“Ha… ha ha ha ha,  là Tú tài mà,  sắp  thi khoa cử …”
 
“Chẳng lẽ…  đang  mơ ?  vì  giấc mơ   chân thật đến …”
 
“Mẫu , ngươi nhất định  vì  đúng ?”
 
Tim  chợt chấn động —
 
Hắn… cũng  nhớ  kiếp .
 
Vậy thì…  thể giữ    nữa.
 
Đập nước ở phía Nam đang tu sửa,  liền gọi thị vệ âm thầm bảo hộ  lưng  xuất hiện,  lệnh đem Hạ Thần áp giải tới đó,  khổ dịch nạo vét bùn đất.
 
Sắc mặt Hạ Thần lập tức đại biến:
 
“Ta thương tích đầy  như , ngươi      khổ sai? Ngươi định hại c.h.ế.t  ?”
 
“Ta là đứa con trai duy nhất của ngươi mà! Vì  ngươi   thế với ?!”
 
“Giờ ngươi quyền thế hiển hách, nếu chịu nuôi  ăn ngon mặc ,   thể  so đo chuyện ngươi bao năm qua  đoái hoài gì tới .”
 
“Sau  ngươi chết,  sẽ  ngươi mặc đồ tang, gào  đưa tang cho  dáng đứa con  hiếu.”
 
“Ngươi  nghĩ kỹ đấy — Hạ Nhị Nha chỉ là con gái, sớm muộn gì cũng  xuất giá theo chồng. Ngươi chỉ  thể trông cậy   thôi!”
 
Ta mỉm   , khẽ lắc đầu:
 
“Không  ,  đứa con trai như ngươi, thật sự quá mất mặt. Nếu ngươi còn chút lương tâm, thì tự  tìm cái c.h.ế.t sớm một chút cho .”
 
Hạ Thần sững sờ.
 
Hắn nhớ , kiếp , những lời độc ác  chính là  từng  với .
 
“Vậy … đó   là giấc mộng… mà là thật… đúng ?”
 
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Ta chẳng buồn đáp, cũng mặc kệ  gào thét, mắng chửi, chỉ phất tay để thị vệ lôi  , áp giải đến công trường đập nước.
 
Hai ngày ,  nhận  tin — Hạ Thần  chết.
 
Ta ở  viện Đường Lê hết năm  qua năm khác.
 
Phồn Tinh vì Công chúa mà  việc, từng bước từng bước lập nhiều công lao.
 
Nơi kinh thành, con bé   một căn nhà nhỏ của riêng  —  lớn, nhưng là chốn an yên chỉ thuộc về nó.
 
Con bé  mấy   rước  về kinh thành, nhưng  đều từ chối.
 
Về , thiên hạ bắt đầu nổi loạn, Phồn Tinh  còn nhắc đến chuyện đưa   nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-nguyet-phon-tinh/chuong-13.html.]
 
 ba tháng một , nó vẫn gửi thư báo bình an,  từng gián đoạn.
 
Ta  hiểu quyền mưu tranh đấu, chẳng  triều cục  , chỉ cần :
 
Phồn Tinh còn sống, Công chúa bình an, thế là đủ.
 
Viện Đường Lê  Công chúa che chở, vẫn yên  như .
 
Ta ngày  qua ngày khác, vẫn tiếp tục  tròn chuyện năm xưa  hứa với Công chúa.
 
Lại sáu năm nữa trôi qua, Công chúa Dung Liên đăng cơ, trở thành Nữ Đế đầu tiên của Đại Diễn.
 
Lễ đăng cơ hôm ,  cũng  mặt.
 
Ấy là  đầu tiên trong đời,  rời khỏi trấn Hồi Long.
 
Ta  ở nơi xa, trông thấy Công chúa đội miện ngọc, bước lên long tọa, bá quan văn võ, nữ nhân nam tử trong thiên hạ,  bộ quỳ lạy xưng thần.
 
Nàng đảo mắt  khắp muôn dân, cất cao giọng rằng:
 
“Lúc  còn là Công chúa,  tên là Văn Thục, cái tên đó là do phụ hoàng mẫu hậu tự tay đặt. Họ hy vọng  sẽ là một nữ nhi hiền hòa, nhu mì.”
 
“Tước hiệu của  là Dung Liên, đó là do hoàng  ban cho. Huynh  mong rằng  ,  sẽ gặp  một phu quân  yêu thương nâng niu.”
 
“Thế nhưng, so với tất cả những điều đó…Làm Hoàng đế, vẫn là  hơn.”
 
Nghe những lời , tim  như đập loạn.
 
Ta   nàng   tính toán bao nhiêu năm, trải qua bao nhiêu gian nan hiểm trở mới  thể bước đến ngày hôm nay.
 
   một điều —
 
Gian nan, nhưng xứng đáng.
 
Sau khi Nữ Đế đăng cơ, nàng phế bỏ Đông Dương Hầu, phong một loạt nữ nhi  tài  nữ quan, trong  đó,  con gái  – Phồn Tinh.
 
Sau đó, nàng ban chiếu kiến lập mở học đường dành cho nữ tử, mở khoa thi dành cho nữ tử.
 
Ta  trở  viện Đường Lê.
 
Một tháng , viện mở thêm một lối cổng khác, treo lên một tấm biển mới.
 
“Thư Viện Đường Lê”
 
Nhiều năm  đó, những học trò bước  từ thư viện Đường Lê,  dùng tài trí và cống hiến của , ghi dấu một nét đậm sâu nhất trong sử sách bảy mươi năm trị vì của Nữ Đế.
 
Còn Lý Tiểu Nguyệt , chính là vị sơn trưởng đầu tiên của thư viện Đường Lê.
 
Hết.