"Hôn , hôn  một cái."
 
???
 
Nghe , đây   là lời con  nên   hả?
 
Có đôi lúc  thực sự  cạy đầu Tạ Tuyết Chi  xem bên trong rốt cuộc chứa thứ gì!
 
Lúc sinh tử thế ,    với  cái ?
 
Thực sự  nhịn ,  chửi rủa: "Tạ Tuyết Chi, đồ khốn nạn nhà ngươi   bệnh  ?"
 
Con nhện núi cách đó  xa đang di chuyển nhanh chóng,  hình đồ sộ như một ngọn núi nhỏ, thấy nó sắp đến gần chúng ,  sốt ruột chặt đứt những sợi tơ nhện quấn quanh  Tạ Tuyết Chi, nhưng  thể chặt đứt , những sợi tơ nhện tưởng chừng mỏng như cánh ve lúc   kiên cố như thành đồng.
 
Tạ Tuyết Chi phía  vẫn lải nhải:
 
"Tang Ninh,    ý trêu đùa nàng ."
 
Ta nổi giận: "Câm miệng! Tạ Tuyết Chi, ngươi còn như  nữa thì cả hai chúng  đều  c.h.ế.t ở đây!"
 
Nghe , Tạ Tuyết Chi  cúi đầu : "Nếu là cùng nàng c.h.ế.t ở đây,  thì cũng  tệ."
 
"Chỉ là  , đây   coi là tuẫn tình ?"
 
Phúc sinh vô lượng Thiên Tôn, ở đây  kẻ biến thái!
 
Ta tức giận tăng tốc độ tay, nhưng dù dùng lửa đốt  kiếm chém, những sợi tơ nhện  vẫn  đứt, chúng quấn chặt lấy Tạ Tuyết Chi, như thể sắp hòa  xương m.á.u của .
 
Cái đầu nhện khổng lồ đó còn cách chúng  vài mét,  thậm chí  thể ngửi thấy mùi tanh hôi từ miệng nó.
 
Tạ Tuyết Chi thở dài: "Tang Ninh, hôn  ."
 
Ta   từ bỏ chống cự.
 
Muốn c.h.ế.t thì cùng c.h.ế.t ở đây , cũng coi như  bạn đồng hành, để đường Hoàng Tuyền  cô độc.
 
Ta như một kẻ con đồ, túm lấy cổ áo Tạ Tuyết Chi, hung hăng hôn lên.
 
Khoảnh khắc môi chạm môi, một cảm giác kỳ lạ bùng nổ trong huyết mạch.
 
Trong đầu như pháo hoa nổ tung, "ầm ầm" đến mức    thấy gì nữa.
 
Nhện núi  ở phía  chúng , những chiếc gai xương sắc nhọn sắp rơi xuống  chúng .
 
Ta sợ hãi nhắm chặt mắt.
 
   gì xảy .
 
Trước mắt trời đất  cuồng, khi định thần ,    một bóng  cao lớn ôm  lòng.
 
Tạ Tuyết Chi   từ lúc nào  trở  hình dáng ban đầu,  một tay cầm Phù Quang Kiếm, một tay ôm , một kiếm đẩy lùi đám nhện núi đang xông tới.
 
Kiếm quang quét qua,  thể nhện núi lập tức tan rã.
 
Ta trợn mắt há hốc mồm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-ca-yeu-qua-mang-ta-vua-da-la-lao-to-kiem-tong/chuong-8.html.]
 
Cho đến khoảnh khắc ,  mới thực sự chứng kiến Huyền Sương Kiếm Tôn trong lời đồn của thế gian lợi hại đến mức nào.
 
Tạ Tuyết Chi cứ thế một tay ôm , một tay vung kiếm, khiến cả tổ nhện núi long trời lở đất.
 
Cho đến khi chạm đất,  vẫn còn ngây .
 
Thì , Tạ Tuyết Chi bảo  hôn  một cái thực sự    bừa.
 
Cái hôn  thực sự hiệu nghiệm, trực tiếp phóng to  sống, cứu  khỏi hiểm nguy.
 
Từ phía  đầu truyền đến một giọng  quen thuộc:
 
"A Ninh,  nàng vẫn còn ngây  ?"
 
Tiếng "A Ninh"  khiến  vội vàng thoát khỏi vòng tay .
 
Tạ Tuyết Chi đột nhiên phát điên gì ,   gọi  mật như thế?
 
Ta và   quan hệ gì chứ? Quá là lỗ mãng!
 
Ta nghĩ một lúc, vẫn cảm thấy bây giờ  rõ ràng thì  hơn, vì   mở miệng : "Sau khi trở về,  sẽ  với Tông chủ, hủy bỏ hôn ước của chúng ."
 
Thần sắc Tạ Tuyết Chi đột nhiên trở nên kỳ lạ,  hỏi: "Nàng  hủy hôn ước?"
 
Ta gật đầu: "Nếu trong lòng ngươi vẫn còn nàng ,  thì  tuyệt đối sẽ  gả cho ngươi, hủy hôn ước đối với cả hai chúng  đều .
 
"Từ nay về  ngươi  dương quan đạo của ngươi,   cầu độc mộc của ."
 
Ta tự cho rằng câu trả lời  là thấu tình đạt lý nhất, nhưng Tạ Tuyết Chi  lập tức biến sắc.
 
Hắn giận quá hóa : "Được lắm, hủy hôn với ,  nàng  cùng ai bước   cây cầu độc mộc của ?"
 
Tạ Tuyết Chi  lên cơn điên gì ?
 
Ta nhíu mày khó hiểu, thành thật trả lời: "Chuyện   liên quan đến ngươi."
 
Tạ Tuyết Chi tức giận đến cực điểm, nắm chặt cổ tay , nghiến răng nghiến lợi : "Hủy hôn? Tang Ninh, nàng đừng hòng nghĩ đến!"
 
"Ta sẽ đeo bám nàng cả đời,  thoát khỏi  ư? Trừ khi  chết."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Không, cho dù biến thành quỷ,  cũng sẽ lởn vởn bên cạnh nàng  rời."
 
Ta  lời   của   cho chấn động, nhất thời quên cả hất tay  .
 
Tạ Tuyết Chi thật sự  điên .
 
Ta nhẹ giọng : "Tạ Tuyết Chi, ngươi đừng như , cả ngươi và  đều  rõ,  mà ngươi nhung nhớ  quên rốt cuộc là ai?"
 
Tạ Tuyết Chi   khó hiểu: "Là ai?"
 
Giả vờ  hiểu ?
 
Ta hít một , tiếp tục : "Chính là vị Thanh Uyên Tiên Tử lấy  tuẫn đạo năm trăm năm , ánh trăng sáng của ngươi."