Tiểu Nương Tử Nhà Tướng Quân - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:55:59
Lượt xem: 1,345

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

 

 

 

Ta cố gạt tay , tức giận trừng mắt

 

 

Tiêu Tướng quân… ngài là

 

 

Lăng Thần gì, xuống cạnh chăm chú, quả thực xu hướng tránh né , định   lên thì Lăng Thần kéo tay mạnh một cái, mất thăng bằng  ngã nhào thế nào ngã lòng

 

 

 

 

 

Hắn giơ 2 tay như hại, lồm cồm bò dậy khỏi Lăng Tiêu. May là trời tối nên rõ chứ mặt đỏ bừng .

 

 

 

Tức giận lườm , khoanh tay ngực, cao giọng .

 

 

Tiêu Tướng Quân là đang giám sát , cho ngoài, về phòng 

 

 

Lăng Tiêu gì, khoé miệng khẽ nhếch lên như đang trêu trọc , , vội về phòng , ở đây thêm giây phút nào nữa.

 

 

 

 

Thật khó hiểu, gì, là cố tình đến giả vờ hoà với để ngỏ ý cưới tiểu .

 

 

Hừ… thật xa.

 

 

 

 

 

Lúc đóng cửa phòng thì Lăng Thần lù lù cửa, định xông lấy tay ngăn

 

 

-Tiêu tướng quân… muộn ngài nghỉ , ngủ 

 

 

Lăng Thần khẩy gạt tay   bước trong, đóng cửa, chạy theo kéo tay áo

 

 

 

Tiêu…

suỵt…

 

Lăng  Thần hiệu cho im lặng, đó bước thẳng đến bên giường, cởi y phục, xuống giường, động tác khiến cứng đờ…

 

 

 

Vội lắp bắp

 

 

ngài .. ngài…

 

 

đường dài mệt mỏi, ngủ .

 

 

 

 

ngài ngủ đây

 

 

Ta tiến gần cố thật nhỏ , sợ đánh thức Tử Minh

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-nuong-tu-nha-tuong-quan/chuong-5.html.]

Chỉ thấy Lăng Thần nhắm mắt, ngũ quan sắc nét, nhưng trông dễ gần hơn lúc tỉnh. Mãi lúc môi mỏng mới từ từ nhả từng câu một:

 

 

 

 

phòng của … nàng bảo

 

 

Ờ thì, cũng đúng thôi phòng của Lăng Thần từ đến nay.. còn quá lâu , còn nghĩ đây phòng ngủ của Lăng Thần nữa. 

 

 

Ta quen , nay đột nhiên phu quân trở về, chẳng là thích ứng kịp .

 

Ta còn nghĩ phu quân của sẽ ở chỗ khác ngoài viện của Mộc Thanh Thanh .

 

 

 

Ta phận,  nhường giường êm ấm , còn sẽ ghế nhỏ bên phòng, tuy nhỏ nhưng vẫn hơn chung với .

 

 

 

 

 

Ta đang ôm chăn mang ghế nhỏ thì bỗng thấy Tử Minh dụi mắt dậy:

 

 

mẫu

 

 Thấy Lăng Thần đang cạnh, Tử Minh khỏi vui mừng..reo lên :

 

 

a.. phụ đến ngủ cùng con và mẫu

 

 

Lăng Thần xoa đầu hài nhi, vỗ vỗ hiệu con xuống, Tử Minh ngoan ngoãn xuống , nhưng thấy lên giường, nhô cái đầu nhỏ lên 

 

 

mẫu , ngủ thôi, vui quá, nay cả phụ , cả mẫu nữa

 

 

Nhìn thằng bé giấu nổi vui mừng, thể nỡ để thằng bé hụt hẫng. Từ nhỏ đến giờ gần phụ , cũng thể suy nghĩ ích kỉ mà cho con gần cha

 

 

 

Ta suy nghĩ một hồi quyết định giường, tắt nến , leo lên giường , căn bản bước qua Lăng Thần mới trong , lấy tay lay nhẹ , ý tránh một chút cho trong.

 

 

 

thấy ngủ ngon, đành bạo mà trèo qua . Mong để bụng, chứ sợ tức giận tặng cho một đao mất. Huhu.

 

 

Cố nín thở , động tác gọn gẽ nhẹ nhàng, thuận lời bên trong giường, đó kéo Tử Minh  dịch sang bên ôm lấy , thằng bé vui đến mức lúc ngủ cũng mỉm

 

 

 

Ta lên trần nhà, thật sự    ngủ , thêm một   bên cạnh , tâm tình càng thêm phức tạp. Nghe tiếng thở đều đều , Lăng Thần ngủ say , trong tâm trí rối ren mơ hồ.

 

 

 

 

Nếu một ngày nào đó Lăng Thần nạp thì con sẽ thế nào, chịu   sự phong lưu đó của , nhưng nếu đồng ý cũng thể gì khác, đành chấp nhận phận , phận phu quân lạnh nhạt, ghét bỏ… hưu thư sẽ . Ta thì màng duyên phận như còn Tử Minh chắc chắn sẽ ghét bỏ…aaaaa… đầu như nổ tung.

 

 

Chẳng qua bao lâu, cuối cùng cũng mệt mỏi ngủ .

  

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...