Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-11-06 08:52:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bây giờ chỉ cần ủ lửa nhỏ thêm mấy canh giờ nữa, chờ đến ngày mai sẽ cho một nồi thịt hầm thơm lừng đến ngây ngất.

 

Phòng bếp tỏa hương thơm lừng, e sợ nhất chính là đám mèo hoang và chuột bọ. Bởi , khi Lê Tường bước lên lầu, nàng cố ý dặn dò Lạc Trạch đôi lời, bảo ban đêm cẩn trọng đề phòng hơn một chút.

 

Lạc Trạch tức thì đáp lời đồng ý, thế nhưng đó, chẳng hiểu vì lẽ gì, bất chợt cất lời khẩn cầu.

 

“Sau , nàng cứ gọi là A Trạch , gọi thẳng tên thật xa cách.”

 

Lê Tường khẽ nhướng đôi mày thanh tú, chẳng rõ nghĩ đến điều gì, chỉ thấy nàng mỉm , khẽ gật đầu tỏ ý bằng lòng.

 

Hai con quả là thú vị khôn tả.

 

Nàng một vòng quanh phòng bếp, khi xác minh thứ đều tươm tất, nàng mới đóng chặt cửa , định bước lên lầu. Nào ngờ, bước khỏi cửa, nàng Thanh Chi vẫn đợi sẵn bên ngoài giữ .

 

Giữa lúc tối lửa tắt đèn, bất chợt một bàn tay thò , tình cảnh suýt chút nữa khiến linh hồn Lê Tường kinh hãi bay khỏi xác.

 

“Thanh Chi tỷ tỷ, nếu tỷ tìm , cứ cất lời một tiếng là , thế chỉ hù c.h.ế.t thôi.”

 

“Chà… Ta vốn quen thứ trong bóng tối, thành thói quen , chợt quên mất nàng thể . Nàng đang chuẩn nghỉ ngơi ư?”

 

Lê Tường khẽ lắc đầu.

 

“Bây giờ vẫn còn sớm, đang định lên lầu kiểm kê sổ sách và học chữ. Thanh Chi tỷ tỷ, tỷ đến tìm giờ , chẳng lẽ phu nhân thèm món gì ư?”

 

“Khụ khụ… Buổi tối phu nhân dùng bữa, nàng cũng rõ mà. Chẳng qua hôm nay là sinh thần của nàng , tâm trạng mấy vui vẻ. Sau đó, khiến chủ tử nhà vội vàng đến nhận với nàng, nào ngờ, tâm trạng nàng càng tệ hơn. Từ đó đến giờ, nàng cứ thế nhốt lầu hai, chịu bước xuống, ngay cả mặt cũng chẳng thèm nữa. Phu nhân vẫn quý mến nàng, nàng thử lên xem nàng một chút ?”

 

“Sinh thần của phu nhân ư? Chuyện hệ trọng thế bây giờ tỷ mới bẩm báo? Trời tối , chẳng thể kịp chút đồ ăn tẩm bổ mang qua cho nàng … Tỷ chờ giây lát, lên báo phụ mẫu một tiếng sẽ theo tỷ ngay.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-183.html.]

Chỉ cần mường tượng đến cảnh tiên nữ tiệm sách đang lặng lẽ một rơi lệ, Lê Tường khỏi cảm thấy xót xa. Nàng thêm lời nào, chỉ vội vàng bước lên lầu báo phụ mẫu một tiếng, cùng Thanh Chi đến tiệm sách.

 

Song khi tới tiệm sách, gian bên trong tĩnh lặng lạ thường, chẳng hề vọng lên tiếng nức nở như nàng vẫn mường tượng. sự tĩnh lặng càng khiến cảm thấy đau lòng hơn cả tiếng than.

 

Nàng khẽ gọi một tiếng “phu nhân”, cẩn trọng bước lên lầu.

 

Cửa phòng phu nhân rộng mở, lộ một làn hương thoang thoảng, thanh lãnh, phảng phất mùi trái cây quen thuộc?

 

Lê Tường nín thở tiến đến cửa, khẽ trong, liếc mắt một cái, suýt chút nữa nàng phá lên .

 

Chỉ thấy tiểu tiên nữ Liễu Kiều đang an nhàn tự tại tựa giường, một tay cầm sách nương ánh đèn leo lét mà , tay cầm quả dâu tây đưa miệng.

 

Dù cách xa, vẫn thể cảm nhận sự thỏa mãn ngập tràn nơi Liễu Kiều. Thế thì tại Thanh Chi nàng vui chút nào?

 

“Phu nhân…”

 

Lê Tường khẽ cất tiếng gọi, song Liễu Kiều bên trong chẳng hề đầu nàng, chỉ buông quả dâu tây trong tay, khẽ vẫy tay về phía cửa.

 

Dưới ánh đèn lờ mờ, tiểu tiên nữ giường phảng phất như thể câu hồn đoạt phách khác. Chứng kiến cảnh , Lê Tường cũng quên bẵng mất mục đích lên đây của .

 

“Tương nha đầu, đây ăn dâu tây. Sáng nay hái, còn tươi rói, ngọt lành.”

 

Lê Tường như vô thức đưa một trái dâu tây miệng. Vị ngọt thanh, man mát của trái dâu tây khiến nàng khẽ giật , vội vàng hồn tỉnh táo.

 

“Phu nhân, hãy dùng , dám nhận ân huệ .”

 

Mùa dâu tây thật hiếm , ít nhất là chợ búa nào thể mua loại quả quý giá đến ?

 

---

Loading...