Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-11-22 16:00:08
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“...” Tống Tân Đồng nhịn , “Vạn nhất là cháu gái thì ?”

“Cháu gái?” Đại Bảo suy nghĩ một lát, mắt sáng lên: “Đệ thể tết tóc cho nó ?”

“Đệ tết ?” Tống Tân Đồng chống cằm hỏi.

“Đệ sẽ học Xuân Thụ, nó tết tóc cho nó mà.” Đại Bảo .

Nhị Bảo chịu thua kém : “Vậy thể cài hoa cho nó.”

“Tiểu cô nương cài hoa.”

“Đệ cài cho nó, nó sẽ cài.”

Tống Tân Đồng thấy đau đầu: Ôi chao, các , các đủ đó!

“Đại Bảo Nhị Bảo, thôi!” Giọng Cẩu Đản vang lên như tiếng trời ban ở sân ngoài học đường.

“Cẩu Đản gọi hai kìa, mau .” Tống Tân Đồng giục, “Đừng để chúng nó đợi lâu.”

“Ê, bọn ngay đây.” Nhị Bảo nhanh chóng chạy ngoài.

“Nhị Bảo, đừng chạy, cẩn thận đường trơn.” Tinh thần trách nhiệm của của Đại Bảo trỗi dậy, ngừng nhắc nhở Nhị Bảo, “Đi chậm một chút.”

Nhìn hai sinh đôi rời , Tống Tân Đồng khỏi thở phào nhẹ nhõm. Có lúc, hai đặc biệt ấm lòng, nhưng lúc quá nhiều, ồn ào vô cùng.

Lục Vân Khai từ sân bên cạnh: “Bọn chúng ?”

“Đi .” Tống Tân Đồng bất đắc dĩ, “Có lúc mong Đại Bảo và Nhị Bảo chuyện nhiều hơn, lúc chúng nó róc rách róc rách ồn ào quá đỗi.”

Lục Vân Khai : “Trẻ con bản tính là như , bình thường.”

“Hài t.ử của chúng liệu ồn ào như thế ?” Tống Tân Đồng nghĩ đến cảnh lũ trẻ chạy loạn khắp nhà, lưng tự chủ mà phát lạnh.

“Vậy chỉ sinh một đứa thôi thì sẽ ồn ào nữa.” Lục Vân Khai dừng một chút, “Một đứa thì ít quá, vẫn là hai đứa thì hơn. Tính tình của chúng nếu giống chúng , hẳn là cũng ồn ào.”

“Lúc nhỏ nghịch ngợm ?” Tống Tân Đồng tin , “Lúc nhỏ quấy ?”

Sắc mặt Lục Vân Khai cứng đờ, nắm tay thành quyền che miệng, ho khan hai tiếng: “Đó là dĩ nhiên, thể quấy .”

“Vậy hỏi Mẹ, xem Mẹ thế nào.” Tống Tân Đồng định dậy ngoài, liền Lục Vân Khai ngăn , nghiêm túc : “Chuyện thật nên phiền Mẹ giải đáp cho nàng ? Nàng cứ hỏi trực tiếp phu quân là .”

Tống Tân Đồng nén , “Thiếp thấy vẫn nên hỏi Mẹ thì hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-292.html.]

Lúc , Lục mẫu , dùng tay hiệu hỏi: “Hỏi chuyện gì?”

Sắc mặt Lục Vân Khai cứng đờ: “Tân Đồng hỏi trong nhà còn thịt .”

Lục mẫu gật đầu: “Hôm qua Vương thị đưa tới , đủ dùng mấy ngày, cần mua thêm nữa.”

Tống Tân Đồng Lục Vân Khai nửa nửa , dám dối Mẹ.

Lục Vân Khai nhướng mày: Nàng sáng sớm từng hỏi mà.

Tống Tân Đồng nhớ sáng sớm quả thật hỏi, bĩu môi: Chàng thắng .

☆ Chương hai trăm hai mươi sáu: Chẳng lẽ là song thai?

