Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 323

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:39:00
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi thuê hai gian phòng thượng hạng, Tống Tân Đồng liền về phòng nghỉ ngơi , tối qua nàng ngủ ngon, hôm nay mệt mỏi gần cả ngày, xe ngựa cứ ngủ gà ngủ gật.

Vừa chạm gối, Tống Tân Đồng ngủ , mãi đến giờ Thân khắc thứ ba mới tỉnh dậy.

Lúc tỉnh dậy, nàng phát hiện Lục Vân Khai trong phòng, y phục xong định mở cửa, ngoài cửa tiếng Đại Nha, “Cô nương, tỉnh ?”

“Tỉnh .” Tống Tân Đồng thấy chỉ một Đại Nha, nghi hoặc hỏi: “Cô gia bọn họ ?”

Đại Nha: “Ra ngoài tìm ạ.”

“Đi bao lâu ?” Tống Tân Đồng uống một ngụm nước ẩm cổ họng.

“Khoảng nửa canh giờ ạ.” Đại Nha đặt chậu nước lên bàn, “Cô nương rửa mặt .”

Tống Tân Đồng rửa mặt, lúc mới cảm thấy cả tỉnh táo hơn, “Ta thấy đói , ngươi hỏi chủ quán trọ xem, thể tự nấu mì chay ăn .”

Quán trọ tửu lâu, món ăn mà đầu bếp mùi vị thật sự ngon, còn kém cả món Tống Tân Đồng tự , hơn nữa đây là trấn nhỏ, đoán chừng mùi vị càng .

Đại Nha nghĩ nghĩ, : “Cô nương, nô tỳ bảo bà chủ quán trọ cho ăn, buổi chiều nô tỳ gọi mì ăn, món mì xá xíu bà chủ ngon.”

“Vậy cũng .” Vì ngon, nên Tống Tân Đồng động tay, “Mau lên, đói quá.”

“Ê.” Đại Nha chạy xuống lầu thoăn thoắt, nhanh thoăn thoắt lên, “Cô nương, xong , nếm thử xem.”

Tống Tân Đồng nếm một miếng, mùi vị tệ, ngon hơn nhiều so với mì ăn ở quán trọ huyện Lâm, bên trong còn nấm các thứ, mùi vị thơm, cũng ngon.

Đợi nàng ăn xong một bát mì, Lục Vân Khai bọn họ liền về.

Lục Vân Khai chiếc bát , “No ?”

“No .” Tống Tân Đồng ợ một cái, “Món mì bà chủ ngon lắm, tối nay chúng thử ăn món khác bà xem.”

“A tỷ ăn no ? Chúng mua đậu hũ não cho tỷ, tỷ ăn no còn ăn ?” Nhị Bảo bưng một bát đậu hũ ngọt hỏi nàng, “A tỷ nếu ăn thì cho ăn .”

“Hai đứa mua cho ?” Tống Tân Đồng thích ăn đậu hũ não ngọt, nhưng thích trêu chọc hai .

Nhị Bảo nhanh chóng liếc Lục Vân Khai, đặt đậu hũ não lên bàn, “Là chúng mua cho A tỷ, nhưng là tỷ phu cho tiền đồng, năm văn tiền một bát.”

“Vậy hai đứa ăn ?” Tống Tân Đồng hỏi.

“Ăn .” Đại Bảo .

Tống Tân Đồng hỏi: “Vẫn ăn nữa ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-323.html.]

Nhị Bảo nhăn mày vẻ khổ sở, gật đầu.

“Vậy đưa cho năm văn tiền, bán cho hai đứa.” Tống Tân Đồng đẩy đậu hũ não về phía hai song sinh, “Hai đứa ai ?”

Nhị Bảo lập tức giữ chặt chiếc túi gấm nhỏ bên hông: “A tỷ, bạc.”

“Vậy trong túi gấm là gì?” Tống Tân Đồng hỏi.

“Là…” Nhị Bảo cảm thấy thể , vội kéo kéo Đại Bảo, hiệu cho ca ca .

Đại Bảo gãi gãi đầu, Lục Vân Khai: “Tỷ phu mua, A tỷ còn đòi tiền của chúng ?”

“Bạc của tỷ phu đều là của A tỷ .” Tống Tân Đồng trêu chọc hai đứa, “Món đậu hũ não thật thơm, thật ngọt.”

“…” Nhị Bảo nhưng dám, A tỷ thật tính, nhưng ăn, nghĩ một lát móc năm văn tiền từ trong túi gấm , đặt lên bàn, cẩn thận Tống Tân Đồng: “A tỷ, bưng đây.”

“Được.” Lời Tống Tân Đồng dứt, Nhị Bảo cầm thìa lên múc một muỗng lớn, ăn xong một muỗng lớn Đại Bảo đang ngây , thở dài một ăn thêm một muỗng nữa đưa thìa cho Đại Bảo: “Ca ca ăn , đừng ăn hết của , tốn bạc để mua đó.”

Nhìn thấy sự tương tác của hai , Tống Tân Đồng bật , “Thôi , trêu hai đứa nữa, năm văn tiền trả cho hai đứa.”

Nhị Bảo híp mắt cầm đồng tiền, nhét túi gấm: “A tỷ lấy đồng tiền của ?”

“Thấy sắp , nào dám lấy bạc của .” Tống Tân Đồng vẫy tay về phía hai , “Hai đứa tự về phòng ăn , ngửi mùi thấy cũng là lạ.”

Đợi hai , Lục Vân Khai mới dùng giọng điệu bất đắc dĩ nhưng cưng chiều : “Cứ thích trêu chọc hai đứa.”

“Đệ của thể trêu chọc?” Tống Tân Đồng hì hì, “ , hôm nay tìm ?”

Lục Vân Khai : “Tìm , cũng hẹn , sáng mai sẽ đến xem đất, đến lúc đó sẽ tính toán, nếu thể thì chiều mai sẽ giờ để động thổ.”

vẫn định đá.”

“Vị đó quen một thợ đá, chuyên những việc , đến lúc đó kích thước trực tiếp vận chuyển đá từ nhà ông qua là .”

Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ, “Liệu thông đồng với để kiếm chác bạc của chúng ?”

Lục Vân Khai sững sờ, ngượng nghịu : “Tiên sinh do Chu Đại gia tiến cử, chắc là sẽ quá nhỉ?”

“Vậy nếu thì chúng cũng còn cách nào để đổi .” Tống Tân Đồng bĩu môi, “Vậy chúng cứ xem xét , vị đó chúng cần chuẩn những gì ?”

“Ông thấy chúng còn trẻ, chúng , nếu chúng đồng ý đưa bạc, ông thể giúp chúng chuẩn thứ cần dùng.” Lục Vân Khai dừng , tiếp: “Ta nghĩ chúng quả thực cách chọn gà trống những thứ khác, nên đưa cho ông hai lạng bạc, bảo ông chuẩn giúp chúng , là thừa trả , thiếu bổ sung.”

“Vậy thì vị đó vẫn là .” Tống Tân Đồng nghĩ cũng thấy quá lo lắng nữa.

“Chỉ là nếu định , ông sẽ gọi đến , đến lúc đó chúng cần cung cấp đồ ăn.” Lục Vân Khai : “Có lẽ đến lúc đó sẽ phiền Chu Đại gia bọn họ .”

Loading...