Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 481

Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:25:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ Ngọ trưa, tửu lâu đang lúc náo nhiệt nhất, khách khứa chật nhà, tiếng rao hàng ngớt, thể thấy việc ăn đến nhường nào.

Tống Tân Đồng hài lòng gật đầu, cùng Đại Nha đến cửa. Vừa tới cửa, liền thấy giọng Vương Tiểu Trúc: “Khách quan mời trong, lầu vặn chỗ trống...”

Lời một nửa, Vương Tiểu Trúc mới rõ dung mạo của đến, kinh ngạc kêu lên: “Đông gia, Người đến đây?”

“Sao, thể đến ?” Tống Tân Đồng hỏi.

“Không ...” Vương Tiểu Trúc mừng rỡ đến nỗi nên lời. “Đông gia Người hơn một năm tới , tiểu nhân đây chẳng là mừng rỡ quá mà lời nào .” Vừa gọi Văn chưởng quầy đang bận rộn tính tiền ở quầy bên trong tửu lâu: “Chưởng quầy, Đông gia tới .”

Nghe thấy tiếng gọi, Văn chưởng quầy lập tức bước , nghênh đón Tống Tân Đồng . “Đông gia, Người mau mời trong , phía mát mẻ hơn.”

“Ngươi cứ bận việc của ngươi .” Tống Tân Đồng xua tay, hiệu cho y cần theo. “Ta trong xem xét một chút.”

“Vâng ạ, lát nữa xong việc tiểu nhân sẽ bẩm báo với Đông gia.” Văn chưởng quầy quả thực bận rộn ngừng, áo xanh thấm đẫm mồ hôi.

Tống Tân Đồng phòng bếp phía , thấy các bang công cùng bà t.ử đang rửa chén, rửa rau. Bọn họ thấy Tống Tân Đồng, đều lớn gọi Đông gia. Có lanh mồm lanh miệng bắt chuyện: “Đông gia, đây Chưởng quầy Người đến Lĩnh Nam ở thường xuyên?”

.” Tống Tân Đồng gật đầu, những vị đại trù đang bận rộn ngớt trong bếp. “Các ngươi cứ việc , lát nữa rảnh rỗi sẽ chuyện.”

Mãi đến giờ Mùi khắc thứ ba, còn khách nào đến nữa, bếp mới rảnh rỗi, thời gian vài món ăn để dùng bữa trưa.

Tống Tân Đồng thấy một thau thịt xào ớt xong, cùng một thau cải trắng xào thanh đạm. Mặc dù đơn giản, nhưng hương vị đặc biệt ngon, nàng ngửi thấy cũng ăn.

Nghĩ , nàng cũng lấy một bộ bát đũa đến, múc ít cơm, gắp thịt xào ớt ăn.

Vương Tiểu Trúc bọn họ luôn Đông gia , nhưng ngờ bình dị gần gũi đến , còn ăn cơm cùng bọn họ, coi bọn họ là hạ nhân, mà xem như ngang hàng.

Tống Tân Đồng suy nghĩ của bọn họ, chỉ cảm thấy tay nghề của Lưu đại trù thật sự quá ngon, nàng ước gì thể ăn thêm một bát cơm nữa.

nàng thể, ăn nữa sẽ no căng bụng mất.

Dùng bữa xong, Tống Tân Đồng mấy bang trù lưng Lưu đại trù. Mấy trông lạ lẫm, hẳn là những mà Văn chưởng quầy đến trong thư gửi kèm sổ sách hồi đầu năm. Lưu đại trù nhận mười bang trù, vẫn đang lựa chọn từng , xem ai phù hợp để học nghề bếp với y.

giờ chỉ thấy sáu , xem loại bốn , sáu còn thế nào.

Lưu đại trù vỗ vỗ mấy nhóc bên cạnh, : “Mấy đứa, còn mau mắt Đông gia.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-481.html.]

