Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 327

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:54:14
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến nhà họ Chu, thợ thuyền sớm , chỉ Chu Đại Nương ở nhà nhặt rau. Tống Tân Đồng cũng chẳng thể lên núi, bèn cùng bà giúp một tay nhặt rau. Nhặt một lát, ngoài cửa vọng tiếng một đàn ông: "Nhà họ Chu đó, ai ở nhà ?"

☆, Chương Hai Trăm Năm Mươi Tư: C.h.ế.t Tiệt Nòi

Theo tiếng mà qua khe cửa sân, Tống Tân Đồng thấy ba đàn ông trung niên mặc áo ngắn màu nâu ngoài sân. Mấy mặt mày đều lộ vẻ bất mãn, như thể đến để tra vấn.

"Chu A Nãi, bọn họ là ai ?" Tống Tân Đồng khẽ hỏi.

"Người ở giữa là thôn trưởng, thôn trưởng đây là cha ." Chu Đại Nương nhíu mày, "Không bọn họ tới gì."

"Nhà họ Chu, mau mở cửa ."

Tống Tân Đồng đàn ông mặt chữ điền giữa. Hắn là thôn trưởng ư? Sao tướng mạo trông chẳng vẻ gì là công minh chính trực?

Hơn nữa giọng điệu của mấy chút nào, e là kẻ đến thiện, sẽ là chuyện gì đây? Chẳng lẽ là vì chuyện sửa mộ mà đến?

Chu Đại Nương nhíu mày vui, khạc một tiếng dậy đến cửa sân kéo cửa , nét mặt bằng nụ : "Thôn trưởng, ngài tìm việc?"

Cửa sân mở , đàn ông mặt chữ điền nghênh ngang , Tống Tân Đồng từ xuống mấy lượt. Thấy y phục chỉnh tề, đoán là tiền, liền thu thần sắc: "Ngươi chính là đến sửa mộ cho Tống thợ săn ?"

Chu Đại Nương thầm rủa mấy tiếng, cố ý : "Đây là cháu gái của con trai Tống thợ săn năm xưa bế , đặc biệt trở về sửa sang phần mộ cho hai vợ chồng Tống thợ săn đó."

Lời thốt , khóe mắt mấy thôn trưởng thoáng qua vẻ chột ngầm, nhưng chỉ trong chớp mắt. Tuy nhiên, họ còn tỏ vẻ bất mãn nữa, mà bày vẻ mặt giả nhân giả nghĩa hòa nhã.

"Tân Đồng, đây là Hứa thôn trưởng của thôn . Hơn nửa trong thôn chúng đều họ Hứa, hai vị em cùng phòng với thôn trưởng." Chu Đại Nương giới thiệu sơ qua, cũng là ngầm nhắc nhở về mối quan hệ và địa vị của nhà họ Hứa trong thôn.

Tống Tân Đồng liếc Hứa thôn trưởng mặt chữ điền, hai bên cạnh. Nhìn kỹ thì vẻ khá giống, quả nhiên là di truyền mạnh mẽ, chân tóc đều cao, hói một chút.

Hứa thôn trưởng 'ừ' một tiếng, vẻ mặt vẫn tỏ hòa nhã: "Thì là cháu gái nhà họ Tống trở về. Theo vai vế, ngươi gọi chúng một tiếng thúc là ."

Tống Tân Đồng nhíu mày, mặt thật sự quá lớn.

Chu Đại Nương trong lòng rủa xả ngừng. Năm xưa đối xử với như thế, còn gọi là thúc, thật là vô liêm sỉ, hận thể bóp c.h.ế.t ngươi! "Thôn trưởng đến đây việc gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-327.html.]

Hứa thôn trưởng khách khí xuống chiếc ghế đẩu bên cạnh: "Ta lên núi cũng thấy chủ nhà các ngươi, nên mới đích đến đây."

