Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 25: Tàn Phiến Địa giai hạ phẩm
Cập nhật lúc: 2025-03-22 12:32:25
Lượt xem: 373
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong thoáng chốc, Tô Chước nhận mấy chữ trang giấy:
- Thức thứ nhất: Xuân Sơn Điệp.
Nàng đột nhiên sững .
Tia chớp lóe qua, một hình ảnh bỗng hiện lên trong đầu nàng.
Giữa dãy núi xanh biếc, một bóng dáng trẻ tuổi thẳng lưng, tay cầm trường đao.
Ánh sáng xuyên qua tán cây rậm rạp, bóng vung đao xuất chiêu. Chiêu thức lưu loát như nước chảy mây trôi, nhưng mang theo một luồng kiếm ý sắc bén khiến kìm mà cảm thán, khao khát chứng kiến thêm.
Đao phong cuồng bạo, mỗi đường c.h.é.m đều mạnh mẽ, mang theo tiếng rít xé gió, như thể thể c.h.é.m phá vạn vật.
Khung cảnh liên tục đổi.
Luồng khí ẩn giấu trong đao thế ngừng dâng trào, uy áp càng lúc càng khủng khiếp, gần như thể hóa thành thực thể.
Cuối cùng, bóng dáng giữa hư mênh mông, thu đao , khí tức hùng hậu huyền diệu xung quanh gần như hòa một với thiên đạo.
Tô Chước chợt nhận những chiêu thức dường như khắc sâu tâm trí nàng. Không đơn giản như kiểu "ngày nghĩ cái gì, đêm mơ thấy cái đó".
Nàng từng học qua đao pháp, thể tự nghĩ một chiêu thức chỉnh đến thế?
Nếu vô tình thấy quyển đao pháp xuất hiện trong gian trữ vật của vòng ngọc, nàng thật sự sẽ cho rằng đó chỉ là một giấc mơ cứ thế bỏ qua.
"Tiểu Cửu?"
Nhị sư giảm tốc độ, đáp xuống bên cạnh nàng, hỏi: "Muội đang xem gì thế?"
Thời gian còn giờ Mão nhiều, nhưng giọng của vẫn đầy kiên nhẫn.
Tô Chước sực tỉnh, chợt nhớ Đại sư đang đợi Tụ Linh Phong, giật một cái, vội vã hô: "Tới Tụ Linh Phong !"
Hai gia tăng tốc độ, khi đến nơi vẫn còn một chút thời gian dư dả.
Từ xa, Tô Chước trông thấy bóng dáng của Đại sư . Thanh niên thẳng tắp giữa sân viện, dáng vững chãi như tùng bách.
Tô Chước thu kiếm đáp xuống, tay vẫn cầm chặt bản đao pháp kỳ lạ, cúi đầu liếc trang giấy, cảm giác như đàn kiến bò khắp trong lòng.
Quá kỳ quái!
Rõ ràng đây nàng từng thấy vật trong vòng ngọc!
Là ai đột nhiên đưa cho nàng một quyển đao pháp?!
Trong Tu Tiên giới, Kiếm Tu chiếm chủ lưu. Hầu hết những Pháp Tu khi nhập đạo, cả đời đều theo đuổi kiếm đạo.
Kiếm Tu lực công kích mạnh, các loại kiếm pháp trong Tu Tiên giới nhiều kể xiết. Có thể , những điển tịch mượn nhiều nhất trong Tàng Kinh Các, tám phần là kiếm pháp. Nếu một tu sĩ thể lĩnh ngộ một bộ kiếm pháp khó nhằn, huyền ảo, thì hẳn thể coi như vượt xa tám phần đồng cấp.
Tu vi quan trọng, nhưng cách sử dụng cũng quan trọng. Kiếm pháp đối với kiếm đạo cũng như công pháp đối với Pháp Tu, phương pháp thích hợp, hiệu quả sẽ tăng gấp bội; còn nếu thì cũng chỉ là tốn công vô ích.
Còn về đao pháp...
Dù gì Tô Chước cũng là tử nội môn của Vô Minh Thần Tông, còn là tử trực hệ của vực chủ, đương nhiên là cũng từng thấy đao pháp.
Nếu kiếm đạo là đạo lộ chính thống mà Pháp Tu theo đuổi thì đao đạo là con đường mà nhiều Võ Tu tìm kiếm.
Đao pháp biến hóa nhiều như kiếm pháp.
Dù linh khí thiên địa cũng linh khí của bản tu sĩ. Võ Tu thể vận dụng linh khí ngoại giới dễ dàng như Pháp Tu điều khiển linh hải của bản . nếu đao pháp tu luyện đến mức tinh diệu, uy lực của nó tuyệt đối thua kém gì kiếm pháp.
Lúc , Thất sư dẫn nàng xem náo nhiệt ở Đệ Nhị Vực, võ trường đầy rẫy những luyện đao, ai nấy khí thế bức .
tất cả những đao thế nàng từng thấy, đặt cạnh bóng dáng huyền ảo trong ký ức, đều thể là... kém xa một bậc!
