Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 371
Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:47:22
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:47:22
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
“Cá bán thế nào?” Tống Tân Đồng cảm thấy lâu ăn cá . Ở thôn Đào Hoa, cứ vài ngày nàng hồ nước bắt một con, ăn khá thường xuyên.
Chàng trai bán cá : “Phu nhân, cá mười lăm văn một cân.”
Đắt ? Giá gần bằng giá thịt mỡ mà họ mua ở huyện Thanh Giang. Cá ở huyện Thanh Giang cao nhất cũng chỉ bán bảy tám văn một cân, ở đây tăng gấp đôi.
Chàng trai bán cá thấy Tống Tân Đồng do dự, thò tay thùng lớn bắt một con cá, con cá ngừng vùng vẫy quẫy đuôi, nước cá b.ắ.n tung tóe lên quần áo Tống Tân Đồng.
Tống Tân Đồng vội vàng lùi .
Người bán cá ném con cá trở thùng, “Phu nhân xem, cá đặc biệt tươi, còn sống nhảy tanh tách, mới bắt sáng nay đó.”
“Cá sắp c.h.ế.t ở mấy nhà bên còn bán mười văn một cân kìa, mua cá tươi của sẽ lời hơn.”
Tống Tân Đồng quả thực chút ăn cá. Nàng m.a.n.g t.h.a.i mà nghén gì, ăn uống ngon miệng.
Nghĩ đến thịt mà Đại Nha mua đây cũng gần hai mươi văn một cân, nghĩ đây dù cũng là thành Lĩnh Nam, thành phố lớn, vật giá chắc chắn đắt đỏ.
Vì ăn, cứ mua thôi.
Tống Tân Đồng những con cá trong thùng, đều là cá trắm cỏ, cá diếc, cá mè gì cả. Thịt cá trắm cỏ mềm mịn bằng, nhưng ai bảo nàng ăn chứ? “Vậy cho một con.”
“Được thôi, phu nhân con lớn con nhỏ?”
Cá lớn thì ít xương dăm, dễ gỡ xương, “Lấy con lớn.”
“Được , con là lớn nhất, bốn cân.” Người bán cá dùng dây rơm luồn qua mang cá treo lên cân, “Vừa vặn bốn cân, dư hai lạng, cứ tính cho phu nhân bốn cân.”
Tống Tân Đồng con cá đang há miệng ngậm miệng, gật đầu, bảo Đại Nha đếm sáu mươi văn tiền đưa cho bán cá.
Lúc , bán cá vẫn giúp mổ cá, nên Tống Tân Đồng đành xách con cá đang giãy giụa tiếp trong chợ.
Sau đó, Tống Tân Đồng mua một ít nấm tươi. Giá nấm còn tương đối rẻ, chỉ cao hơn ở huyện thành hai ba văn, mua thêm thịt và xương ống, còn đến hiệu t.h.u.ố.c mua thêm một chút nhân sâm non, đương quy và các loại t.h.u.ố.c bổ khác.
Mua xong xuôi những thứ , hai mới về chỗ ở.
Vừa đến nơi, thấy một quen, Giang quản sự. Hắn đang ngoài cửa chuyện với hai song sinh ở bên trong, nhưng hai song sinh giữ nguyên tắc chuyện và mở cửa cho lạ, kiên quyết mở.
Giang quản sự thấy Tống Tân Đồng trở về, lập tức chào đón nàng, “Lục phu nhân, ngài về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-371.html.]
“Giang quản sự tìm việc gì?” Tống Tân Đồng xong hỏi: “Đợi lâu , trong nhà đợi ?”
Giang quản sự khổ sở : “ cũng mới đến.”
Tống Tân Đồng nụ của , thấy giống như khổ, như sắp ? Nàng cánh cổng vẫn đang đóng chặt, gọi bên trong: “Đại Bảo mở cửa.”
Đại Bảo tiếng Tống Tân Đồng, chạy đùng đùng , mở cánh cổng cài then, “A tỷ về .”
Nhị Bảo Tống Tân Đồng, “A tỷ, nãy kẻ lừa đảo gọi chúng mở cửa, nhưng chúng mở.”
Mặt Giang quản sự cứng , bất lực.
Nhị Bảo xong mới phát hiện Giang quản sự vẫn còn bên ngoài, nhíu mày , “Sao ngươi còn ?”
“Hắn kẻ lừa đảo, là quản sự thu mua miến của nhà chúng .” Tống Tân Đồng đẩy cổng , “Mau xin bá bá .”
Nhị Bảo vẻ mặt kinh hãi Giang quản sự, ngượng ngùng gãi đầu, “Xin bá bá, là .”
“Không dám nhận, dám nhận.” Giang quản sự vội vàng né tránh, dám nhận cái cúi đầu xin của hai song sinh, “Hai thiếu gia lòng đề phòng như là .”
“Giang quản sự mau trong.” Tống Tân Đồng mời Giang quản sự phòng khách , tiện tay rót cho một chén , “Giang quản sự đến đây việc gì?”
Giang quản sự lấy mấy tờ giấy từ trong , cung kính đưa cho Tống Tân Đồng: “Mấy hôm Đông gia dặn tìm mấy chỗ cửa tiệm, chọn lọc sáu căn cửa tiệm thích hợp, xin Lục phu nhân xem qua.”
Tống Tân Đồng nhận lấy giấy cẩn thận xem xét, thấy những cửa tiệm Giang quản sự chọn đều là cho thuê, bán, hơn nữa vị trí đều khá .
Có ba căn phố chính, gần Trạng Nguyên Lâu, cả dãy phố đó đều là tửu lâu, khách sạn. Có hai căn thì lệch khỏi phố chính, nhưng cũng xa, chỉ cần một con đường nhánh khác, chỉ mất một hai phút, nhưng lượng khách qua kém xa ba căn phố chính, nhưng tiền thuê giảm ít.
Còn một căn bên bờ hồ, đó cũng là nơi tập trung đông , tối đến còn đông hơn cả phố chính, giá cả ngang bằng với giá phố chính.
Giang quản sự : “Lục phu nhân, mấy căn cửa tiệm là nhất trong những căn đang ý định cho thuê. Những căn còn hoặc là quá hẻo lánh hoặc là quá chật hẹp, mấy căn thì vấn đề gì, chỉ là giá đắt một chút.”
Tống Tân Đồng gật đầu, đương nhiên hiểu đạo lý , “Ta thấy mấy căn cửa tiệm vị trí đều , đột nhiên cho thuê? Không là Đông gia của các ngươi cố ý giữ cho chúng đấy chứ?”
Giang quản sự : “Ban đầu Đông gia ý đó, nhưng .”
“Hai trong những cửa tiệm là vì Đông gia gặp vấn đề về nợ nần, nên nhanh chóng sang nhượng cửa tiệm. Mấy căn còn thì chủ nhà lớn tuổi, về quê dưỡng lão.” Giang quản sự dừng một chút: “Họ cũng chỉ mới ý định cho thuê, quyết định hẳn, cũng đăng ký ở nha môn, nên chúng mới tranh thủ .”
Thì là tin tức nội bộ, Tống Tân Đồng gật đầu, “ nếu chúng ưng, cho thuê thì ?”
“Lục phu nhân yên tâm, họ sẽ bằng lòng cho ngài thuê thôi.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.