta-vua-da-la-lao-to-kiem-tong/chuong-5.html.]
"Hắn,  bảo kê. Hiểu ?"
 
Lời  dứt, đám yêu quái lập tức tản .
 
Lúc   mới hài lòng thu kiếm  vỏ.
 
Không cho đám yêu quái  xem chút màu sắc, chúng nó sẽ   trời cao đất rộng là gì.
 
Lúc ,  mới nhận , Tạ Tuyết Chi   chật vật đang  .
 
Đôi mắt màu nhạt của  lấp lánh trong bóng tối, ánh mắt như  nhiệt độ, khiến     tự nhiên.
 
"Tang Ninh..."
 
Ta định chuồn êm, nhưng   câu   kéo .
 
"Sao ?" Ta ngượng ngùng  đầu  .
 
Chỉ thấy Tạ Tuyết Chi vẻ mặt nghiêm túc: "Tối nay,   thể ngủ ở phòng nàng ?"
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Nghe thấy lời ,  ôm ngực, thở phào nhẹ nhõm.
 
Suýt chút nữa  vẻ mặt nghiêm túc của  dọa chết, còn tưởng    gì ghê gớm,  ngờ chỉ là chuyện nhỏ thế .
 
Ta vui vẻ đồng ý: "Được thôi, cũng đỡ cho mấy con yêu quái đó quấy rầy ngươi ba  bảy lượt."
 
Quan trọng nhất là còn  phiền  ngủ.
 
Nhìn ánh mắt rõ ràng vui mừng của Tạ Tuyết Chi,  lặng lẽ nuốt câu   trong.
 
Thôi .
 
Cứ chiều    .
 
Cái gọi là "ngủ chung", thực  là Tạ Tuyết Chi trải chiếu ngủ  sàn phòng .
 
Hắn hai tay nắm chặt chăn, đáng thương  ,   một lời nào, nhưng tất cả đều thể hiện qua ánh mắt.
 
"Muốn lên giường ngủ ?" Ta hỏi.
 
Tạ Tuyết Chi gật đầu, trong mắt ẩn chứa mong đợi.
 
Ta lập tức sầm mặt: "Tạ Tuyết Chi, ngươi  mơ !"
 
"Ngoan ngoãn mà ngủ , nếu   sẽ ném ngươi  ngoài cho yêu quái ăn thịt!"
 
Tạ Tuyết Chi như quả cà  dập sương giá, rụt rè co ro  trong chăn,  lưng  với    một lời.
 
Còn  thì vứt bỏ phiền muộn, ngủ một giấc ngon lành.
 
Chuyến    của  và Tạ Tuyết Chi gian nan chẳng khác nào Đường Tăng  Tây Thiên thỉnh kinh trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn.
 
Yêu ma quỷ quái  đường  tạm gác , chỉ riêng một  Tạ Tuyết Chi thôi cũng đủ   c.h.ế.t  sống .
 
"Tang Ninh,  đói ."
 
"Tang Ninh,  khát ."
 
"Tang Ninh~"
 
"Im miệng!"