Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 74

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:59:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chưởng quầy Miêu nén nổi lòng, đưa thêm một chiếc bánh bao lên miệng.

 

Kỳ thật ngày hôm qua, khi thấy loại bánh bao trắng nõn đầy đặn bàn của một vị khách, khỏi động lòng.

 

Chờ tới khi sai tiểu nhị mua về ăn thử, lập tức cảm thấy rơi cảnh chẳng thể nào chối từ, nhất quyết bằng .

 

“Lê cô nương, bánh bao nhà ngươi bằng bột mì chăng?”

 

Lê Tường khẽ gật đầu, chuyện cần giấu giếm, hai ngày nay nàng vẫn luôn trong thành mua lúa mì, chỉ cần hữu tâm một chút, ắt thể điều tra .

 

“Đầu bếp của lâu cũng dùng bột mì lương thực, nhưng bọn họ chỉ mì sợi, bánh rán. Dù thử qua bao phen, vẫn chẳng tài nào hương vị mềm xốp đến thế. Ta nghĩ, hẳn là cô nương một phương pháp nhồi bột đặc biệt, mới thể những chiếc bánh bao tuyệt diệu như .”

 

Lê Tường khẽ gật đầu.

 

Kỹ thuật lên men bột , phàm thể dễ dàng .

 

“Cho nên, mua bí quyết bột mì của ngươi, chẳng cô nương ý tứ ?”

 

Dứt lời, chưởng quầy Miêu lập tức hướng ánh mắt chân thành Lê Tường.

 

Nếu là một cô nương thôn dã từng đặt chân đến chốn phồn hoa đô hội, chằm chằm như , chắc chắn lòng sớm bấn loạn từ lâu.

 

Thế nhưng Lê Tường chẳng hề như thế. Nàng trải qua vô cuộc đàm phán thương vụ, thậm chí từng tiếp xúc ít kẻ tài ba hơn chưởng quầy Miêu bội phần.

 

“Chưởng quầy Miêu, nguyện ý bán tay nghề bột mì. Có điều vốn là một tiểu nha đầu từng trải sự đời, nào am tường về giá cả buôn bán, chưởng quầy Miêu định trả giá bao nhiêu?”

 

Chưởng quầy Miêu khẽ nhướng mày, thầm nghĩ nha đầu thật chẳng hề tầm thường, bởi đành nâng mức giá định lên thêm đôi chút.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-74.html.]

“Năm ngân bối thì ?”

 

Nghe xong, nét mặt Lê Tường lộ rõ vẻ thất vọng.

 

“Chưởng quầy Miêu, xem ngươi chẳng chút thành tâm.”

 

Dứt lời, nàng lập tức dậy rời , khiến chưởng quầy Miêu khỏi sửng sốt. Phải rằng, năm ngân bối chính là 5000 đồng bối.

 

Trước khi đưa cái giá , cân nhắc kỹ lưỡng. Đối phương chỉ là một tiểu cô nương thôn dã, tin rằng cái giá hậu hĩnh. Nào ngờ xong, nàng chẳng thèm thêm lời nào lập tức rời ?

 

“Cô nương dừng bước, dừng bước! Nếu ngươi lòng với cái giá , chúng cứ tiếp tục bàn bạc. Mời mời mời, xuống uống chút .”

 

Lê Tường một nữa an tọa, quanh co mà thẳng vấn đề: “Chưởng quầy, hôm nay chỉ bán lượng bánh bao từ mười cân bột mì, tổng cộng thu 500 đồng bối. Sau khi trừ chi phí, nhiều lắm là nửa tháng cần mẫn cũng kiếm năm ngân bối , há tất vì nó mà bán tay nghề bột mì cho ngươi?”

 

Nàng thể thẳng như thế, chưởng quầy Miêu cũng khỏi kinh ngạc vô ngần. Hắn kinh ngạc, thứ nhất là vì tiểu nha đầu dám thẳng thắn, thứ hai là vì bán bánh bao kiếm nhiều đến .

 

Một cái bánh bao giá hai đồng bối. Hôm nay mua một trăm chiếc, cộng thêm bánh bao nàng bán đó, đúng là cũng gần bằng con 500 đồng bối. Nói như , quả thực năm ngân bối ít thật.

 

Chưởng quầy Miêu thăm dò cân nhắc một hồi, thiếu chủ cho quyền hạn đàm phán là 100 ngân bối, dùng 50 chắc hẳn sẽ chẳng gì đáng ngại.

 

“Vậy 50 ngân bối thì ?”

 

“50 ngân bối… Cũng thể, nhưng đây là giá mua đứt hẳn, về nếu còn khác tới mua, cũng quyền bán.”

 

Chưởng quầy Miêu: “……”

 

Xem quá xem thường nha đầu .

 

---

Loading...