Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu giao nhân bị bạo quân nghe thấy tiếng lòng - Chương 62.2

Cập nhật lúc: 2025-06-10 03:23:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì số lượng tá điền đông, năm mẫu lúa mạch đã được gặt xong và tuốt hạt ngay trong buổi sáng. Chỉ còn cần phơi nắng thêm vài ngày, sau đó nghiền, ép, phơi khô, cuối cùng cân đo kỹ càng mới có thể tính ra được sản lượng lúa mạch thuần túy là bao nhiêu.

Hôm nay tuy chưa thể có được kết quả cuối cùng, nhưng chỉ cần nhìn những bông lúa mạch no tròn kia, Tông Chính Tiêu cũng đã biết hiệu quả của loại phân bón mới này tuyệt đối không tầm thường.

Quản sự cũng thành thật bẩm báo:

“Bệ hạ, tiểu nhân ở trang thượng đã ở đây mười mấy năm, đây là lần đầu tiên thấy hoa màu sinh trưởng tốt đến như vậy. Chỉ nhìn số lượng lúa mạch sau khi tuốt hạt, tiểu nhân dám cam đoan, sản lượng mỗi mẫu ruộng ít nhất cũng tăng lên gấp rưỡi.”

Tông Chính Tiêu nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn về cánh đồng xa xa, như thể đang nhìn thấy một Đại Thịnh phồn hoa trong tương lai.

Hắn nói: “Khi có kết quả chính thức, lập tức bẩm báo cho trẫm. Còn những loại hoa màu khác cũng dùng phân bón mới, đều phải được chăm sóc cẩn thận.”

“Dạ, tiểu nhân nhất định không phụ sự kỳ vọng của Bệ hạ.”

Ngày hôm sau khi trở lại hoàng cung, Nhung Âm không vội kiểm tra việc trang hoàng như thường lệ, ngược lại liền một mạch chui thẳng vào phòng bếp.

Y cũng không để người khác hỗ trợ, một mình loay hoay trong phòng bếp, các cung nhân chỉ thấy y sai người đưa vào rất nhiều sữa bò tươi, lá trà và đường.

Chẳng bao lâu sau, trong phòng bếp liền tỏa ra một mùi hương ngọt ngào, lẫn trong đó còn xen lẫn mùi trà thanh nhã.

Các cung nhân nuốt nước miếng: xem ra lại có món mới để ăn rồi.

Khi Tông Chính Tiêu trở về Ngân Giao Viên, Nhung Âm đã dọn xong một bàn đầy “trà sữa” ngồi chờ hắn.

Tông Chính Tiêu nhìn bàn đầy những loại đồ uống xa lạ, tò mò hỏi:

“Đây là cái gì?”

Nhung Âm tay trái cầm vở, tay phải cầm bút, nghiêm túc đáp:

“Đây là trà sữa do ta làm. Nguyên liệu chính gồm có sữa bò, đường và lá trà. Ba nguyên liệu ấy phối hợp với nhau theo tỉ lệ khác nhau, sẽ tạo ra hương vị khác nhau. Ngươi giúp ta nếm thử, xem loại nào khẩu vị phù hợp với đại chúng nhất. Ta còn phải thống kê lại.”

Tông Chính Tiêu lập tức hiểu ngoài hắn ra, những người khác trong Ngân Giao Viên chắc chắn cũng là đối tượng thử nghiệm của Nhung Âm. Thế nên hắn cũng không từ chối, liền ngồi xuống nghiêm túc bắt đầu nếm thử từng loại một cách cẩn thận.

Dựa theo ý kiến đóng góp từ mọi người, cuối cùng Nhung Âm tổng kết lại rằng: bảy phần ngọt quả nhiên là mức độ ngọt dễ được số đông chấp nhận nhất.

Tông Chính Tiêu hỏi y: “Loại trà sữa này cũng là thứ ngươi định mở cửa hàng để bán à?”

Nhung Âm đáp: “Ta đang chuẩn bị mở mô hình trà chiều ở tiệm bánh tầng hai, trước tiên sẽ thử bày bán trà sữa ở bên đó. Nếu khách hàng phản hồi tốt, thì sẽ tách riêng ra mở một cửa tiệm chuyên bán trà sữa. Đến lúc đó có thể khai phá thêm nhiều hương vị khác, còn có thể thử cả các loại trà trái cây. Hơn nữa, chúng ta có đá lạnh, uống lạnh vào mùa hè nhất định sẽ bán rất chạy.”

“Đá thì cứ lấy từ chỗ cửa hàng đá quý gia nhà chúng ta.” Tông Chính Tiêu nói, “Dù sao cũng là cửa hàng nhà mình cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-62-2.html.]

