Tảo tía thu hoạch đợt đầu!
Không chỉ dinh dưỡng cao quý, mà hương vị tuyệt hảo, quả đúng là vật thượng phẩm.
Đôi mắt Lê Tường khẽ sáng lên, nàng lập tức gật đầu đáp: “Ta xem. Mang đây cho xem xét đôi chút.”
Tiểu nhị lập tức phía dặn dò một tiếng, đó ôm theo một chiếc rương .
Khi mở , bên trong còn một bao tải chứa hàng. Khi cởi bao tải, mới thấy rõ tảo tía ép thành từng phiến mỏng.
Kỳ thực, ngay khi mở túi, Lê Tường ngửi thấy mùi hương nồng đậm của tảo tía phả . Chính là hương vị nàng ngửi thấy phố lúc nãy, nhưng tài nào nhớ nổi tên gọi.
Nàng quan sát kỹ càng đôi chút, quả đúng là tảo tía thu hoạch đợt đầu. Phiến lá nhỏ nhắn, tinh xảo, hương vị thơm nồng nàn.
“Loại tảo tía quả tồi. Giá cả ?”
“Cô nương thật tinh tường. Loại thu hoạch đợt đầu phẩm chất vượt trội hơn hẳn những đợt . Một cân chỉ ba mươi đồng bối.”
Ba mươi đồng bối, thoạt tưởng chừng là một tiền lớn, nhưng một cân tảo tía phơi khô là cả một tảng lớn, đủ dùng trong thời gian dài.
“Lấy cho một gói hai cân.”
Lê Tường sảng khoái trả tiền, đó nàng , bắt đầu đ.á.n.h giá các loại hải sản khác trong cửa hiệu.
Hàu biển khô chẳng tồi chút nào, giá cả chăng, một cân chỉ tám đồng bối, nàng lập tức mua năm cân. Tôm khô cũng khá , nàng mua thêm năm cân nữa. Lướt mắt một vòng, nàng chẳng thấy sò khô , song một vật khác thu hút tâm trí.
Đó chính là bào ngư khô!
Hơn nữa, đây chẳng loại nhỏ xíu, bé tí tẹo như những nơi khác!
Hầu hết đều là loại bào ngư bốn đầu. Phẩm chất và vẻ ngoài đều tồi. Song, loại bào ngư chắc chắn sẽ khá đắt đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-190.html.]
(Hiểu nôm na là bốn con một cân Trung Quốc.)
Nghĩ tới đây, Lê Tường kìm lòng mà bước tới hỏi tiểu nhị. Kết quả, tiểu nhị đáp rằng mỗi cân chỉ giá ba mươi đồng bối. Cái giá quả là quá đỗi rẻ rúng so với những gì nàng dự liệu.
Giá hời thế , nếu bỏ lỡ thì thật uổng phí!
"Cho mười cân!"
Tiểu nhị liền tít mắt, thầm nghĩ vị cô nương đây quả là đại khách. Hắn chẳng thêm lời nào, vội vàng chạy gói gém tất cả những món đồ mà vị khách hào sảng chọn. Xong xuôi, tổng giá trị là bốn trăm sáu mươi đồng bối.
"Cô nương, tổng cộng là bốn trăm sáu mươi đồng bối. Chẳng qua hiện tại trong tiệm chúng đang ưu đãi, nếu mua tròn năm trăm sẽ chiết khấu bốn mươi đồng. Ngài xem ưng món nào nữa thì mua cho đủ năm trăm lạng?"
Đã lâu lắm Lê Tường tới một cuộc ưu đãi chiết khấu như thế . Không hiểu khi , trong lòng nàng thấy thuộc lạ thường. Vì , nàng lập tức xoay chọn thêm hai cân tôm, đơn hàng vặn đủ năm trăm liền giảm bốn mươi đồng.
Cõng một giỏ hàng nặng trĩu, khi bước khỏi cửa hàng, nàng mới chút xót ruột cho túi tiền của . Hơn bốn trăm đồng bối chứ! Mới dạo một vòng hao tốn ngần .
Thật đúng là tiêu tiền như nước chảy!
Vừa khỏi nhà tiêu nhiều tiền như , nhưng những thứ cần thiết mua bao nhiêu.
Lê Tường cõng giỏ tre qua cửa hàng lương thực, mua đủ loại gia vị cần thiết, tiêu thêm gần hai trăm đồng bối nữa.
Lần thì , ngoài một chuyến khiến nàng xót tiền tới mức thắt cả ruột gan. Vì , vốn dĩ nàng còn dạo phố thêm lát nữa, nhưng ngẫm nếu tiếp tục dạo, chắc chắn túi tiền vơi nhiều của nàng sẽ cạn sạch.
Lê Tường tiếc của đau lòng, đang chuẩn cõng giỏ tre lên thuyền về nhà. lúc ngang qua Cửu Phúc lâu, nàng thấy chưởng quầy Miêu đang chỉ huy tiểu nhị treo dải lụa đỏ cửa lâu, niềm hân hoan rạng rỡ khắp dung nhan.
Lâu gặp , chẳng hỷ sự gì chăng?
Nếu gặp mặt, nàng cũng tiện cứ thế mà qua, nên nàng bèn tiến lên chào hỏi chưởng quầy Miêu.
"Chưởng quầy Miêu, ngươi đang bận rộn gì ?"
---