Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 493

Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:33:38
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thôn trưởng, , các vị khách khí , cứ gọi thẳng tên .” Lục Vân Khai chắp tay, một cách hữu lễ.

“Điều thỏa đáng.” Vạn thôn trưởng vội vàng vô cùng cung kính : “Cử nhân lão gia, ngài là vị Cử nhân lão gia đầu tiên của thôn Đào Hoa chúng , đây là đại hạnh sự, thôn chúng nguyện ý thao biện (tổ chức) một bữa yến tiệc cho ngài, khánh hạ (ăn mừng) một phen.”

Tống Tân Đồng vội : “Không cần thôn thao biện, chúng tự thao biện là .”

Chính vì lẽ , yến hội chúc mừng vốn dĩ Lục Vân Khai định tổ chức lớn thao biện lên. Thời gian đều định xong, chính là chiều tối ngày mai, ngày mai là một ngày .

Tống Tân Đồng liên (ngay trong đêm) thương lượng xong với Dương Thụ, thứ đều sắm sửa ở trong thôn, phì thủy bất lưu ngoại nhân điền (nước màu mỡ chảy ruộng ngoài).

Để mời khách, trực tiếp lôi hai con trư phì (heo béo) lớn từ chuồng heo trong nhà, bắt ít gà vịt cá. Còn về rau xanh các loại đều thải mãi (mua) từ trong thôn.

Mượn lò bếp nồi lớn nhà Vạn thôn trưởng ban ngày vẫn dỡ , bắt đầu sát trư sát kê áp (g.i.ế.c heo g.i.ế.c gà vịt), tiện thể khấu nhục (thịt kho tàu) cần cho món hấp ngày mai.

“Tân Đồng, con thật là phước đó, đây là Tú tài nương tử, bây giờ thành Cử nhân nương tử, chừng còn Quan nương tử.” Các phụ nhân (phụ nữ) ngọt miệng trong thôn đều vây quanh Tống Tân Đồng ngừng, vô cùng khúm núm, hận thể hết những lời ý cả đời .

“Chẳng , Tân Đồng thật sự là phúc khí, thôn Đào Hoa chúng bao nhiêu năm mới một Cử nhân đều con nhặt về , vận khí thật .”

“Vận khí gì chứ, là Tân Đồng nhãn quang (ánh mắt ) , ăn chọn nam nhân, đúng nào?”

, chính là đó.”

“Tân Đồng còn là phúc tinh của Lục Cử nhân nữa chứ, nếu một phát thi đỗ?”

Tống Tân Đồng , chuyện với các nàng nữa. Nàng Lục Vân Khai vây quanh trong đám , vẻ mặt thản nhiên, dường như thể thoát , nàng lắc đầu, cúi xuống với Noãn Noãn: “Noãn Noãn, thấy A Phụ ?”

“Thấy .” Noãn Noãn giòn tan.

“Mau tìm A Phụ con, giải cứu .” Tống Tân Đồng bóng dáng nhỏ bé của Noãn Noãn chạy , cong môi .

Chương ba trăm tám mươi tám Kẻ say hồ thoại

Chiều tối giờ Dậu (5 giờ đến 7 giờ tối) ba khắc, hồng hà (mây đỏ) chân trời rực rỡ, sân phơi lúa bày đầy bàn, đại ngư đại nhục (cá to thịt lớn) từng món từng món dọn lên, rượu cũng ngừng đưa lên, ăn uống hả hê, vô cùng thư sướng.

Người kính rượu Lục Vân Khai cũng ít, cuối cùng uống thành một kẻ say.

Tống Tân Đồng tốn nhiều sức mới vận chuyển lên giường, lấy nước lau cho , đút canh giải rượu: “Được , đừng náo nữa, say thì ngoan ngoãn ngủ .”

“Ta say.” Lục Vân Khai say khướt kéo tay Tống Tân Đồng thủ thỉ.

“Được , say, say.” Tống Tân Đồng lau tay cho Lục Vân Khai, lẩm bẩm: “Sao say giống tiểu hài t.ử .”

