Thanh niên  xong lời ông lão, lập tức nổi trận lôi đình.
"Ông   cái gì?    lầm chứ?"
Vẻ mặt ông lão nghiêm túc: "  ,   thể sống đến khi chết."
"Bói xong thì  nhanh , đừng ảnh hưởng đến việc  ăn của ."
Ông lão thấy thanh niên vẫn  đó, mặt mày tái mét.
Nhìn thấy ông lão  lớn tuổi, nắm tay của thanh niên siết chặt   buông , lặp  lặp  mấy . Cuối cùng,   hít một  thật sâu, đành nuốt cục tức xuống.
"Thôi, thấy ông lớn tuổi   chấp, ông là đồ lừa đảo, c.h.ế.t   thây."
Nói ,    dậy định bỏ , tiện thể đá đổ cái ghế của ông lão,     ý định dựng nó lên.
 lúc thanh niên định rời , thì thấy mấy  đàn ông cao lớn mặc vest  tới,  thấy ông lão thì vẻ mặt đầy kích động.
"Ông chủ, cuối cùng cũng tìm  ông ,  ông   đây xem bói , ngài chủ tịch tìm ông phát điên lên ."
Ông lão  thấy mấy  vệ sĩ, vẻ mặt lập tức hoảng hốt.
Ông   định chạy, nhưng lập tức  vệ sĩ giữ .
Thấy ông lão  chịu hợp tác, vệ sĩ cũng tỏ  bất lực.
Vừa đến, họ  thấy thanh niên vẻ mặt tức giận, hai  lớn tuổi và một cô gái đang xem kịch vui,    cái quầy bói toán mà ông chủ của  dựng lên. Càng , họ càng thấy đầu óc choáng váng, cả   chút khó thở.
Cái gì thế ? Lại là xem bói?
"Các  đến đây  gì? Các  là ai ?   quen các !"
Ông lão giãy giụa kịch liệt, ông chú và thanh niên thấy  gì đó  .
Mặc dù ông lão   năng lung tung,  việc  theo quy tắc, nhưng cũng  thể  trơ mắt    bắt cóc .
Thấy hai  vẻ mặt  thiện chí,  vệ sĩ  đầu vội vàng giải thích.
"Hiểu lầm, hiểu lầm! Đây là ông chủ của chúng . Chúng  là vệ sĩ do ngài chủ tịch thuê. Ông chủ của chúng   chút vấn đề về thần kinh, mỗi ngày đều thích  những chuyện kỳ lạ. Các vị xem, đây là ảnh chụp chung của ngài chủ tịch và ông chủ của chúng , chúng     ."
Qua lời giải thích của  vệ sĩ,   mới vỡ lẽ.
Ngài chủ tịch mà vệ sĩ nhắc đến là một ông chủ lớn ở địa phương, với tài sản hàng trăm triệu.
Ông lão trong ảnh cũng  vẻ mặt vui vẻ, hai  trông khá  thiết, những  khác lập tức tin tưởng hơn một nửa.
Ông lão bắt đầu  vấn đề về thần kinh từ vài năm , quên   nhiều chuyện, mỗi một thời gian    những chuyện kỳ lạ.
Lần  là  khuân gạch ở công trường,   là ông chủ thầu, phát lương cho tất cả công nhân. Ông chủ thầu thực sự trở về thì ngơ ngác,  hiểu   phát lương cho họ từ lúc nào.
Sau đó, ông còn nghĩ rằng  chuyện tâm linh xảy ,  chùa bái lạy mấy , bây giờ vẫn còn hoảng sợ.
Lần khác, ông  đến một đám cưới, mặc một bộ đồ đỏ rực,   là trưởng bối của gia đình, phát lì xì cho tất cả   trong sảnh tiệc. Mỗi  đều nhận  một phong bì đỏ vài trăm tệ, phát xong thì ông  biến mất.
Lại là một ngày  từ thiện. Hôm đó, tiệc cưới của họ nổi tiếng khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-82-chang-trai-tre-hay-truong-thanh-mot-chut-di.html.]