Đợi đến buổi chiều mặt đường khô ráo, Tống Tân Đồng mới kéo Lục mẫu hiếm khi ngoài cùng khỏi nhà. Hai men theo con đường đá xanh lát bên ngoài học đường chầm chậm về phía bức tường núi.

Đến bên tường, Tống Tân Đồng dùng sức đẩy cửa lớn . Thoáng thấy con đường đá xanh trong rừng cây, uốn lượn quanh co về phía , khúc kính thông u, vô cùng thanh nhã.

Lục mẫu quanh bốn phía, hiệu hỏi: “Tân Đồng, những cây ở đây cây ăn quả ?”

“Mẹ, cây ăn quả đều trồng ở đất hoang và bãi sông phía , và cả những chỗ đốn hạ cây cối, đều ở vòng ngoài rừng.” Tống Tân Đồng khoác tay Lục mẫu, men theo đường đá xanh tiếp tục xuống, chỉ căn nhà xây xong: “Mẹ, chuồng gà những thứ đều ở giữa, hai bên rừng cây đều dùng để nuôi gà nuôi vịt.”

Lục mẫu xa, các loại cây ăn quả khác đều dựng trong đất, mặt đất đào hố, lớp đất sét vàng vẫn còn lộ bên ngoài, ít nhất nửa tháng nữa cỏ xanh mới mọc lên .

Lục mẫu xa hơn, bên vườn cây ăn quả rào . Khu vực nuôi gà cách con đường đá xanh khá xa, nên lo việc thấy gà vịt gia súc suốt ngày. Thiết kế như quả là .

“Mẹ, Người thấy thế nào?” Tống Tân Đồng hỏi.

Lục mẫu gật đầu, hiệu : “Rất , những cây ăn quả sẽ sớm quả ?”

Tống Tân Đồng chỉ cây lê bên cạnh, “Sư phụ trồng cây cây lê, cây mơ những loại quả hai ba lứa . Chỉ cần trồng sống , thiếu phân bón, sang năm nhất định thể quả.”

“Chỉ là những loại khác như đào, vải, óc chó, thì trồng thêm hai ba năm nữa.” Tống Tân Đồng dừng một chút, “Mẹ, nhà chúng sẽ thiếu hoa quả để ăn nữa , ăn bao nhiêu thì bấy nhiêu, ăn hết vứt ở đây cũng .”

“Như thì quá lãng phí. Nhiều quả như nếu đều sống , một năm thể thu hoạch ít quả, đến lúc đó đem bán cũng ít bạc.” Lục mẫu từ đến nay đều là phép tắc trong việc quản gia, thấy lãng phí.

Tống Tân Đồng đương nhiên theo Lục mẫu: “Vâng, theo ý Mẹ. Đến lúc đó sẽ gửi tặng thêm cho Vạn thôn trưởng bọn họ một chút.”

Trong thôn chỉ cây đào, quanh năm suốt tháng chỉ ăn chút quả đào lông nọ, hoặc núi tìm sơn bào (quả mâm xôi dại), hoặc ruộng đào thứ khoai lang chỉ to bằng móng tay, hoặc rừng tìm quýt dại. Dù cũng ai nỡ bỏ bạc huyện thành mua những thứ quả đắt tiền như lê.

Lục mẫu gật đầu, tuy bà thường xuyên ngoài, cũng rõ nhân tình thế thái , “Tân Đồng, khi nào con mang gà vịt về?”

“Đợi lồng xong thì .” Tống Tân Đồng dẫn Lục mẫu trong nhà, bên trong còn mấy thợ mộc đang lồng, tiếng búa sắt gõ liên tục.

“Sư phụ, cái sắp xong ?” Tống Tân Đồng thấy những chiếc lồng xếp thành tầng tầng lớp lớp theo đúng ý nàng trong chuồng thỏ. Trong mỗi chiếc lồng còn đặt một chiếc bát gỗ nhỏ, bào gọt trơn tru cân đối.

Loading...