Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-11-06 06:11:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quan Thúy Nhi tới hoa mắt chóng mặt, vài công đoạn nàng tường tận, nhưng nàng cũng hiểu lúc chẳng thời điểm để truy hỏi. Vì , nàng chỉ ghi nhớ rằng thể dùng gừng lát và rượu gia vị khử mùi tanh của cá.

 

“Nương, cần lửa lớn, chiên cá.”

 

Lê Tường phủ lớp bột sền sệt trộn lên cá chép, bắt đầu từ đuôi cá, múc từng muỗng dầu nóng, chan từ đuôi cá lên .

 

Những đường khứa dầu sôi rưới qua, liền dựng thẳng cả lên. Chờ khi rưới dầu tạo nên những đường nét định hình con cá, nàng mới bỏ cả con cá trong chảo dầu.

 

Một bên chảo đang chiên cá, bên nàng cũng thêm dầu nồi khác tiếp tục chiên. Đợi cá chín vàng hai mặt liền vớt . Cứ thế, những con cá chép lượt chiên vàng ươm.

 

Không khí trong phòng bếp quyện tỏa hương cá chiên thơm lừng, mê hoặc lòng , khiến ai nấy ngửi thấy đều kìm mà nuốt khan nước miếng.

 

Trong lòng Tần Lục cũng dấy lên vài phần mong đợi.

 

Chẳng lẽ tay nghề của Lê Tường nha đầu tài tình đến thế ư?

 

Một đám kiễng chân ngóng đợi. Khoảng chừng ba mươi phút , rốt cuộc bọn họ cũng thấy chủ tiệm bưng một mâm thức ăn lớn .

 

“Nhìn kích cỡ chiếc mâm xem! Vừa thể cùng giá với món ăn của chúng .”

 

“Thơm quá, đó là món gì nhỉ?”

 

cố tình ngang qua Lê Giang, tiện thể liếc nhanh qua chiếc mâm.

 

“Là cá!”

 

“Chẳng bảng hiệu đề rõ là cá ? Có gì mà đáng kinh ngạc chứ?”

 

“Chỉ là……”

 

Cá chỉ đáng mấy đồng tiền một cân, thế mà cửa hàng bán món cá trị giá cả ngân bối???

 

“Tần , đây là món khai vị. Bởi bản tiệm ngờ sớm khách gọi món cá bữa sáng, nên cơm vẫn còn đang chưng, ngươi cần đợi thêm chút nữa. Ngươi nếm thử hương vị ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-133.html.]

 

Tần Lục gật đầu, cầm đũa chuẩn gắp, bỗng nhiên hỏi: “Món tên là chi?”

 

“Món tên là cá chép bạc kho tộ, nguyên liệu là cá chép bạc.”

 

“Cá chép bạc ư…”

 

Sáu đồng bối một cân cá.

 

Hắn nếm thử, xem rốt cuộc món xứng với cái giá đó .

 

Trước tiên, Tần Lục gắp một đũa phần thịt bụng cá, bỏ miệng, lập tức kinh ngạc mừng rỡ.

 

Không những cá xử lý khéo léo, chút tanh nồng, thịt cá còn thấm đẫm nước canh, nước canh thơm lừng quyện cùng thịt cá tươi non, hương vị tuyệt hảo khiến sáng bừng hai mắt.

 

Trước , đa phần các món cá từng nếm đều là cá hấp hoặc nấu canh, từng thưởng thức hương vị diệu kỳ đến . Nếu con mèo nhỏ ở nhà nếm thử, ắt hẳn nó sẽ ở lì nơi đây, chịu rời nửa bước.

 

Hiện giờ mới chỉ là món đầu tiên ngon tuyệt vời đến thế, thật lòng mong đợi những món kế tiếp.

 

“Đây ! Tần , món cá thứ hai của ngươi, cá chép chua ngọt!”

 

Vừa tới chua ngọt, khóe miệng Tần Lục khỏi khẽ giật giật, nhưng nghĩ đến điều gì đó, vươn đũa nếm thử.

 

Quả nhiên, khác biệt với hương vị cá kho tộ !

 

Hắn đỗi lòng với lớp nước sốt quyện bên ngoài con cá chép chua ngọt. Làn da cá chiên xốp giòn, tỏa hương nức mũi, kết hợp với lớp thịt cá tươi ngon, mềm mịn bên trong. Cắn một ngụm còn thể tiếng sột soạt giòn tan của da cá.

 

Phối hợp với nước sốt chua chua ngọt ngọt bên ngoài, chẳng cần hỏi cũng , ắt hẳn hợp vô cùng khẩu vị với nương tử và tiểu nữ nhà .

 

Tần Lục chỉ ăn một miếng cá chua ngọt chẳng chịu ăn thêm miếng nào nữa, nhưng ăn gần hết nửa đĩa cá kho tộ đặt kế bên.

 

Ngay lúc đang say sưa thưởng thức, thấy Lê Giang bưng một món ăn khác lên. Lần chẳng mâm lớn, mà là một cái chậu thật lớn!

 

---

Loading...