Lê Tường vận hết sức chín trâu hai hổ mới mang nó về cửa hiệu của .
Cối xay đá nhỏ chính là một bảo bối hiếm . Sau khi gian bếp sửa sang tươm tất, nhất định nàng sẽ mang nó đặt trong đó.
Chỉ cần nó, mỗi buổi sáng cả nhà sẽ sữa đậu nành để uống, hơn nữa, nàng cũng thể bột!
Đã nhắc tới phạm trù ẩm thực, bột chính là một loại nguyên liệu tần suất sử dụng cực kỳ cao. ở thời đại , dường như khoai lang đỏ, khoai tây bắp cũng từng đến. Bởi , khi thấy ngó sen, nàng lập tức nảy chủ ý, dùng ngó sen để bột.
Kỳ thực, bột ngó sen cũng chính là bột ngó sen mà thôi. Thứ hàm lượng dinh dưỡng cao nhưng ít chất béo, ở thời hiện đại cũng xem là một loại thực phẩm bồi bổ thượng hạng.
ở thời đại , khi tạm thời nàng còn tìm thứ bột nào khác hàm lượng dinh dưỡng cao hơn, thì đây chính là loại bột duy nhất khả dĩ.
“Biểu , ngươi thái nhỏ ngó sen khi cho đó ?”
“Phải! Biểu tỷ, hai chúng cùng , tiên thái nhỏ ngó sen . Nhớ thái đúng phần giao tiếp giữa hai đoạn ngó sen, nếu bên trong vẫn còn cát thì nhanh chóng dùng nước rửa sạch, mới tiếp tục thái nhỏ nó.”
Lê Tường đặt cối xay đá nhỏ xuống, cẩn thận dùng nước rửa sạch thêm một , đoạn mang một chiếc thùng gỗ tinh tươm đặt ngay phần miệng cối xay đá, chuẩn hứng lấy bã ngó sen chảy xuống.
Sau thời gian chuẩn , biểu tỷ thái nhỏ hai đoạn ngó sen, lúc nàng cần lấy phần tiếp theo để cho nghiền.
Hai tỷ phối hợp ăn ý, cả hai đều chuyên tâm công việc của , chẳng hề chuyện gì thêm. Sau nửa canh giờ, hai mươi cân ngó sen nghiền nát thành bã.
Lê Tường chỉ đơn thuần thu dọn chúng, mới chạy lên lầu lén cầm một tấm vải bông mà đó nàng mua xuống. Tấm vải chính là loại bông mới tinh đó, nếu để nương nàng lấy nó lọc bã ngó sen, thì……
Chắc chắn nương sẽ đau lòng khôn xiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-113.html.]
May mắn nương ngả lưng nghỉ trưa, bằng nàng cũng chẳng thể mang nó xuống đây. Nàng tính toán thật nhanh, đó giặt giũ sạch sẽ mang nó lên lầu cất .
“Biểu tỷ, ngươi hãy giúp căng tấm vải , để lọc lấy nước ngó sen.”
Quan Thúy Nhi theo bản năng nhận lấy thứ đồ trong tay biểu , cho đến khi nàng rõ thứ trong tay chính là một tấm vải bông mới tinh, tim liền đập thình thịch.
“Này......”
“Suỵt...... Đừng , e rằng nương của thì chút nào.”
Nếu loại vải khác, nàng nào dại dột dùng thứ vải bông , song trong nhà chỉ vỏn vẹn vải bố thô, đây.
“Cầm chắc , cho bã củ sen trong đó.”
Lê Tường trút hết bã củ sen trong tấm vải bông, ngay đó, thấy dòng dịch trắng đục chảy xuống chậu gỗ phía . Nàng sức vặn tấm vải bông, đợi đến khi dòng dịch chảy thưa thớt, liền châm thêm nước giếng bã củ sen, cứ thế lặp lặp vài lượt. Đến lúc , sắc dịch chảy tuy nhạt nhiều phần, nhưng vẫn còn đậm đặc.
Miệt mài vắt nặn hồi lâu, nàng tổng cộng dùng đến ba chậu gỗ để hứng trọn dòng dịch trắng. Mãi cho đến khi dịch từ bã củ sen chảy trong veo như nước lã, nàng mới dừng tay.
“Được , bây giờ chỉ cần để chúng tự lắng cặn thôi.”
Khi bột củ sen trong ba chậu gỗ lớn lắng xuống, chắt lọc , chắc chắn cũng thu chừng hai cân, đủ cho nàng dùng trong một thời gian khá dài.
Phù! Giờ nàng cần mau chóng giặt sạch tấm vải bông , đem cất lầu mới !
Lê Tường giao phó ba chậu gỗ cho biểu tỷ coi sóc, còn nàng thì vội vã bờ sông giặt sạch tấm vải bông, đoạn lén lút mang cất trong buồng.
---