Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai vị trưởng bối mang theo năm mươi lượng bạc, còn tiền lẻ vụn vặt khác đều đặt nơi Lê Tường.

 

Số tiền còn dư khi mua thịt, Lê Giang chủ động đưa cho nữ nhi, để nàng tùy ý mua sắm những gì ưa.

 

Cũng vì , giờ đây trong tay Lê Tường tiền, nàng cũng tự tin thêm vài phần. Vừa đặt chân lên phố, nàng bỏ bốn đồng mua hai xiên đường hồ lô, hai tỷ mỗi một xiên.

 

“Biểu tỷ, mau nếm thử xem.”

 

Quan Thúy Nhi ngây một lát, đó mới đưa tay cầm lấy đường hồ lô. Mùi hương ngọt ngào phảng phất bên cánh mũi, nước bọt liền trào .

 

chủ quán báo giá hai đồng một xiên đường hồ lô, nàng biểu tỷ liền ngần ngừ, dám thưởng thức nữa.

 

“Biểu , ăn sủi cảo xong, đói bụng, thể trả món chăng?”

 

“Tuyệt đối , biểu tỷ. Nếu ăn, chỉ thể vứt bỏ nó thôi.”

 

Lê Tường giả vờ một chút, Quan Thúy Nhi tưởng thật, nàng nào dám bỏ phí món đồ đắt đỏ , rốt cuộc vẫn ăn.

 

“Ngọt thật!”

 

Từ thủa lọt lòng, Quan Thúy Nhi từng nếm qua món nào ngọt ngào đến . Lần ăn đồ ngọt là chén đường trứng gà , tiếc nào thứ thuộc về riêng nàng. A Thành ca vô ý đổ, nàng thu dọn chén vỡ mới lén lút nếm một chút ít. Song hương vị cũng chẳng thể sánh bằng món !

 

Sau khi nàng ăn từ từ hai viên, nhân lúc biểu để ý, liền lén giấu ba viên đường hồ lô trong ống tay áo.

 

Lê Tường giả vờ trông thấy hành động của biểu tỷ, nàng vẫn nắm tay biểu tỷ , cho đến khi hai đến cửa lâu, nàng mới buông tay.

 

Chưởng quầy Miêu đang ở cửa, liếc mắt trông thấy nàng.

 

“Lê nha đầu, tới sớm , dùng bữa trưa ?”

 

“Đã dùng , chưởng quầy. Ta bếp xem một chút chăng?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-85.html.]

 

“Chuyện ……”

 

Chưởng quầy Miêu liếc Quan Thúy Nhi. Ý tứ của , cần cũng rõ mười mươi. Quan Thúy Nhi , cả đều thấy ngượng nghịu, vội cúi đầu trốn lưng Lê Tường.

 

“Biểu …… Hay là chờ bên ngoài?”

 

“Tuyệt đối .”

 

Lê Tường dắt tay Quan Thúy Nhi, tiến lên dẫn kiến chưởng quầy Miêu: “Chưởng quầy, đây là biểu tỷ thiết của , tính tình phần nhút nhát, e dè, e sợ lạ. Ta chẳng an lòng để nàng ở bên ngoài . Ngươi thể bố trí một chiếc ghế dựa để nàng chờ ở hậu viện ?”

 

“Chẳng hề gì.”

 

Miễn chẳng bước phòng bếp, chuyện đều thể liệu .

 

Chưởng quầy Miêu thoạt vui vẻ đáp ứng, thoáng cái gọi tiểu nhị mang ghế dựa , dẫn hai nàng theo tới hậu viện.

 

Hiện giờ đang là giữa trưa, ít tới đây uống , vì trong phòng bếp cũng quá bận rộn, chỉ Khương Mẫn và tiểu nhị phụ tá đang bận rộn nhồi bột bánh bao trong bếp.

 

Lê Tường lặng lẽ hai , chăm chú quan sát một hồi, nàng phát hiện thao tác bánh bao của Khương Mẫn đang dần dần trở nên thuần thục, chỉ lúc chia bột chuẩn xác cho lắm. Hắn chia bột ít, cho nên lúc gói bánh bao sẽ dính tay.

 

Vấn đề lớn, chỉ cần dùng chút khéo léo ắt sẽ giải quyết ngay.

 

Nàng tìm kiếm trong phòng bếp một lúc, đó mang một chiếc gáo múc nước khá lớn. Chiếc gáo kích thước giống với gáo nhà nàng, đó nàng đ.á.n.h dấu phép đong: hai gáo bột mì, nửa gáo nước, dễ nhớ.

 

Cứ thế, vấn đề của Khương Mẫn liền nàng hóa giải.

 

Trong lòng chưởng quầy Miêu vô cùng vui mừng, kéo Khương Mẫn mà dặn dò một phen. Nếu mẻ bánh bao xảy chuyện gì nữa, như coi như Lê Tường thành giao kèo.

 

Vì thế phần bột nhão liền vứt sang một bên, xem chẳng còn cơ hội ‘trọng dụng’ nữa.

 

---

Loading...