Tiểu Quả Phụ Và Chàng Thợ Đá Cục Mịch - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-06-07 05:28:01
Lượt xem: 1,027

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọn núi lớn phía miếu Sơn Thần gọi là núi Phúc. Tương truyền nơi đây từng xuất hiện điềm lành, nhưng thôn Hoa Ổ chỉ tựa lưng ngọn núi nhỏ ngoài cùng của dãy núi Phúc. Hầu hết thôn dân dám sâu núi Phúc, nơi đây điềm lành , nhưng nguy hiểm thì chắc chắn là .

Sâu trong núi lớn, hiểm nguy rình rập, ngay cả ánh mặt trời cũng khó lọt .

ai rằng, địa đạo phía miếu Sơn Thần của thôn Hoa Ổ, trong mấy năm qua Ngụy Thạch đào thêm một lối khác.

Dẫn thẳng sâu trong núi Phúc.

Ngay lúc , một cánh cửa đá mấy nổi bật trong lòng núi đột nhiên mở , Ngụy Thạch ôm bụng chạy ngoài.

Toàn chút tả tơi, đầy máu.

Trên bụng còn một vết thương do d.a.o gây .

Mặt mày Ngụy Thạch chút mệt mỏi, nhưng nhiều hơn là vẻ âm trầm. Hắn loạng choạng chạy đến bên một con suối, cúi dội nước suối trong vắt lên vết thương của .

Máu chảy khá nhiều, sắc mặt Ngụy Thạch cũng chút tái nhợt.

Chỉ là lúc còn kịp lo lắng những chuyện đó, mà việc đầu tiên là sờ trong lòng.

Lấy tấm giấy da dê .

Mặc dù đồ vật cũng dính chút máu, nhưng vẫn còn nguyên vẹn.

Sau khi rửa sạch vết thương, Ngụy Thạch liền loạng choạng xuống núi.

Chỉ là địa thế sâu trong núi Phúc hiểm trở, mà thể lực của cũng suy kiệt nghiêm trọng, Ngụy Thạch chậm, dựa ý chí để chống đỡ...

Mỗi bước mỗi xa

Đồng thời, một đội nhân mã cũng xuất hiện sâu trong núi Phúc.

Nam nhân dẫn đầu khuôn mặt trắng bệch, giọng the thé, từ xa thấy một bóng ở phía bên : “Kia một !”

Mấy tên thị vệ mang d.a.o lập tức cảnh giác, rút thanh trường đao bên hông !

“Đi xem! Là ai!”

Ngụy Thạch cũng chú ý đến bên , nheo mắt, chú ý đến những thanh trường đao và trang phục của nhóm thị vệ đó.

Hắn lên tiếng :

“Có của phủ Vinh Vương...?”

Nam nhân mặt trắng sửng sốt: “Khoan !”

Hắn rõ ràng là một thái giám, véo giọng chạy lên phía : “Ngươi là ai, tại nhận chúng !”

Giọng Ngụy Thạch chút yếu ớt, nhưng lý trí vẫn còn minh mẫn: “Một tháng , chính là tìm cách liên hệ Vinh Vương, long mạch núi Phúc...”

Hắn đưa tay trong lòng, lấy tấm giấy da dê ...

“Ta cố ý thất hẹn... mà là kẻ tiểu nhân hãm hại... xin Vương gia... minh xét...”

Vị công công mặt trắng thét lên: “Ngươi chính là thợ đá !”

“Là ...”

“Gia mà! Tại đó bặt vô âm tín! Vương gia vẫn luôn đợi ngươi! Đợi mãi tin tức, nên mới cho gia dẫn đến xem! Lời ngươi đó, thật ?!”

Ngụy Thạch: “Thiên chân vạn xác... Đây là địa đồ do gia phụ để , nhưng bây giờ thể lực đủ, thể dẫn các ngươi trong...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-qua-phu-va-chang-tho-da-cuc-mich/chuong-81.html.]

Vị công công mặt trắng lập tức sai lấy địa đồ đến, cẩn thận xem xét một lượt, gật đầu: “Không sai, , cho dùng thuốc trị thương!”

“Tạ Vương gia...”

Vị công công : “Nếu chuyện là thật, đảm bảo ngươi sẽ vinh hoa phú quý. nếu ngươi lừa gia , lừa Vương gia, ngươi cũng hậu quả đấy.”

Ngụy Thạch gật đầu: “Yên tâm. Ta hiểu.”

……

Khoảng chừng chạng vạng.

Tiểu viện Đỗ gia bày một bàn tiệc rượu, còn Tuệ Nương đang ở trong nhà thu dọn hành lý.

Nàng đột nhiên cảm thấy, nàng vẫn nên trở về thôn Hoa Ổ thì hơn.

Đợi mãi, nghĩ mãi, Tuệ Nương vẫn cảm thấy đúng.

Ban ngày Chu gia đến, nàng liền uống một giọt nước nào, ăn một miếng thức ăn nào cả.

Tuy nhiên, Tuệ Nương vẫn nghĩ , để ?

Tìm cớ gì đây?

Tiếng Đỗ lão đầu từ bên ngoài vọng : “Tuệ Nương ! Ra ăn cơm .”

Tuệ Nương cắn răng: “Con ăn, các cứ ăn .”

Đỗ lão đầu sa sầm mặt: “Con nha đầu ia! Mau đây!”

“Tại con ! Không chỉ mời mấy thôi ! Lại lớn, con quen, con .”

Đỗ lão đầu nghẹn lời.

Người Chu gia và mấy nam nhân khác xuống, những khác thì thôi, Chu gia tên là Chu Thiết Ngưu, lúc mắt đang phát tia sáng xanh chòng chọc phòng Tuệ Nương.

“Con nha đầu c.h.ế.t tiệt, càng ngày càng quy củ, mau đây!” Đỗ lão đầu xong liền kéo cửa, ai ngờ, Tuệ Nương khóa cửa từ bên trong.

Cho đến khi Đỗ lão đầu liều mạng kéo cửa, Tuệ Nương cuối cùng cũng xác định gia đình đang ý đồ gì.

Nàng tức đến run rẩy.

Nàng bao giờ nghĩ rằng, phụ mẫu ruột thịt của đối xử với nàng như , nên phòng .

Đặc biệt là...

“Mẫu !”

Tuệ Nương ở trong phòng lớn tiếng kêu, tay Trần thị trong phòng bếp run lên.

mặt lau nước mắt, Vương thị ở bên cạnh khuyên nhủ.

“Mẫu ... chúng cũng , Tuệ Nương gả cho Chu gia ? Đều là cùng thôn, thôn Hoa Ổ chứ, gả về Chu gia coi như hưởng phúc ... Hơn nữa, con và Hữu Điền cũng tiền để khám bệnh đó... Người bế tôn tử ?”

Trần thị ấp úng: “ Tuệ Nương trong lòng mà... Người đó ?”

“Cái gì mà , một thợ đá nghèo kiết xác, con nghi ngờ đó lừa gạt tiểu chúng ! Cái gì mà dạm hỏi chứ, về đây ba ngày , thấy đến ?! Tiểu ngốc nghếch, cũng ngốc nghếch theo ? Nếu thật sự cưới, ngày đó khi đưa về chứ? Chắc chắn là tiền!”

Trần thị tức phụ cho đường nào mà , lau nước mắt gì nữa.

Loading...