Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 366

Cập nhật lúc: 2025-11-23 16:59:54
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người công cũng hùa theo : “ đó, mua thì ngoài.”

Lục Vân Khai mặt nặng mày nhẹ bên cạnh Tống Tân Đồng, “Cẩm Tú Phường của các ngươi đối đãi với khách nhân như ?”

Sắc mặt công liền đổi.

Phụ nhân mặt tròn nhạo : “Loại mua cũng nổi như các ngươi, tính là khách nhân kiểu gì?”

“Mau đuổi bọn họ ngoài, sẽ mua thêm một cuộn vải nữa của các ngươi.” Phụ nhân mặt tròn cảm thấy việc dẫm đạp lên loại nhà quê thật sảng khoái.

Hai song sinh bực tức : “Chúng là khách nhân, các ngươi đuổi chúng .”

Người công mặc kệ, hôm nay bán thêm một cuộn vải sẽ thêm chút tiền công. Nếu cứ để gia đình nhà quê ầm ĩ nữa, tiệm vải sẽ ăn gì. Hắn đưa tay đẩy hai song sinh: “Ra ngoài, ngoài mau.”

Tống Tân Đồng vội vàng đỡ hai song sinh, trầm giọng quát: “Chó mắt thấp, chưởng quầy của các ngươi ?”

Chuyện hôm nay đừng hòng yên !

Cửa tiệm là của Giang công tử, nếu ăn với nàng nữa, cứ việc lấy lệ đối phó.

“Phì, chưởng quầy đang tiếp đãi quý khách, rảnh rỗi gặp ngươi. Mau , mau , đừng lỡ việc buôn bán của chúng !” Người công bên cạnh cũng chạy đến giúp, “Mau ngoài, mau ngoài, đừng lỡ việc buôn bán của chúng !”

Phụ nhân mặt tròn với giọng cao ngạo: “ đó, đừng bám riết ở đây nữa. Không bạc còn dạo Cẩm Tú Lâu gì, ngươi cuộn vải rẻ nhất ở đây giá bao nhiêu bạc ? Rẻ nhất cũng hai mươi lượng, ngươi mua nổi hả?”

Nhị Bảo thích coi thường, lập tức phản bác: “Chúng bạc!”

“Ngươi cái rắm, đồ nhà quê nhỏ bé.”

“A tỷ…” Mắt Nhị Bảo đỏ hoe, đầu Tống Tân Đồng, nàng lấy bạc , nhưng thấy vẻ mặt trầm tĩnh của Tống Tân Đồng thì dám lên tiếng.

Tống Tân Đồng mặt lạnh mấy . Nàng bạc, nhưng nàng sẽ chọc tức mà ý khí hành sự, cầm ngân phiếu mua mua mua. Bạc nàng vất vả kiếm , dựa mua đồ của lũ tiện nhân . Nàng kéo Lục Vân Khai và hai song sinh bước ngoài.

Người công và đám phụ nhân thấy , lập tức ồ lên.

Tống Tân Đồng thẳng đến Tơ Lụa Các đối diện, cũng là một tiệm bán vải. Nàng bước , công đang bận rộn trong tiệm niềm nở đón tiếp: “Khách nhân mua vải ? Chúng ở đây lụa, gấm Vân, còn sa Yên La mới nhập về, tiệm khác .”

Tống Tân Đồng chọn những loại quá , thực dụng, trực tiếp chọn ba cuộn lụa chất lượng cao, một cuộn màu trắng trơn, một cuộn màu xanh lam, một cuộn màu vàng nhạt. Chưởng quầy thấy nàng mua nhiều, liền tính cho nàng giá ưu đãi, tổng cộng ba cuộn vải là năm mươi lăm lượng.

Người công tươi giúp Tống Tân Đồng ôm vải đặt lên xe ngựa đang đỗ ở nơi vắng vẻ.

Lúc Tống Tân Đồng và mua xong vải , mấy vị phụ nhân vốn đang chờ xem trò đều trợn mắt há hốc mồm, mặt tái mét, cảm thấy khó chịu như nuốt ruồi.

