Có hai vị sư phụ còn bái Lê Tường sư phụ ngay tại chỗ, chỉ là nàng khéo léo chối từ.
Hiện giờ chỉ còn hai đĩa trái cây cuối cùng, quả là một việc cực kỳ dễ dàng. Lê Tường tràn đầy nhiệt tình, trong đầu nàng lúc chỉ còn một suy nghĩ: cho nhanh, thành sớm chút, để mau chóng lĩnh bạc về nhà nghỉ ngơi.
Dẫu cơ ngơi của kẻ khác nguy nga đồ sộ đến mấy, há bằng một góc cửa hàng nhỏ ấm cúng của bản ? Chỉ e an tọa nghỉ ngơi đôi chút, cái lười biếng liền kéo tìm đến quấn quýt.
“Biểu tỷ, mệt mỏi ? Dùng đỡ chút bào ngư .”
Quan Thúy Nhi vẫn luôn bận rộn, từng nghỉ ngơi chút nào, lúc nàng cũng mệt đói. Biết bào ngư là do biểu mang từ nhà tới, nàng liền khách khí chút nào, ngấu nghiến ăn hai miếng.
Bào ngư lớn, thịt dày, hai miếng xuống bụng, dày cảm thấy dễ chịu hơn bội phần.
“Biểu , chuẩn xong hai khay trái cây là chúng thể trở về ?”
“Ừm ừm, hẳn là . Đến lúc đó e rằng còn diện kiến Liễu phu nhân, hoặc là vị Liễu thiếu gia đôi chút, tóm cũng sẽ chậm trễ quá lâu.”
Lê Tường cũng ăn hai miếng lót . Hai ăn xong, vẫn còn dư năm miếng. Nhìn vẻ mặt tràn đầy mong chờ của trong phòng bếp, nàng cũng hào phóng chia năm miếng bào ngư , đó đưa cho .
Hiển nhiên là những trong phòng bếp đều cực kỳ vui sướng, bọn họ tranh xông tới đón nhận đồ ăn.
Lúc , bên trong phòng tân hôn, tân nương tử Kim thị gỡ khăn voan đỏ xuống. Dưới ánh nến, đôi môi đào khẽ hé đang nhấp chén canh ‘Bách Niên Hảo Hợp’ do phòng bếp đưa tới. Chỉ trong chốc lát, nha hồi môn của nàng tên là Kim Hoa nhẹ nhàng tiến , thanh âm của nha quả thực đầy hưng phấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-200.html.]
“Tiểu thư tiểu thư! Một món đồ ăn cuối cùng tên là Phong Vũ Đồng Chu! Nô tỳ lén thoáng qua, quả thực những con bào ngư giống hệt một chiếc thuyền nhỏ, hai đầu nhọn hoắt, bầu bĩnh. Món ăn mỹ vị, mang thông điệp lành! Các tân khách đều khen dứt miệng!”
“Phong Vũ Đồng Chu …”
Kim thị nhớ tới đủ thứ chuyện mà nàng và Liễu Hoà từng trải qua kể từ khi hai quen tới giờ, bỗng nhiên cảm thấy hứng thú với cái tên món ăn lạ lẫm , cũng cảm thấy hứng thú hơn với vị nữ đầu bếp .
“Hôm nay mấy bàn tiệc đó đều . Ngươi bếp hỏi một chút xem nữ đầu bếp nguyện ý ở đây . Nếu , trực tiếp mang 66 ngân bối thưởng cho nàng .”
Kim thị cũng rõ nữ đầu bếp do cô mẫu nàng mời tới. Song, nàng nào ngờ danh sách mười sáu món ăn cùng những nguyên liệu hiếm thấy quả nhiên thể chế biến nên, hương vị còn muôn phần phong phú. Dẫu thể tự nếm trọn mười sáu món ăn đó, Kim thị vẫn cảm thấy lòng dâng trào hỉ lạc khôn cùng. Trong đại hỷ chi nhật của đời , há chẳng ai mong đón nhận bao lời ngợi khen và chúc phúc?
“Thưa tiểu thư, nô tỳ cô gia chuẩn thưởng bạc ạ.”
Vừa lời , Kim thị khỏi bật .
“Trên cô gia nhà ngươi còn chút bạc nào ư?”
Kẻ ngốc sớm dâng hiến tất thảy gia tài tay nàng, giờ đây chỉ còn là một thư sinh bần hàn.
“Tiểu thư quên ? Hôm nay chính là đại hỷ của hai , lẽ dĩ nhiên sẽ gửi lễ vật mừng. Hiện giờ tay cô gia là ít bạc!”
Kim Hoa dứt lời, chợt giật vì lỡ tiết lộ bí mật của cô gia, vội vàng bưng kín miệng .
Kim thị: “……”