“Ta vui mừng.” Lục Vân Khai mở đôi mắt mê hồ (mơ màng) Tống Tân Đồng.

“Ta , cũng vui mừng.” Tống Tân Đồng hôn lên môi Lục Vân Khai một cái, một mùi rượu nồng, thật là khó ngửi. “Thời gian còn sớm nữa, ngủ sớm , ngày mai dậy sẽ thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-493.html.]

Lục Vân Khai : “Ta vui mừng, cưới nàng, tâm duyệt (yêu thích) nàng.”

Tống Tân Đồng sửng sốt một chút, đưa tay sờ vết sẹo ở cung mày , : “Ta .”

“Ta cũng tâm duyệt .”

Thiếp yêu .

Tống Tân Đồng thầm niệm trong lòng.

Lục Vân Khai bây giờ cả đều mê hồ , chuyện đông một câu tây một câu: “Ta thi đỗ .”

, chúc mừng Cử nhân lão gia.” Tống Tân Đồng lấy chăn mỏng đắp cho Lục Vân Khai, tránh để lạnh.

“Nàng là Cử nhân phu nhân.”

“Ừm, kỹ xem, là ai?” Tống Tân Đồng sấp bên cạnh Lục Vân Khai, ghé sát mắt , khẽ hỏi.

Lục Vân Khai ôm chặt lấy nàng, kỹ: “Nàng là nương t.ử của , Tân Đồng của .”

“Say đến mức mà còn nhận ? Thật là lợi hại.” Tống Tân Đồng giơ tay nhẹ nhàng xoa khuôn mặt tuấn tú của : “Sau say chỉ nhận , nếu nữ t.ử khác gần, đá nàng .”

“Không đá, đá Tân Đồng của .” Lục Vân Khai nghiêng , đè Tống Tân Đồng lòng, trong miệng lẩm bẩm vài câu, ngủ .

Nghe thấy lời , Tống Tân Đồng Lục Vân Khai đang ngủ. Người xưa nay miệng lưỡi gì cả, ngờ say hết . Nàng vẫn luôn thích , yêu , nhưng vẫn cưỡng câu minh bạch (rõ ràng) như của .

Tống Tân Đồng hôn lên môi Lục Vân Khai một cái: “Ngủ , ngủ , lão công.”

Ánh nắng ngoài cửa sổ xuyên qua song cửa (khung cửa) chiếu xiên , rơi xuống giường, mắt mở nổi.

Lúc Tống Tân Đồng tỉnh , vẫn đang ngủ trong vòng tay . Lục Vân Khai còn tỉnh, chắc là cồn ( rượu) đêm qua vẫn tan hết. Nàng khẽ động , lén lút dậy .

Vừa động một chút, Lục Vân Khai đè trở : “Ngủ thêm chút nữa.”

Tống Tân Đồng đầu Lục Vân Khai đang khẽ chớp mắt, giọng nhỏ nhẹ dỗ dành: “Noãn Noãn sắp tỉnh , xem nàng .”

Vừa thấy tên Noãn Noãn, Lục Vân Khai mê hồ mở mắt, quanh: “Noãn Noãn ?”

“Tối qua ngủ ở phòng Nương .” Tống Tân Đồng khẽ : “Chàng ngủ thêm chút nữa , nhà bếp nấu chút cháo cho , nếu vị ( dày) sẽ chịu nổi.”

“Đau đầu.” Lục Vân Khai rên rỉ, nhỏ giọng uất ức .

Tống Tân Đồng đưa tay xoa xoa hai bên thái dương cho : “Uống nhiều rượu là thế đó, ngủ thêm chút nữa , lát nữa sẽ thôi.”

Xoa một lúc, hỏi: “Dễ chịu hơn chút nào ?”

“Dễ chịu .” Lục Vân Khai thê t.ử ôn nhu (dịu dàng), nhịn lật đè nàng xuống , hôn lên đôi môi mềm mại óng ánh như đào , tay nhẹ nhàng trượt xuống, thuận lợi trượt từ gấu áo trong rộng rãi.

Loading...