Nhung Âm gật đầu: “Như vậy giá thành cũng có thể hạ thấp một chút, mở rộng được đối tượng tiêu dùng.”

Thế là vào chạng vạng hôm đó, bao gồm cả các thành viên hoàng thất phe Chu gia đang mòn mỏi chờ đợi tiệm bánh khai trương mà vẫn chưa thấy động tĩnh gì, thì lại bất ngờ nhận được từ Tông Chính Tiêu một món đồ uống mới trà sữa thêm đá, có vị ngọt. Nhưng họ chỉ được nếm thử một phần nhỏ, rồi được mời đến hôm sau ủng hộ cho khai trương.

Lần nữa bị trà sữa bắt giữ lòng người, ai nấy đều phẫn nộ: Muốn chúng ta ủng hộ hả! Vậy ngươi mau mở cửa hàng đi chứ! Cứ treo ngược lòng người như vậy hoài!

Vì bị mọi người oán trách, đêm đó tai Tông Chính Tiêu lại ong ong cả lên. Hôm sau lên triều, còn bị các vị đại thần nhìn chằm chằm bằng ánh mắt u oán.

Tình hình này khiến đám thế gia đều bối rối: Vị tiểu hoàng đế kia từ bao giờ lại dính dáng với đám người đó rồi?

Cuối cùng, trong sự mong chờ của ngàn người… ừm, chính xác thì là trong sự mong chờ của những người đã từng nếm thử bánh mì, bánh quy và trà sữa, tiệm bánh của Nhung Âm cũng chính thức khai trương.

Bảng hiệu tiệm được viết bởi chính tay hoàng đế, là do Nhung Âm bỏ ra một cái giá “thân tình” cực lớn mới mời được. Khi nghe tên tiệm là “Tiệm Bánh Mì Đám Mây”, khóe miệng Tông Chính Tiêu co giật, cảm thán: “A Âm nhà chúng ta quả thật luôn có phong cách rất… đặc biệt trong khoản đặt tên.”

“Gâu gâu!” Tiểu Ngải cũng đồng tình sủa phụ họa.

Sáng ngày khai trương, ngoài những người bên Chu gia đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đến cổ vũ, còn có không ít người qua đường cũng chen nhau kéo đến trước tiên, muốn xem rốt cuộc cửa hàng này bán thứ mỹ vị tuyệt thế gì.

 Quả thật, cửa hàng này khi trang trí đã khiến người ta chú ý, sau đó lại đóng cửa im ỉm, chẳng ai biết trong hậu viện đang làm gì. Thế nhưng hương thơm từ bên trong lại lan tỏa khắp cả con phố, chỉ cần ngửi thấy cũng đủ khiến người ta chảy nước miếng.

Đặc biệt là bọn trẻ con ham đồ ngọt, vừa ngửi liền đoán ra cửa tiệm này chắc chắn là bán điểm tâm. Hơn nữa, mùi hương này trước giờ bọn chúng chưa từng ngửi qua, chứng tỏ là loại điểm tâm hoàn toàn mới.

Lũ nhỏ thèm đến mức đêm ngủ cũng không yên, vừa nghe tin cửa hàng sắp khai trương liền vội vã kéo cha mẹ tới cùng.

Khiến người ta kinh ngạc hơn là, vừa đến nơi liền thấy cách đó không xa có rất nhiều xe ngựa đậu lại. Dường như cũng là đến để ghé thăm cửa hàng này, lại thường xuyên có nha hoàn vén rèm xe lên, vẻ mặt nóng ruột nhìn quanh về phía tiệm.

Trong kinh thành, người có thể ngồi xe ngựa như thế, ít nhất cũng là quan lại. Nhiều xe ngựa tập trung như vậy, rốt cuộc cửa hàng này có địa vị gì?

Trong đám đông có người bàn tán: “Lần trước náo nhiệt thế này, cũng chỉ khi quý gia mở hiệu đá lạnh. Mà khi đó, cũng chỉ có các phủ phái nha hoàn, sai vặt hay quản sự tới thôi.”

Nhưng lần này lại khác hẳn trong xe ngựa đều là chủ nhân các phủ.

Chẳng lẽ điểm tâm của cửa hàng này còn quý hiếm hơn cả đá lạnh?

Nghĩ tới đó, xương cốt trong người liền bắt đầu ngứa ngáy không chờ nổi nữa. Mặc kệ bên trong bán cái gì, cho dù chỉ bán… không khí, bọn họ cũng muốn vào ngửi thử một phen.

Lúc này mới thật sự là ngàn người mong đợi.

 

Loading...