Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 410

Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:18:23
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nương thật là nhiều.” Tống Tân Đồng từng ăn đậu đũa khô.

Lục mẫu , khoa tay : “Ta cũng học từ trong thôn. Đông nhật rau thì ăn đậu đũa khô, măng khô, lá cải thảo khô...”

“Thì là học từ trong thôn.” Tống Tân Đồng thấy bất ngờ: “Con cứ nghĩ nương thôn.”

“Khi và A đía của Vân Khai mới dọn đến đây chẳng gì cả, đành học từ các lão nhân trong thôn. Sau học thì còn thường xuyên thôn nữa.” Lục mẫu khoa tay : “A đía của Vân Khai thích ăn canh xương hầm đậu đũa khô, củ cải phơi khô cũng thích, nhưng thích củ cải tươi.”

Tống Tân Đồng thấy ánh mắt Lục mẫu vô cùng dịu dàng khi nhắc đến Lục phụ mà nàng từng gặp mặt, thể thấy tình cảm của họ . Chỉ tiếc Lục phụ mới hơn bốn mươi tuổi sớm qua đời vì bệnh.

Mấy năm nay chắc nương đau lòng.

Tống Tân Đồng nên gì, vả cũng đến lượt nàng, một con dâu, để .

Lục mẫu , nhắc đến những chuyện .

Lục mẫu Tống Tân Đồng, khoa tay : “Vân Khai cũng giống cha nó, cũng thích ăn những thứ . Con cũng học một chút, cho nó ăn.”

“Vâng.” Tống Tân Đồng chợt thấy áy náy. Nàng cảm thấy vẫn đủ hiểu Lục Vân Khai. Nàng chỉ thích ăn hành tỏi, thích ăn cà tím, dưa chuột và cải thảo, nhưng thích ăn gì nhất, “Chàng còn thích ăn gì nữa? Con đều sẽ học cho ăn.”

Lục mẫu : “Ngoại trừ những thứ thích, những cái khác nó đều thích. Còn về món thích nhất thì . Chỉ là mỗi năm khi phơi đậu đũa và củ cải khô, nó sẽ bảo phơi thêm một chút.”

Lục mẫu Tống Tân Đồng với ánh mắt từ ái: “Nó chỉ là nhu mộ (kính yêu) phụ nên mới thích những thứ . Món con nó đều thích ăn, .”

Má Tống Tân Đồng ửng đỏ. Việc Lục Vân Khai thích là một chuyện, nhưng từ miệng Lục mẫu là chuyện khác.

Lục mẫu tiếp tục khoa tay: “Nó thích gì thích gì đều sẽ giấu trong lòng. Món mặn nhạt nó cũng , nhưng . Chỉ cần là món con , lúc ăn nó đều đặc biệt vui vẻ.”

Mặt Tống Tân Đồng đỏ bừng, ngượng ngùng kêu một tiếng: “Nương.”

Lục mẫu vỗ vai Tống Tân Đồng, tiếp tục thu dọn rau phơi khô: “Sắp , còn thẹn thùng gì nữa?”

Tống Tân Đồng giúp thu dọn xong, cầm chổi quét sạch những vụn vặt rơi đất. Vừa xong, Vương thị liền xách một chiếc giỏ tới.

Vương thị vén chiếc khăn hoa phủ giỏ, bưng chiếc bát lớn : “Cô nương, quả phô xong , nếm thử hương vị hợp .”

Tống Tân Đồng dùng đũa gắp một miếng nếm thử. Vẫn phơi khô hẳn, nhưng định hình ban đầu . Ăn miệng thấy ngọt gắt, còn một chút vị chua nhẹ, cảm giác chua chua ngọt ngọt, vặn.

Hôm qua bảo Vương thị , Tống Tân Đồng còn lo lắng sẽ quá ngọt, ngờ kết quả ngoài dự liệu như .

Tống Tân Đồng ăn : “Ăn khá ngon, chỉ là mềm, phơi khô hẳn thì chắc sẽ . Nương, nếm thử xem mùi vị thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-410.html.]

Lục mẫu nếm một miếng, khoa tay : “Vị ngon, gần giống với thứ con mua về từ thành Lĩnh Nam.”

Tống Tân Đồng ăn hai ba miếng : “Vương thẩm , ngay cả nương cũng khen . Người mau phơi khô , mềm như độ dai, khô một chút sẽ ngon hơn.”

Thấy Lục phu nhân cũng khen ngon, trong lòng Vương thị vô cùng vui mừng: “Cô nương yên tâm, phơi hai ngày là , đến lúc đó ăn chắc chắn sẽ hợp khẩu vị cô nương.”

Tống Tân Đồng hỏi: “Nấu bao nhiêu?” Nàng đang nghĩ thể ăn bao lâu.

Vương thị nhẩm tính trong lòng: “Vẫn , phơi khô hẳn ước chừng hai mươi cân. Cô nương nếu còn thêm, nô tỳ sẽ thu mua trong thôn một ít.”

“Không cần, đủ .” Tống Tân Đồng nghĩ một lát, : “À , qua ít ngày nữa khoai lang thu hoạch xong, thêm khoai lang khô để ăn vặt, món đó ăn cũng khá ngon.”

“Vâng, cô nương.”

Lục mẫu chỉ Tống Tân Đồng: “Sao con nhiều cách đồ ăn vặt như ?”

Tống Tân Đồng ăn một miếng quả phô, mím môi : “Vì con thích ăn ngon.”

Ngày hôm , trời quang mây tạnh, gió mát hòa dịu.

Tống Tân Đồng đang trong thư phòng kế hoạch xây dựng công xưởng chế biến thỏ. Nàng đang hăng say thì đột nhiên thấy tiếng Dương Thụ vang lên từ bên ngoài: “Cô nương, xảy chuyện .”

Tống Tân Đồng ngẩng đầu ngoài cửa, thấy Dương Thụ ở cửa, mồ hôi đầm đìa, vẻ mặt lo lắng, vội hỏi: “Dương thúc chuyện gì? Người đừng vội, từ từ .”

Dương Thụ thở hổn hển : “Cô nương... tửu lâu xảy chuyện .”

Tống Tân Đồng cạch một tiếng dậy, mặt trầm xuống như nước hỏi: “Xảy chuyện gì? Xảy chuyện gì ?”

Dương Thụ cũng , chỉ là Tạ Nghĩa trở về báo tin.

Ngay lúc đó, Tống Tân Đồng dám chần chừ, vội vã chạy bến tàu.

Đợi đến khi nàng đến bến tàu, thấy cửa tửu lâu chật kín xem náo nhiệt, trong ba lớp ngoài ba lớp vây kín tửu lâu.

“Thật sự ăn c.h.ế.t ?”

“Tốt lành như ăn c.h.ế.t?”

“Đều c.h.ế.t ở đó , lành như tửu lâu độc c.h.ế.t.”

“Ôi chao thấy, phía xem c.h.ế.t thế nào ?”

Người phía t.h.i t.h.ể vải trắng che mặt: “Bị độc c.h.ế.t.”

Loading...