Ngay ngày hôm , quan nha  phái  tới bắt Hạ Kỳ.
 
Đánh cho một trận nên ,  tống   khổ sai.
 
Hạ Kỳ  bắt, Chu Hồng Liên và Từ thị bắt đầu trút giận lên , thậm chí còn  tay ẩu đả.
 
Một  thì gãy chân, một    cữ, nhưng đánh  vẫn cứ là kẻ đ.ấ.m  đá  chịu nhường ai.
 
Ta cảm thấy hết sức mãn nguyện.
 
Đã gọi là đánh , thì nhất định  ngang sức ngang tài mới thú vị.
 
Còn Hạ Thần thì ?
 
Hai tai   màng chuyện đời, một lòng chỉ  thắp đèn  sách thánh hiền, mơ mộng dựa  khoa cử để đổi đời.
 
… giấc mộng  cũng chỉ duy trì  một năm.
 
Một năm ,   thể đóng nổi học phí năm kế tiếp —  thư viện Hồi Long đuổi khỏi danh sách.
 
Phải , Hạ Thần vẫn  chút thiên phú với việc học.
 
Nếu    là con , hẳn sẽ   trong thư viện sẵn lòng nâng đỡ, hy vọng    công thành danh toại sẽ nhớ mà báo đáp.
 
Đáng tiếc…   là nhi tử của .
 
Không còn đường học, Hạ Thần   nhòm ngó nhà cửa, ruộng vườn trong nhà.
 
Ai ngờ khi  về thôn Hạ gia, Chu Hồng Liên và Từ thị — hai kẻ mất sức lao động —  bán gần hết  ruộng đất.
 
Còn giấy khế đất nhà,  rõ  ai trong hai  giấu , Hạ Thần dùng đủ  cách uy hiếp, dụ dỗ, mà  ai chịu giao .
 
Học  thành, ruộng đất  , Hạ Thần bỏ mặc bản , mỗi ngày ăn bám, sai khiến tổ mẫu và  kế phục dịch, trở thành một tên lười nhác vô dụng trong mắt  đời.
 
Ta  phần sững sờ.
 
Thì , chỉ cần   còn là con dâu, thê tử  mẫu  của họ nữa,  báo thù,  đơn giản đến thế.
 
Từ ngày , chuyện của nhà họ Hạ,  dứt khoát gạt  khỏi tâm trí.
 
Ta ở viện Đường Lê, ngày càng bận rộn hơn.
 
Những bé gái ở viện Đường Lê, ai học hành xuất sắc, dần dần  chọn  ngoài, đến  việc cho Công chúa.
 
Thế nhưng   trong viện  chẳng hề giảm, cứ  ngừng  những bé gái mới  đưa đến.
 
Dần dần,   bắt đầu gọi  là “”.
 
Dần dần,   bắt đầu coi  là “viện trưởng” của viện Đường Lê.
 
Người  Công chúa phái tới  việc, đối với  cũng ngày một cung kính hơn.
 
Nhị Nha học  giỏi.
 
Sau lễ cập kê năm mười lăm tuổi,  quyết định để con bé rời khỏi viện Đường Lê.
 
Công chúa cần  tài — và con bé cũng nên tự  bước lên con đường của chính .
 
Ta đặt cho nó một cái tên mới: Lý Phồn Tinh.
 
Ta là Tiểu Nguyệt, con bé là Phồn Tinh.
 
Tiểu Nguyệt nhỏ nhoi,  hy vọng con gái  sẽ giống như bầu trời  rực rỡ, bao la vô tận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-nguyet-phon-tinh/chuong-12.html.]
 
Phồn Tinh  nỡ rời , con bé  đưa   cùng.
 
Ta cũng  nỡ xa con bé, nhưng vẫn kiên quyết từ chối.
 
So với Phồn Tinh nay  trưởng thành, viện Đường Lê càng cần  .
 
Chỉ tại nơi đây,  mới cảm nhận  ý nghĩa thật sự của đời .
 
Khi tiễn Phồn Tinh rời viện,   vô tình chạm mặt Hạ Thần.
 
Từ thị  c.h.ế.t vì bệnh, Chu Hồng Liên cũng dắt con bỏ trốn, Hạ Thần sống bao năm  ai quản thúc, dần dần lẫn  đám lưu manh côn đồ.
 
Hắn  trông thấy  và Phồn Tinh, hai mắt liền sáng rực lên.
 
“Mẫu ! Muội ! Là con đây, Thần nhi đây mà!”
 
Hắn lập tức nhào tới.
 
Phồn Tinh lập tức tung một cước đá văng  ,  lạnh:
 
“Mẫu   chỉ  một đứa con là . Chúng   quen ngươi.”
 
Tối qua,  cùng con bé trò chuyện suốt đêm.
 
Ta  kể cho Phồn Tinh  chuyện  trùng sinh.
 
Giờ khắc , trong lòng con bé, đối với Hạ Thần  là hận thấu xương tủy.
 
“Ngươi nên  tìm mẫu  của ngươi thì hơn.”
 
“Mẫu  ,  thể nào sinh  loại ăn mày thối tha như ngươi.”
 
Nói xong, con bé xông tới đánh Hạ Thần một trận  trò.
 
Kẻ mà kiếp  từng cùng Hạ Kỳ bán  Phồn Tinh, hôm nay   chính con bé đánh đến  thốt nổi một lời.
 
Thấy Hạ Thần  im  động đậy,  vội kéo Phồn Tinh .
 
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Ta cúi xuống dò  thở của  — may quá,  chết, chỉ là hôn mê.
 
Con gái  tương lai xán lạn, còn Hạ Thần chẳng qua chỉ là một mảnh rác rưởi.
 
Con bé  đáng vì  mà dính  tội danh g.i.ế.c .
 
Đám du côn theo  xưa nay chỉ  bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.
 
Chúng lập tức xông tới kéo Hạ Thần về, trơ mắt   và Phồn Tinh rời .
 
Tiễn Phồn Tinh rời khỏi trấn Hồi Long xong,    viện Đường Lê.
 
Vừa  cổng thư viện,  thấy Hạ Thần  xổm  bậc thềm, mặt mũi sưng tím.
 
“Mẫu ! Là con, Thần nhi đây mà!”
 
Hắn nhe răng  với , trông  kỳ quái  thê thảm.
 
Mặt   biểu cảm  .
 
Hắn lảo đảo bước về phía .
 
“Sao  thành  thế …”
 
“Rõ ràng  là một Tú tài, ngươi rõ ràng chỉ là một ăn mày bẩn thỉu…”