thể cảm giác   gần đây tinh thần    lắm.
Bà thường xuyên ngẩn ,  cảnh vật ngoài cửa sổ thất thần.
Bà còn lén lút uống những viên thuốc màu trắng,  khi   phát hiện, hỏi bà đây là gì, bà nhẹ nhàng xoa đầu ,  với  là vitamin.
Không  vì ,  luôn cảm thấy  chút bất an, nên gần đây  dính lấy  hơn  đây.
 còn  với Hà Di,  gần đây hình như  vui lắm.
Hà Di  xong lập tức  cuối tuần liền kéo  và  đến công viên trò chơi.
 nghi ngờ là do chính cô    công viên trò chơi, bởi vì cô  chơi vui hơn ai hết.
Chúng   ngựa gỗ xoay, ăn kem, mua bóng bay, chụp ảnh, chơi  vui vẻ.
Hiếm khi thấy  cũng lộ  nụ  rạng rỡ.
Bà  những bức ảnh ba  chúng  trong điện thoại, đột nhiên ngẩng đầu lên  với Hà Di: "Tiểu Di, cảm ơn em."
Hà Di ngẩn   vài giây, bắt đầu lắp bắp: "Cảm, cảm ơn gì chứ?"
"Có  là vì chị tâm trạng  , nên em mới  là  đến công viên trò chơi ?"
"Không  thế ." Hà Di bắt đầu kiêu ngạo: "Em chính là  tự   chơi, tiện thể đưa An An đến một chuyến."
Mẹ    gì.
 hy vọng   thể luôn vui vẻ như hôm nay, nhưng niềm vui của  hình như luôn  thể kéo dài.
Không qua mấy ngày, chính là sinh nhật bà ngoại.
Mẹ  đó mấy ngày  hỏi ba  rảnh ,  thể cùng  về .
Lúc đó ba : "Mấy ngày nữa xem tình hình thế nào."
 giống như  đoán, ngày hôm đó ba vẫn  rảnh,  vẫn tự  đưa  về nhà ngoại.
Thấy là  và  về nhà, ông ngoại và bà ngoại rõ ràng  vui lắm.
Ông ngoại ngữ khí   lắm mà hỏi: "Tiêu Chấp ?"
Mẹ : "Anh  tối nay  việc xã giao."
Ông ngoại  buông tha: "Là  việc xã giao  là    cùng con?"
Hình như là    thêm về điều  nữa, ánh mắt  cụp xuống: "Anh  ở bên ngoài như thế nào, ba mẹ cũng   mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-niem-an/chuong-4.html.]
"Đàn ông đều như ,  một  chuyện nhắm mắt  ngơ cho xong." 
Ông ngoại hình như  cảm thấy ba   gì sai, ngược  bắt đầu thuyết giáo : "Con nên tự kiểm điểm   . Ta   bao nhiêu  ,  nhanh chóng  thai, đây mới là cách  nhất để giữ chân Tiêu Chấp. Chúng    với con  nhiều  , rốt cuộc con   lời  ?"
Như thể  thể nhẫn nhịn  nữa,  cũng bắt đầu phản bác: "Nghe lời? Từ nhỏ đến lớn   con  lời còn  đủ ? Mọi   con thi hạng nhất, thành tích giảm sút là  đánh  lòng bàn tay.” 
“Con từ khi học tiểu học, mỗi cuối tuần đều   học thêm, học lớp phụ đạo, căn bản    ngoài chơi đùa." 
Giọng  của  bắt đầu run rẩy: "Mọi   cho con giao du với bạn bè thành tích  , gia cảnh  ,  cho con  bất cứ việc gì  liên quan đến học hành,  cho con bất kỳ  gian riêng tư nào."
Nước mắt của bà rơi xuống: "Con còn  đủ  lời ? Con còn   lời như thế nào nữa?"
Sau đó,    thấy cái tên  từ trong miệng   .
"Còn  Trần An... Nếu   là do   tìm đến  chuyện với  ,  sỉ nhục   đủ kiểu,   cũng sẽ  vì kiếm tiền mà cả ngày thức khuya đến đột tử..."
      cho , chỉ  thể ôm lấy .
"Con còn nhắc đến Trần An? Chúng  vất vả nuôi nấng con trưởng thành, con  chạy theo một thằng trai nghèo?" 
Bà ngoại  hề  ý nhượng bộ: "Một thằng lập trình viên thì  tiền đồ gì? Nói cho cùng vẫn là  thuê cho  .” 
“,   là  hiền lành,   là tính tình , nhưng như  thì ? Mạnh Thiên Thiên, con là thiên kim tiểu thư nhà họ Mạnh, con  ưu tú. Bất cứ việc gì con , đều  lấy lợi ích của công ty  đầu."
Im lặng, im lặng  lâu.
Mẹ lau mặt, lau khô nước mắt,   thêm một lời nào, ôm lấy    khỏi cửa. 
Bất kể ông bà ngoại ở phía  gọi như thế nào cũng   đầu .
Về đến nhà,   giống như    chuyện gì, tắm rửa cho , pha sữa cho , kể chuyện  khi  ngủ dỗ  ngủ.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
 hôm nay     chuyện  khi  ngủ nữa.
  nhịn , hỏi : "Mẹ ơi, Trần An là ai ?"
Mẹ ngẩn  .
Không  qua bao lâu, bà mới mở miệng, mang theo ý : "Trần An à,   là  dịu dàng nhất  thế giới,  hình như  từng thấy ai tính tình  hơn  , mặc kệ con  vô lý gây sự thế nào,   cũng sẽ  tức giận."
Trong mắt  tản  ánh sáng dịu dàng: "Anh  nỗ lực, lạc quan, tích cực hướng lên, ở cùng với   luôn  an tâm."
 nghi hoặc chớp chớp mắt: "Vậy chú  hiện tại ở  ạ?"
Như thể  ấn công tắc, ánh sáng trong mắt  trong nháy mắt tối sầm .
Bà  trả lời  nữa, chỉ dỗ  nhanh chóng  ngủ.