Mấy đồng loạt tiến lên một bước, hành lễ với Tống Tân Đồng: “Xin mắt Đông gia.”

Tống Tân Đồng gật đầu: “Đều là đồ ?”

Lưu đại trù gật đầu: “Mấy đều thiên phú, với bọn họ , đợi bọn họ học xong, sẽ ký khế ước với Đông gia. ” Nói vỗ gót đầu đồ : “Mấy đứa học hành t.ử tế, học xong Đông gia khai tửu lâu mới, các con tiểu trù xào vài món rau cũng .”

Mấy : “Đa tạ Đông gia, đa tạ Sư phụ.”

Lưu đại trù xua tay bảo mấy .

Tống Tân Đồng : “Trước đây Văn chưởng quầy Lưu đại trù tìm hơn chục đồ thiên phú, thiếu mất?”

Lưu đại trù quanh, mới hạ giọng với Tống Tân Đồng: “Mấy thiên phú, hơn nữa đều trộm lười lén lút, thật thà. Sau Đông gia dùng cũng yên tâm.”

Tống Tân Đồng gật đầu, hiểu mấy vì lý do gì mà đuổi . “Làm phiền Lưu đại trù tốn tâm. Bọn họ khi nào thể xuất sư?”

“Ít nhất còn một năm nữa, còn theo lão sư phụ vài năm mới dám để họ tự độc lập gánh vác.” Lưu đại trù : “Đông gia nếu còn cần , sẽ tìm thêm vài đồ nữa cũng .”

“Quý tinh bất quý đa (chuộng cái tinh túy chuộng cái nhiều).” Tống Tân Đồng nhấp một ngụm . “Đợi bọn họ thể xuất sư, sẽ trả cho Lưu đại trù theo như .”

“Có lời của Đông gia liền yên tâm .” Lưu đại trù tính toán. Mặc dù miệng năm mươi lạng một , nhưng Đông gia keo kiệt, nhất định sẽ cho y nhiều hơn. Sau đồ hiếu thuận, y cầm bạc rủng rỉnh sẽ sống cuộc sống thong dong.

Đợi Lưu đại trù , Tống Tân Đồng bàn chuyện tửu lâu với Văn chưởng quầy. “Ta thấy việc buôn bán mùa hè vẻ kém một chút, vì trời quá nóng ?”

, nhiều khách nhân mùa đông ăn cay thì thoải mái, nhưng mùa hè ăn dễ nội hỏa, bọn họ cũng dám mua nhiều. khách đến tửu lâu ăn các món khác vẫn đông.” Văn chưởng quầy : “Mặc dù việc kinh doanh đồ ngâm giảm một chút, nhưng tổng thể mà vẫn , hơn hẳn việc buôn bán của các tửu lâu xung quanh.”

“Có ai mắt đỏ ?” Tống Tân Đồng hỏi.

“Tự nhiên là .” Văn chưởng quầy : “Chỉ là nhờ mặt mũi của Giang công tử, ai dám gây rối.”

Tống Tân Đồng gật đầu: “Việc ăn đều sẽ mắt đỏ. Ngươi vẫn nên cảnh giác một chút, buổi tối bảo đều đề phòng một chút.”

Nàng ngừng , : “Tốt nhất là nuôi một con chó, tối động tĩnh là thể thấy.”

Ở tửu lâu bến tàu, nàng bảo Ngưu chưởng quầy nuôi một con chó. Ban ngày nhốt trong sân , buổi tối thả , mặc cho nó tuần tra trong tửu lâu. Đã hai bắt kẻ trộm trộm đồ. Từ đó về , ai dám động chạm tới tửu lâu nữa.

Văn chưởng quầy suy nghĩ một chút, cũng thấy ý . “Vương Tiểu Trúc tháng về nhà thăm , hình như trong thôn y ch.ó con mới đẻ, đến lúc đó bảo y về bắt hai con về.”

Loading...