Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 344
Cập nhật lúc: 2025-11-23 15:24:37
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
Cập nhật lúc: 2025-11-23 15:24:37
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
Quá nãy xem qua một vòng, đèn hoa nhất cũng bán hai mươi văn một chiếc, mười văn một chiếc chẳng rõ chịu bán chăng. Tống Tân Đồng khích lệ hai : “Vậy hai đứa cố gắng lên, tranh thủ mười văn tiền mua hai chiếc.”
Đại Bảo ban nãy dạo, cũng đèn hoa bên ngoài đắt, mười văn hai chiếc e rằng khó mà mua : “A Tỷ, đang trêu chọc chúng em ?”
Tống Tân Đồng : “Không ?”
Nhị Bảo mắt tròn xoe đảo lia lịa: “A Tỷ, nếu chúng em mua , thưởng cho chúng em ?”
Tống Tân Đồng nghĩ một lát: “Nếu thật sự mua , sẽ cho mỗi đứa năm mươi văn nữa.”
Trong nhà tuy tiền dư dả, nhưng Tống Tân Đồng mỗi tháng nhiều nhất cũng chỉ cho mỗi đứa ba mươi văn tiền đồng, tương đương tiền tiêu vặt mỗi ngày một văn. Đột nhiên cho thêm năm mươi văn, hai song sinh mừng đến thôi.
“Vậy A Tỷ nhớ lời đó, chúng em đây.” Hai song sinh vui vẻ chạy ngoài.
Đợi hai , Lục Vân Khai liền đóng cửa .
“Đóng cửa chi, lát nữa chúng thế nào cũng .” Tống Tân Đồng thấy hành động của khỏi bật . Tay Lục Vân Khai đóng cửa khựng , mặt đổi sắc : “Đã đến lúc nghỉ ngơi .”
“Thế lát nữa chúng gõ cửa chúng thèm quan tâm ?”
“Mặc kệ, ồn ào.” Lục Vân Khai đóng chặt cửa nẻo: “Hôm nay mệt cả ngày , ngủ sớm thôi.”
Tống Tân Đồng ngáp một cái, nghĩ cũng , bèn thuận theo lên giường.
Vừa xuống liền thấy hai song sinh vui mừng đắc ý gọi ngoài cửa: “A Tỷ A Tỷ, chúng em mua , mười văn tiền hai chiếc.”
☆, Chương Hai Trăm Sáu Mươi Tám: Quấy Rầy Dai Dẳng
Tống Tân Đồng hai chiếc đèn hoa chế tác bình thường tay hai , cũng coi như chấp nhận : “Hai đứa mua bằng cách nào?”
Đại Bảo ngượng ngùng che mặt.
Nhị Bảo cũng mím môi , ngại dám .
“Sao thế ? Vừa nãy ngoài cửa còn đắc ý vui vẻ lắm mà? Sao trong ngượng dám mở lời?” Tống Tân Đồng tò mò hỏi: “Nói , hai đứa gây họa ?”
“Không gây họa.” Nhị Bảo lập tức mở lời, vẻ mặt thản nhiên Tống Tân Đồng: “A Tỷ, đừng quản chúng em mua bằng cách nào, lời giữ lời, một trăm đồng tiền đồng, em và ca ca mỗi đứa năm mươi văn.”
Tống Tân Đồng đặt đèn hoa lên bàn: “Lời đương nhiên là giữ lời, nhưng nếu hai đứa dùng mánh lới lừa gạt thì tính.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-344.html.]
“Không mánh lới lừa gạt, A Tỷ nếu tin thể hỏi Nha Đầu tỷ tỷ.” Đại Bảo chỉ Nha Đầu ngoài nhà : “Ông chủ tự nguyện bán rẻ cho chúng em, thật đó.”
Tống Tân Đồng : “Vậy hai đứa cho rốt cuộc là chuyện gì.”
“Ừm...” Đại Bảo do dự lâu, mới : “Là... em và đến quầy hàng của đại thúc bán đèn hoa, chằm chằm đèn hoa lâu. Đại thúc hỏi chúng em mua , bán rẻ cho chúng em. ông chúng em chỉ mười văn tiền, mà hai chiếc, ông chịu.”
“Rồi nữa?” Tống Tân Đồng phần ở phía .
“Rồi thì...” Đại Bảo khó xử Nhị Bảo: “Rồi thì em và Nhị Bảo ôm lấy chân đại thúc, mỗi đứa ôm một bên, cầu xin lâu, ông mới bán cho chúng em.”
Nói xong thấy vô cùng hổ: “A Tỷ đừng mắng chúng em.”
Nghe thì vẻ chẳng gì đáng trách, thấy chúng đáng yêu nên bán rẻ cũng là chuyện thường tình. Tống Tân Đồng nghĩ một lát hỏi Nha Đầu: “Có như ?”
Nha Đầu gật đầu: “Vị đại thúc đó chính là mở cửa hàng phía , tối nay việc buôn bán nên tâm tình ông cũng vui vẻ, vì mới bán cho hai thiếu gia.”
Tống Tân Đồng gật đầu, hai song sinh: “Hai đứa cám ơn đại thúc ?”
“Có .” Đại Bảo đáp.
“Nói thì .” Tống Tân Đồng hạ giọng: “ các con cũng là sai , ?”
“Hả?” Hai song sinh khó hiểu nàng.
“Lần là của A Tỷ, nên lời đó. Hai đứa vì thắng bạc, cứ thế ôm lấy chân , ngại nỡ từ chối các con mới chịu lỗ vốn bán cho. Cách chỉ thể dùng một thôi, mà còn như thế xem đ.á.n.h các con .” Tống Tân Đồng nghiêm giọng phê bình: “Đã ?”
“Biết .” Hai song sinh lí nhí đáp, nhưng Tống Tân Đồng Nhị Bảo trong lòng chắc chắn đồng tình: “Vạn nhất gặp nóng tính, thấy các con như liền đá các con thì ?”
Hai song sinh ngây : “Ông đá.”
Tống Tân Đồng nghiêm mặt : “Đương nhiên ông đá , lương thiện mới , tiện đẩy các con nên mới bán cho. Các con thử nghĩ xem, họ cũng giống như chúng , đều là kiếm tiền vất vả. Họ bán một chiếc đèn mười văn cho các con là đủ vốn, năm văn là bán lỗ vốn cho các con .”
“Cũng giống như món miến dong chúng , nếu bán hai mươi văn một cân thì đủ vốn. Nếu hai mươi văn bán hai cân miến thì là lỗ tiền, ? Các con xem Hà Nhị Thúc họ việc vất vả như thế nào mới miến dong. Nếu khác đều mua miến dong của chúng với giá thấp như , chúng sẽ lỗ tiền, ?”
Hai song sinh thì hiểu , chúng cũng từng giúp khiêng khoai lang, một lát thôi mệt chịu nổi.
“Cho nên như nữa, nếu mua thì mua, cũng cưỡng cầu, ? Các con thể mặc cả, nếu họ lỗ vốn, sẽ đồng ý bán cho các con. ôm chân bắt buộc bán cho các con, ?”
“Biết .” Hai song sinh yếu ớt gật đầu.
“Sau như thế nữa.” Tống Tân Đồng nghĩ một lát : “Còn nữa, các con xem những đại thúc đại thẩm bán rau bên vệ đường, trông họ đáng thương . Sau nếu các con mua rau, chỉ cần chênh lệch quá nhiều, họ cân thiếu cho các con một chút cũng , chúng cho thêm một hai văn tiền cũng thành vấn đề.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.