Hiện tại,  mạng vẫn còn chủ đề tìm kiếm cha vợ, thật sự là buồn .
Lần  thì  trở thành xem bói, dựng quầy bói toán,   còn  bùa Thiên Sư mua  Pinduoduo.
Thanh niên  xong,  chút suy sụp: "Vậy là những   ông lão  đều  phát tiền, mà đến lượt  thì   lừa 100 tệ?"
Nói xong,    chút  ,  ánh mắt của vệ sĩ như thể  một thằng ngốc, thanh niên cảm thấy vô cùng phẫn uất.
Quả nhiên là  còn quá trẻ,  dễ dàng  lừa như .
Người vệ sĩ lấy  100 tệ từ trong túi, trả  cho thanh niên.
Khi đưa tiền,   còn vỗ vai thanh niên: "Bình thường  nên tự chú ý một chút, ngay cả một ông lão  vấn đề về thần kinh cũng  thể lừa  100 tệ, hãy cẩn thận."
Mộc Li và ông chú  nhịn    phá lên, quả thật ông lão và thanh niên  quá hài hước.
Ông lão thấy   giữ chặt,  thể chạy thoát .
Một lúc , một  đàn ông mặc vest và sơ mi  tới,  ông lão với vẻ mặt bất lực.
"Cuối cùng cũng tìm thấy ba, ba  ngoài    với con?"
Ông lão thấy con trai đến, lập tức trở nên ngoan ngoãn,  đó như một đứa trẻ.
"Con trai, cả đời ba đều  cái nghề , con cho ba nhiều tiền như , ba chỉ   ngoài  một chút việc  thích."
Ông lão đáng thương , trông như một ông già  bắt nạt, khiến    khỏi mủi lòng.
 vài   rõ nội tình nên   gì.
Người đàn ông tên là Khương Minh, một ông chủ lớn  tài sản hàng trăm triệu, đang cẩn thận dỗ dành cha .
"Nếu ba thích  đây bày quầy, thì ba cứ bày.  ba  cho chúng con  ba ở , ba xem hôm nay chúng con tìm ba lâu như , thật sự  lo cho ba."
Ông lão rõ ràng  thích  dỗ dành như , đắc ý gật đầu: "Nếu con  đồng ý cho ba  đây bày quầy,  con   nuốt lời. Ngày mai ba còn  đến đây."
Khương Minh gật đầu, cảm ơn  . Khi  chuyện cha  lừa gạt thanh niên,        nín nhịn.
"Sau   hãy cẩn thận một chút!"
Thanh niên     nước mắt,  nhóm  đưa ông lão , tay cầm 100 tệ,   cảm thấy khó chịu đến . Thà rằng 100 tệ   lừa mất còn hơn,  vẻ như   đều    lừa.
Mộc Li cũng  thanh niên,  chân thành : "Bình thường  hãy cẩn thận một chút, đừng dễ tin ."
Ông chú khi rời  cũng : "Bình thường hãy suy nghĩ nhiều hơn,   chỉ  lừa 100 tệ mà còn  trả ,    chắc  may mắn như  . Cẩn thận một chút ,  bé!"
Thanh niên phẫn uất bỏ , trong lòng tự nhủ sẽ  bao giờ đến con phố  nữa.
Sau khi  chuyện  giải quyết, Mộc Li trở về quầy của  . Buổi chiều cũng  khá nhiều  đến hỏi thăm, nhưng khi  giá, họ đều tỏ vẻ  mà đắt thế,  bỏ .
Mộc Li cũng  ép buộc, cô  đó, trong quầy hàng chất đầy đồ ăn vặt. Cô ăn cả một buổi chiều, đến giờ thì  siêu thị mua thịt bò và thịt ức gà tươi.
Chậm rãi  lên núi,  đến cửa, cô  thấy một đống gỗ  rải rác  mặt đất, và một  đàn ông  đó, trông khá quen mắt.
Đó là Hạ Thu,    hoán đổi mệnh cách. Có vẻ như ông   đợi ở cổng một lúc.
Khi Mộc Li đến, cô thấy ông  đang trêu đùa sư  của .