Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-11-06 06:11:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hiển nhiên, tiểu nữ hài cũng chẳng ngoại lệ, nàng say sưa thưởng thức món ăn, đôi mắt cong tít như vành trăng khuyết.

 

“Tỷ tỷ , món ăn tỷ nấu quả là ngon chẳng kém nương của .”

 

Đối với tiểu nữ hài mà , lời khen quả là một sự đ.á.n.h giá cực kỳ cao. Nghe lời , Lê Tường cũng thấy lòng vui như nở hoa, nàng đáp: “Vậy ngươi cứ ăn thật nhiều , nếu đủ, cứ gọi tỷ tỷ thêm nhé!”

 

Dứt lời, nàng toan rời , thì lão bà bà vội vàng giữ nàng .

 

“Cô nương, một chén sủi cảo ...”

 

“Ôi chao! Chén tính lão nhân gia sáu đồng bối, cùng giá với sủi cảo thông thường thôi ạ.”

 

Vừa giá một chén sủi cảo chẳng khác gì loại thường, vị đại nương mới thở phào nhẹ nhõm. Chủ yếu là vì sủi cảo trong chén của tôn nữ bà quả thực quá đỗi tinh xảo, qua thấy quý giá, nếu hỏi cho tường tận, trong lòng ắt sẽ băn khoăn khôn nguôi.

 

“Vậy là , lắm, đa tạ cô nương!”

 

Lê Tường chỉ mỉm , chẳng thêm lời nào, thấy tiểu nữ hài ăn ngon lành như thế, lòng nàng cũng lấy yên tâm, đoạn mang theo niềm hân hoan trở về hậu trù.

 

Một ngày bận rộn trôi qua, khách khứa hôm nay đông hơn hôm đôi chút, và thịt chính là nguyên liệu hết tiên. đến giờ , dù mua thêm thịt về cũng chẳng kịp chế biến thành mấy món. Vì lẽ đó, Lê Tường bèn gỡ hết những thực đơn món thịt treo tường tiệm xuống. Cuối cùng, đó chỉ còn vài món mì sợi.

 

Mì chan dầu, mì canh sườn hầm, mì trộn tương, những món biểu tỷ đều thành thạo. Bởi , nàng lười nhác đôi chút, bèn ghé qua tiệm sách bên .

 

Từ chập tối hôm qua đến giờ, bên tiệm sách vẫn ai ghé qua đây lấy đồ ăn. Lê Tường suy đoán, lẽ những nốt mụn gương mặt Liễu phu nhân hẳn tan biến. Thời gian hiện tại còn sớm, nàng nghĩ đoạn, cảm thấy nên ghé qua thăm hỏi một phen, tiện thể thỉnh giáo những con chữ còn rõ.

 

Cái cảm giác dốt nát quả thật khiến vô cùng bất nhẫn. Nàng hạ quyết tâm, nếu còn cần lập khế ước văn tự nào, nhất định nàng tự hiểu, chẳng cần nhờ cậy khác nữa. Học cho nhanh xong cuốn Thiên Tự Văn mới là chuyện trọng yếu hàng đầu.

 

Vì lẽ đó, nàng dặn dò trong nhà đôi lời, đoạn mang theo sủi cảo cải thìa mới nấu xong, ghé qua tiệm sách. Quả thực vị tiểu tiên nữ tuyệt mỹ như Liễu phu nhân đây, ắt hẳn cũng sẽ yêu thích món ăn tinh xảo đáng yêu đến nhường .

 

“Thanh Chi tỷ tỷ... Tiểu đến thăm phu nhân, chẳng vẫn an chứ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-144.html.]

“Phu nhân ư? À, vẫn khỏe cả. Cô nương nấu món gì mà đem tới ?”

 

Thanh Chi mở hộp đồ ăn xem, đoạn nàng theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng, thầm kinh ngạc: “Một cây cải thìa thật tinh xảo đáng yêu!”

 

“Mời cô nương cứ lên ...”

 

Lê Tường chú ý tới thần sắc Thanh Chi, bởi lẽ giờ đây đầu óc nàng mùi hương từ hành lang lên lầu choáng ngợp. Mùi hương đồ ăn hề thanh nhã, dịu nhẹ như thường nhật, mà là hương hoa quế quyện cùng bánh kê thơm lừng.

 

Phu nhân đang dùng điểm tâm chăng? Không, e rằng điểm tâm cũng chẳng thể thơm ngát đến thế.

 

Nàng mang theo hạp thức ăn bước lên lầu, ngay cửa phòng, một bếp lò nhỏ đang đỏ lửa, chiếc lồng hấp đặt bếp lò tỏa thứ hương thơm lọt khứu giác nàng.

 

“Phu nhân, điểm tâm chăng?!”

 

Liễu Kiều bình tĩnh đặt thức bánh tròn trịa chiếc khuôn hình lá trong tay khẽ ấn xuống.

 

“Chế biến điểm tâm khó ?”

 

“Đương nhiên , dù học mãi cũng thể nào lĩnh hội . Phu nhân quả thật tài tình! Đây là bánh kê hoa quế chăng? Tạo hình thật tinh xảo, mắt …”

 

Được khen ngợi một hồi, Liễu Kiều kìm mà nở một nụ rạng rỡ.

 

“Xem như tinh mắt. Lát hồi cứ mang hai lồng về mà thưởng thức. Cửa hàng nhà khai trương, còn kịp mang lễ vật chúc mừng đến.”

 

“Vậy xin đa tạ phu nhân!”

 

Lê Tường chút câu nệ, bởi nàng hiểu niềm vui khi thức ăn do chính tay chế biến khác mê mẩn, thưởng thức.

 

“Phu nhân, hôm nay mang một món điểm tâm nhẹ qua đây, nếm thử hãy chế biến tiếp chăng?”

 

---

Loading...