Vị Tú tài mà  từng dốc hết m.á.u thịt, xương tủy để nuôi lớn.
 
Sau khi hút cạn sinh mệnh của ,   sang chê chính m.á.u thịt  dơ bẩn.
 
“Vậy còn   con, Nhị Nha  ? Tổ mẫu con … nó  đính hôn với một chưởng quỹ trẻ tuổi trong huyện…”
 
Ta cố gắng giữ chút  tàn, hỏi tên nghịch tử .
 
Nhị Nha từ nhỏ   thương , chắc chắn… chắc chắn sẽ  giống .
 
Hạ Thần lộ rõ vẻ chán ghét, nhíu mày :
 
“Hạ Nhị Nha sớm  gả  , cái gì mà chưởng quỹ! Là lão goá vợ ở thôn bên, từng đánh c.h.ế.t vợ, bằng lòng bỏ  năm lượng bạc cưới Nhị Nha, phụ  và Liên di liền  chủ, gả nó  luôn.”
 
“Bao giờ?”
 
“Hai năm .”
 
“Hai năm  nó mới mười ba tuổi! Các ngươi  nỡ  thế? Nó mang họ Hạ, cũng là cốt nhục của Hạ Kỳ như ngươi!”
 
“Nó cứ ầm ĩ đòi  tìm ngươi về, thì còn   !”
 
Tim  như  d.a.o cắt, đau đến nghẹt thở.
 
Trong nhà vang lên tiếng Từ thị gọi vọng :
 
“Đại lang, còn  đuổi xong ?”
 
Hạ Thần    mất kiên nhẫn.
 
Hắn túm lấy  kéo lê  ngoài.
 
Bên  con đường lát đá là một sườn dốc,  dốc đầy bụi gai rậm rạp và đá lởm chởm.
 
Nhà họ Hạ  ở cuối thôn, quanh đó   mấy hộ dân.
 
Giờ đang chính ngọ, trời oi nồng như thiêu, ngoài đường chẳng một bóng  qua .
 
Hạ Thần  trái liếc , duy chỉ  cúi đầu  .
 
Rồi  thẳng tay ném  xuống con dốc đất .
 
Tựa như quẳng  một con ch.ó già sắp chết.
 
Ta  tiếng sấm  giật  tỉnh giấc.
 
Mở mắt , liền thấy  đang  trong một sơn động tối om.
 
Nhờ  ánh chớp le lói,  trông thấy cơn mưa như trút nước bên ngoài, cũng thấy rõ  ảnh nhỏ bé đang co  bên cạnh .
 
Là Nhị Nha. Nhị Nha của !
 
Nhìn gương mặt thơ dại của con bé phủ đầy sợ hãi,  bỗng hiểu  —   trùng sinh .
 
Trùng sinh về mười năm , ngay ngày hôm  khi tin Hạ Kỳ tử trận truyền về.
 
Lúc , Hạ Thần  tròn tám tuổi,  đang dự định gửi nó  tư thục  trấn để khai tâm nhập học.
 
Học phí ở tư thục là mười lượng bạc mỗi năm, vét sạch của cải trong nhà vẫn  đủ.
 
Vì ,  ngày ngày lên núi hái thuốc, mang xuống tiệm đổi lấy bạc.
 
Nhị Nha chủ động đeo giỏ trúc nhỏ theo  lên núi.
 
Con bé , nó  cùng mẫu  dành dụm tiền cho ca ca  học,   ca ca  công danh , sẽ mua cho nó thật nhiều thật nhiều mạch nha ăn.
 
Kiếp , chính trong ngày ,  cùng Nhị Nha lên núi.
 
Vì  hái một gốc hoàng kỳ,  bất cẩn ngã xuống vách đá, chân  thương nặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-nguyet-phon-tinh/chuong-2.html.]
 
Không ngờ trời bỗng trở giông gió, mưa lớn đổ xuống.
 
Nhị Nha mới năm tuổi, một   kéo  đỡ  lết  sơn động trú mưa.
 
Tối hôm , con bé phát sốt cao.
 
Sáng hôm , tin Hạ Kỳ tử trận truyền về nhà.
 
Ngay  đó, Hạ Thần cũng lâm bệnh.
 
Chân   thương,  thể  lụng, hai đứa trẻ thì hấp hối thoi thóp.
 
Ba ngày  khi an táng Hạ Thần, Từ thị đưa cho  một bát nước. Uống xong,  ngất .
 
Đến khi tỉnh ,  thấy   nhốt trong một viện lạ.
 
Lúc   mới  — Từ thị  đem  bán .
 
Quý  của Đông Dương Hầu  thể sinh con, nhưng  cần  huyết mạch bên .
 
Nàng  thấy   vài phần dung mạo giống , liền chọn    mang thai hộ.
 
Ta từng thử trốn .
 
 bọn họ , quý nhân  bỏ  hai mươi lượng bạc,  bạc  đều  Từ thị cầm , mua thuốc chữa bệnh cho con .
 
Ta đành cam chịu ở ,  cái bụng sinh con cho quý nhân.
 
Cứ thế sống mơ hồ suốt một đời, đến khi sắp c.h.ế.t mới bừng tỉnh.
 
May  ông trời  mắt, cho  sống  một  nữa.
 
Ta ôm chặt lấy Nhị Nha, gào  thảm thiết.
 
Nhị Nha   dọa sợ, cũng  theo.
 
Chờ đến khi  mệt,  lau nước mắt cho ,  nhẹ nhàng lau  nước mắt cho con bé.
 
Mưa  tạnh, mây đen tan hết, ánh sáng trở  chiếu rọi bên ngoài sơn động.
 
Đã đến lúc  trở về .
 
Ta hỏi Nhị Nha:
 
“Con còn nhớ đường về nhà ?”
 
“Nhị Nha nhớ, con  với mẫu  nhiều   mà.” — con bé ngoan ngoãn đáp.
 
Ta  hỏi:
 
“Vậy… con  dám một  trở về ?”
 
“Người  về ,mẫu ?” — Nhị Nha ngơ ngác hỏi.
 
“Mẫu   thương ở chân,   nổi nữa.”
 
“Nhị Nha dìu  về, Nhị Nha  thể bỏ mặc .”
 
“Không.”
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
 
“Con hãy về ,  đó dẫn tổ mẫu đến, để tổ mẫu đỡ   về.”
 
Kiếp , chính Nhị Nha  cố sức dìu  về.
 
Con bé còn nhỏ như  mà  chịu vất vả, vì thế mới đổ bệnh.
 
Còn , vì vết thương nặng thêm trong lúc đó, nên mới  Từ thị nắm  điểm yếu,     đường xoay chuyển.
 
Đời  sống ,  quyết  để bi kịch tái diễn.