Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đôi phụ nữ nhi bàn bạc xong xuôi, bèn quyết định trở về thuyền báo tin cho hai đang đợi ở đó, mới sắm sửa đồ đạc.

 

Mắt thấy thuyền đ.á.n.h cá nhà đang dần hiện mắt, bỗng chốc Lê Tường chậm bước .

 

“Phụ , kể chuyện hôm nay nhà kiếm tiền cho biểu tỷ ?”

 

“Chưa. Ta còn kịp với nương của con mà, tiền lớn dường , dám hé răng mặt biểu tỷ của con.”

 

Lê Giang dẫu thật thà song chẳng hề khờ dại.

 

Tuy phẩm hạnh của chất nữ nhà lẽ thật, song nào ai nàng giữ kín lời chăng? Lỡ miệng , e rằng gia đình sẽ lâm cảnh vô cùng khó xử, nơm nớp lo toan bao chuyện phiền phức.

 

Biết vẫn hé lộ, tảng đá đè nặng trong lòng Lê Tường cũng nhẹ nhõm hạ xuống.

 

“Phải, tiết lộ chuyện . Nếu ý định , chỉ nên nhắc đến khoản tiền bán bánh bao ngày hôm nay thôi. Phụ , hôm nay tiền bán bánh bao vẫn còn năm trăm đồng bối trong con đây.”

 

“Tương Nhi nhà quả là tài giỏi!”

 

Lê Giang trong lòng vui mừng khôn xiết, ước gì chẳng vì nữ nhi lớn, e rằng ôm nàng lên mà xoay mấy vòng.

 

tiền , gia đình cũng thể thanh toán hết thảy nợ nần trong thôn, thê tử cũng thể tìm một vị lang trung tài đức hơn để thăm khám.

 

Khoảnh khắc , bỗng cảm thấy xiềng xích đeo đẳng mười mấy năm trời chợt tiêu tan, cả nhẹ nhõm vô cùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-82.html.]

Đã cùng chung chăn gối bao năm, Quan thị tự nhiên cảm nhận sự đổi khác nơi trượng phu .

 

Dẫu trong lòng bà chút hoài nghi, song chẳng dám tin. Mãi đến khi nữ nhi hôm nay cả nhà bán bánh bao kiếm năm trăm đồng bối, lúc bấy giờ bà mới giật vỡ lẽ.

 

Một ngày thể bán ngần , đầy một tháng, gia đình bà sẽ thanh toán hết thảy nợ nần! Chẳng trách trượng phu bà còn chút u sầu nào, trở nên thảnh thơi khoan khoái đến .

 

Mấy năm qua, món nợ vẫn lơ lửng đầu, khiến cả nhà chẳng thở nổi. Mỗi ngày vớt cá kiếm tiền, hầu hết đều dành để trả nợ. Sinh hoạt hằng ngày khó khăn trăm bề, chỉ miễn cưỡng duy trì cuộc sống trong cảnh túng quẫn. Rốt cuộc, những tháng ngày gian khó sắp trôi qua .

 

Quan thị tâm trạng phấn chấn lạ thường. Vừa trượng phu chiều nay cả nhà sẽ ở trong thành, bà lập tức đề nghị cùng ghé chùa miếu thắp hương. Song Lê Giang chẳng thuận tình.

 

Hắn đáp: “Miếu Huyền Nữ trong thành cách đây quá đỗi xa xôi, đường cũng ngốn hơn một canh giờ, lên núi mất thêm bao thời gian nữa, về về e kịp. Chiều nay Tường Nhi còn ghé lâu. Nếu nương , tới rảnh rỗi sẽ cùng nương .”

 

“Được, chúng vội vã qua chùa miếu, năm mới chỉ cần ghé qua đó một là đủ.”

 

Nói đến năm mới, Lê Giang lập tức nhớ đến tiết Lập Đông cùng y phục. Y còn nhớ y phục đông trong nhà đều may từ hai năm về .

 

Đặc biệt là nữ nhi của y, nàng vẫn khoác y phục cũ của thê tử, nhiều năm như , y phục mới của nàng thể đếm đầu ngón tay. Nghĩ tới đây, bỗng nhiên lòng y thấy vô cùng khó chịu.

 

“Vậy thì, cùng Tường Nhi mua lương thực , trở về sẽ vài món điểm tâm. Chiều đến sẽ dẫn ngươi tới mời lang trung xem mạch, đó chúng sẽ dạo quanh trong thành. Thúy Nhi, ngươi cùng chúng ?”

 

Đột nhiên gọi tên, Quan Thúy Nhi liên tục xua tay từ chối, tỏ vẻ nàng dám ngoài. Lê Tường dỗ dành khuyên nhủ, nhưng vẫn chẳng lay chuyển ý định của nàng, cuối cùng đành từ bỏ, cùng phụ ngoài mua lương thực.

 

Bởi vì thuyền chén đũa đủ, Lê Tường quyết định giữa trưa nay sẽ gói sủi cảo, đó hấp lên dùng là .

 

---

Loading...