Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 435

Cập nhật lúc: 2025-11-24 12:36:30
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đúng .”

Đợi vị khách , những khách hàng đang xem đều đổ xô đến quầy, tranh mua đồ ăn, sợ rằng chậm trễ thì tiền sẽ khác rút hết.

Tống Tân Đồng cảnh tượng náo nhiệt lầu, khỏi bật , đây ai cũng lo lắng là giả, sợ bên trong miếng gỗ nhỏ thể đổi tiền, giờ thấy thật sự rút , đều động lòng.

Con , tâm lý chính là như .

“Cô nương, lầu trúng giải năm mươi đồng nữa.” Đại Nha vẻ mặt mong đợi xuống lầu: “Dễ rút trúng như , đến thời gian một chén ba trúng .”

“Một ngàn miếng rút sáu mươi lăm miếng, tỷ lệ vẫn lớn.” Tống Tân Đồng thầm nghĩ nếu kiếp mua xổ mà dễ trúng như thì , nàng ước chừng sớm trở thành tỷ phú.

Thời cổ đại xổ , nếu nàng mở một tiệm xổ như thì chắc sẽ kiếm nhiều tiền nhỉ?

Một tia sáng lóe lên trong đầu, Tống Tân Đồng đột nhiên cảm thấy hình như mở một thế giới mới, nàng nghĩ nhỉ? Nếu thật sự mở một tiệm như , quả là buôn bán cần vốn, đây mới thực sự là một vốn vạn lời.

Tống Tân Đồng càng nghĩ càng kích động, cũng bận tâm đến việc tiếp tục ở đây theo dõi chuyện ăn của tiệm nữa, dậy định về nhà.

Đại Nha thấy Tống Tân Đồng vội vàng xuống lầu như , vội hỏi: “Cô nương định ? Có chuyện gì ?”

“Không , chúng về nhà .” Tống Tân Đồng vội vã xuống lầu, băng qua đại sảnh ồn ào về phía nhà bếp, từ sân nhỏ phía xe ngựa về.

Về đến nhà, đúng lúc học trò tan học buổi trưa.

“A tỷ tỷ về ?” Hai mắt tinh thấy ngay Tống Tân Đồng, lập tức tiến lên đón nàng: “A tỷ, tỷ mang đồ ăn ngon về ?”

“Có chứ.” Tống Tân Đồng bảo Đại Nha mang năm mươi cái giá vịt từ tiệm về: “Hai đứa mang chia cho các học trò, mỗi một cái, còn là của hai đứa.”

Sau khi khai giảng dịp Trung Thu, một học trò chữ liền rời , thêm một học trò mới đến, nhưng nhiều như năm ngoái, hiện tại lớp Giáp và lớp Ất cộng tổng cộng hơn bốn mươi , phần lớn đều là con trai trong thôn Đào Hoa.

Ước chừng năm các học trò đến trường sẽ còn nhiều hơn, chỉ là Lục Vân Khai khi nào Lĩnh Nam, đến lúc đó học trò trong trường sẽ sắp xếp thế nào.

Hầu hết các học trò đến đây là vì học phí ở đây ít, những nơi khác ít nhất tăng thêm một nửa, nếu Lục Vân Khai mở trường nữa, cha những đứa trẻ lẽ sẽ càng thêm khó khăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-435.html.]

Tống Tân Đồng vén váy áo vội vàng thư phòng của Lục Vân Khai, đang đun , khói lượn lờ, hương thơm lan tỏa.

Lục Vân Khai nhíu mày, vội vàng đỡ nàng: “Chạy gấp gáp như gì? Cẩn thận kẻo ngã.”

“Thiếp đường mà.” Tống Tân Đồng tươi như hoa xuống chiếc ghế bên cạnh: “Hôm nay từ chuyện rút thăm ở tiệm nghĩ một cách ăn, cảm thấy là một vốn vạn lời.”

Lục Vân Khai: “Nói xem?”

Tuy từ xưa sự phân chia sĩ, nông, công, thương, nhưng triều Đại Chu vì lúc mới lập quốc, quốc khố trống rỗng, để đầy quốc khố, hạn chế thương nhân, mà ngược khuyến khích kinh doanh, chỉ là đ.á.n.h thuế nặng mà thôi. Hiện nay những thương nhân giàu , tuy sánh bằng địa vị của quan, nhưng ngang bằng, thậm chí vượt qua địa vị của nông dân và thợ thủ công.

Nói chung, quyền thế tiền chính là đầu.

Vì thế, Lục Vân Khai ngại thê t.ử kinh doanh, nhà quan lớn nào mà kinh doanh tiệm buôn, chỉ khác ở chỗ ăn , và nhiều ít cửa hàng mà thôi.

Hơn nữa thê t.ử hề lộ mặt, Lục Vân Khai càng để ý.

Tống Tân Đồng lập tức ý tưởng của : “Chúng thể những miếng gỗ nhỏ như hôm nay, đó các con , từ một đến hai mươi hoặc nhiều hơn, dân chúng chỉ cần bỏ hai đồng tiền là thể rút bảy con , sắp xếp theo thứ tự, mấy ngày là một kỳ, đến ngày đó sẽ rút thăm ngẫu nhiên công khai mặt , nếu các con mua trùng khớp với các con rút , sẽ giải thưởng lớn.”

“Giải thưởng lớn là bao nhiêu?”

“Có thể chia trúng ba , bốn , năm , sáu , bảy , cụ thể là bao nhiêu do chúng quy định, thông thường trúng ba thì năm đồng tiền, nhiều hơn tiền mua .” Tống Tân Đồng hồi tưởng quy tắc mua xổ kiếp , hình như là trúng mấy thì tiền, nàng mua ít, từng trúng bao giờ, nên quy tắc cụ thể thế nào rõ lắm, nên nàng qua loa, cũng sâu.

“Chàng thấy thế nào?” Tống Tân Đồng dừng : “Trừ khi vận may mới thể trúng thưởng, vận khí chính là đưa bạc cho chúng , mỗi hai đồng tiền, giả sử một ngàn mua, cũng hai lạng bạc .”

Lục Vân Khai suy nghĩ kỹ, thấy giống như trò đoán chẵn lẻ phố, bỏ mấy đồng tiền là thể đoán một , đoán trúng thì tiền là của ngươi, trúng, tiền thuộc về chủ quán.

“Có giống, nhưng cái đó sức hấp dẫn lớn, hơn nữa chúng cái nhất định mở một tiệm chuyên , cũng gian lận, dựa vận may, hơn nữa chủ tiệm chúng ở ngay đó, sẽ chạy mất.” Tống Tân Đồng : “Hơn nữa còn những cách khác nữa, đến lúc đó thu nhập mỗi ngày của chúng e rằng ít.”

“Chúng chỉ cần một gian tiệm nhỏ là đủ , tiệm đầy mười thước vuông trong huyện thành một tháng tiền thuê đến hai lạng bạc, chỉ cần bán một thể kiếm .”

“Nếu đều trúng thưởng thì ?”

“Làm thể, tỷ lệ quá nhỏ, hơn nữa thứ tự cũng đúng, là một chuyện dễ dàng như .” Tống Tân Đồng bổ sung: “Chúng còn thể thiết lập ba chữ , trúng hết cũng chỉ mười đồng tiền, còn thiết lập một hạng mục rút thăm khác, chắc chắn nhiều đều là tặng bạc cho chúng .”

“Nếu chúng mở một tiệm ở mỗi huyện thành hoặc châu thành lớn, một ngày thể kiếm bao nhiêu bạc?”

Loading...