Tống Tân Đồng nghĩ Lục Vân Khai và họ mới qua, chắc là lỡ mất, thảo nào tìm đến. Chỉ là giờ phút đang ý đồ gì, y cũng tiện hỏi thẳng, bèn giả vờ ôn hòa hỏi: "Thôn trưởng tìm chúng chuyện gì?"

Hứa thôn trưởng : "Các ngươi thể động mảnh đất đó."

Tống Tân Đồng nhạt: "Thôn trưởng đùa , chúng động mộ, chứ động đất."

Hứa thôn trưởng trầm giọng : "Đó cũng là đất thuộc thôn chúng , đúng ?"

Tống Tân Đồng trong lòng khẩy một tiếng, tiếp tục thản nhiên : "Chẳng lẽ thôn trưởng nhầm , đó là đất mộ của A Gia , là đất của thôn?"

Hứa thôn trưởng cảm thấy nắm đ.ấ.m của đ.á.n.h miếng bông mềm, trong lòng bực bội : "Trong phạm vi thôn Hạnh Hoa, liền với khu rừng phía , đều là đất của thôn chúng . Các ngươi trong thôn, thể động thổ trong thôn."

Tống Tân Đồng khẽ một tiếng: "Thôn trưởng, nếu nhớ nhầm, mảnh đất mộ đó là đất nền nhà của A Gia , hai mẫu đất gần đó cũng ."

Hứa thôn trưởng : "Mảnh đất đó sớm thu hồi . Tống thợ săn họ chôn ở đó, cũng là vì thôn chúng nhân từ, bắt dời mộ ."

Định chiếm đất ư? mảnh đất đó vốn dĩ ai dùng, chẳng lẽ tiền bạc? Tống Tân Đồng mặt chùng xuống: "Mảnh đất đó là do A Gia mua, thành đất của thôn các ?"

"Mấy chục năm ở trong thôn, đương nhiên là thuộc về thôn ." Hứa thôn trưởng .

Ánh mắt Tống Tân Đồng lạnh lùng : "Ai ? Cứ theo lời , nếu dân làng sống ở huyện vài năm, thì ruộng đất đều về thôn hết ư? Chỉ là mảnh đất rốt cuộc về thôn, là về túi tiền của Hứa thôn trưởng đây."

Chu Đại Nương thấy , cũng lớn tiếng ủng hộ: "Hứa thôn trưởng, lời ngài đúng . Chúng bỏ tiền mua đất nền, xây nhà, vườn rau, thì đó là của chúng cả đời, còn truyền cho con cháu nữa. Nếu theo lời ngài , thì chúng nào dám bỏ tiền mua đất nữa."

Giọng Chu Đại Nương lớn, nhanh thu hút mấy bà lão hoặc phụ nữ tiện đang việc ở mấy nhà xung quanh: "Mọi ? Nói như . Người bỏ tiền mua đất, ngài cứ là của thôn, nhà cửa chúng ở cũng yên lòng !"

Lời của Chu Đại Nương sức lôi cuốn đặc biệt, cộng thêm mấy nhà bên cạnh và Chu Đại Nương thường ngày chuyện vui vẻ, tự nhiên là về phía Chu Đại Nương. Lập tức lớn tiếng : "Thôn trưởng nên, đất của ai thì trả về cho đó, chỉ là một mảnh đất nhỏ thôi , thôn chúng còn thiếu mảnh đất núi đó ư?"

Hứa thôn trưởng bực bội đám đàn bà đầu óc . Hắn vì mảnh đất đó, chuyện Tống thợ săn c.h.ế.t thế nào, trẻ tuổi , nhưng đám già như bọn họ thì rõ? Hắn sợ con cháu Tống thợ săn tìm đến gây rắc rối, tìm cách khiến họ dời mộ , để lòng khó chịu.

Người một khi tức giận quá mức, đầu óc sẽ còn tỉnh táo nữa.

Một đàn ông cùng Hứa thôn trưởng tức giận : "Nói bậy! Các ngươi khác với Tống thợ săn, c.h.ế.t , tuyệt tự , đất trả về cho thôn chúng , chúng phân phát thế nào thì phân phát!"

Loading...