Sắc mặt công của Cẩm Tú Lâu càng khó coi hơn, rõ ràng là đồ nhà quê mua nổi, ngờ mua mấy cuộn vải chất lượng cao, đúng là quá bẽ mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-366.html.]

Tống Tân Đồng còn cố ý dẫn hai song sinh ngang qua cửa tiệm Cẩm Tú Phường, lớn tiếng : “Ta bạc, nhưng chính là thèm mua ở chỗ các ngươi! Đồ ch.ó mắt thấp!”

Hai song sinh cũng hậm hực công, còn một khuôn mặt quỷ.

Những đường bên cạnh Tống Tân Đồng , đều sang Cẩm Tú Phường, chỉ trỏ bàn tán: “Người ở Cẩm Tú Phường đúng là khinh , quá đáng thật.”

đó, chúng thích mặc cotton mịn, thoải mái thoáng khí thì nào?”

là ch.ó mắt thấp.”

“Tơ Lụa Các vẫn hơn.”

Chưởng quầy Tơ Lụa Các vui vẻ động tĩnh bên ngoài, tiểu nương t.ử thật thú vị, còn gián tiếp quảng cáo cho tiệm của họ một phen, thì vui .

Chuyện báo cho Đông gia , để Đông gia cũng vui vẻ.

Tống Tân Đồng cảm thấy tâm trạng thoải mái, cũng sức lực hơn, “Phu quân, đói .”

“Vậy thì đến Trạng Nguyên Lâu.” Lục Vân Khai dẫn đến Trạng Nguyên Lâu. Vì thầy kể chuyện mới đang kể, vị trí ở đại sảnh kín chỗ, mấy theo tiểu nhị lên lầu, xuống một vị trí thể rõ đại sảnh bên .

Tiểu nhị niềm nở hỏi: “Mấy vị khách quan dùng món gì?”

“Ăn món ngon.” Hai song sinh đang ghé lan can xuống đầu .

Tiểu nhị : “Tiểu khách quan cứ yên tâm, món nào ở đây của chúng cũng ngon cả.”

“Nói xem các món chiêu bài của các ngươi những món nào?” Tống Tân Đồng uống một ngụm nước ấm hỏi.

“Món chiêu bài của chúng nhiều lắm.” Tiểu nhị thao thao bất tuyệt: “Sư t.ử đầu thượng hạng, lạc đà phong ướp, thịt dê xào hành tây kinh thành, cá vàng rán giòn…”

Tống Tân Đồng những cái tên món ăn cũng thấy gì lạ, bàn bạc với Lục Vân Khai: “Phu quân, ăn món gì?”

Lục Vân Khai cũng món nào đặc biệt thích, nhưng vẫn gọi vài món mà họ từng ăn ở nhà, thêm một phần canh gà , “Chỉ bấy nhiêu thôi?”

“Tốt.” Tống Tân Đồng gật đầu, “Làm phiền .”

“Mấy vị xin chờ một lát, sẽ ngay.” Tiểu nhị nhanh chóng xuống lầu chạy về phía nhà bếp, mơ hồ còn thấy tiếng gọi tên món ăn.

Tống Tân Đồng uống một ngụm nước, ẩm cổ họng : “Cẩm Tú Phường thật sự là tiệm của Giang công t.ử ? Cửa hàng lớn mà khi dễ khách, còn mắng chúng là đồ nhà quê.”

“Hắn chắc là , nếu thì chưởng quầy của tiệm chắc chắn sẽ yên .” Lục Vân Khai trong lòng cũng bực bội, cũng cảm thấy bất lực, năng lực bảo vệ nàng, để nàng chịu ấm ức.

“Vậy gặp mặt mách tội chúng nó, ỷ chúng lạ mà khi dễ, thật đáng ghét.” Tống Tân Đồng rót cho Lục Vân Khai một chén , “Chàng cũng đừng tức giận nữa. Cảnh tượng khi nãy những đường và tiệm bên cạnh đều thấy cả . Ít nhất mấy ngày thanh danh của Cẩm Tú Phường sẽ .”

Loading...