"Sư , phát hiện một bộ đao pháp." Tô Chước giơ quyển đao pháp lên.
Nãy giờ Nghê Truyền Vân thấy nàng cầm suốt đường , cứ tưởng là tiểu hài tử nhặt thứ gì đó ho, bây giờ mới để ý đó là một quyển đao pháp.
Hắn chằm chằm chữ bìa sách, lên: "Thái Cổ Tàn Thiên."
Tô Chước sang Đại sư , hỏi: "Đại sư , từng thấy nó ? Nó đột nhiên xuất hiện trong vòng ngọc của . Trước đây từng thấy, hôm nay mới thấy đầu."
"Đột nhiên xuất hiện? Không của ."
Tần Dĩ Luật nhướng mày.
Tô Chước tiếp tục kể về giấc mơ tối qua, hiểu , chỉ cần nghĩ đến chiêu đao thức nàng thấy trong mơ, trong lòng dâng lên một cảm giác kích động. Kể đến hào hứng, nàng nhịn mô phỏng mấy động tác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-25-tan-phien-dia-giai-ha-pham.html.]
Nàng từng trải qua chuyện nên hiểu nhưng các sư nhận , đây là dấu hiệu nàng cơ duyên với bộ đao pháp .
Nghê Truyền Vân im lặng một lúc lật xem quyển đao pháp, đó chuyển cho Tần Dĩ Luật.
Tần Dĩ Luật một hồi, khẽ trầm ngâm: “Địa giai hạ phẩm."
Nghê Truyền Vân kinh ngạc: "Chỉ là một bản tàn phiến mà cũng đạt tới Địa giai hạ phẩm?"
Đao pháp của Võ Tu thường thấp hơn nửa bậc so với kiếm pháp cùng cấp bậc.
Nếu đao pháp là Địa giai hạ phẩm, tức là thực lực tương đương với Địa giai thượng phẩm.
Đặt trong Tu Tiên giới, bộ đao pháp đủ để khiến các thế lực lớn tranh đoạt, thậm chí g.i.ế.c đoạt bảo.
Một món chí bảo thể gây nên gió tanh mưa máu.
Thế mà nó nhẹ nhàng rơi trong tay tiểu sư .
Trời ơi, quả thực như một chiếc bánh nhân thịt rơi từ trời xuống!
cũng chính vì thế mới khiến thể yên lòng.
Tô Chước bèn gãi đầu: "Lợi hại như ? Vậy trả cho đó, Đại sư . Chắc chắn là ban đầu nó trong vòng ngọc."
Dù nàng thiếu hiểu đến thì cũng đao pháp Địa giai hạ phẩm quý giá nhường nào.
Chiếc vòng tay ngọc Đại sư tặng nàng vốn trân quý, đao pháp trong đó hẳn cũng là của .
Đặt trong tay Đại sư , nhất định sẽ phát huy giá trị lớn hơn.
Phải , thấy bộ đao pháp trong giấc mơ, chứng kiến chiêu thức một là một cơ duyên lớn đối với nàng.
Dù luyện nhưng cảm ngộ từ giấc mơ cũng đủ để nàng lợi suốt đời.
Tần Dĩ Luật hờ hững đưa trả quyển đao pháp cho nàng, lạnh nhạt : "Vòng tay là của , đao pháp cũng là của ."
Giọng điệu thản nhiên nhưng trọng lượng hề nhỏ.
Thu Vũ Miên Miên
Tô Chước chớp mắt, do dự: "Đại sư , thể nhận..."
Nàng vẫn nhớ cốt truyện gốc, trong tương lai Tần Dĩ Luật sẽ gặp vô vàn nguy hiểm. từng tu luyện đao pháp.
Nếu bộ đao pháp rơi tay , khi sẽ mạnh đến mức thể quét ngang tất cả kẻ địch, còn cảnh trọng thương, vây g.i.ế.c trong tương lai nữa.
Nhị sư cũng lên tiếng: "Muội cứ nhận lấy , sư cho tức là định lấy ."
Đại sư nhẹ nhàng gật đầu, chẳng buồn nhiều lời, trực tiếp nhét quyển đao pháp tay nàng.
Trông như thể đưa một bảo vật nghịch thiên cũng chẳng là gì nhưng ép nhiều câu dư thừa mới là chuyện đáng ghét nhất.
Tô Chước ôm chặt quyển đao pháp, do dự một lúc lâu, cuối cùng nhẹ giọng: "Cảm ơn sư ."
Nhị sư chậm rãi : "Đêm qua mơ, mà là kích hoạt truyền thừa. Có truyền thừa, dù công pháp khó khăn, huyền bí đến , tu luyện cũng sẽ thuận lợi hơn gấp bội. Với khác, dù chiếm bộ điển tịch thì cũng chắc thể luyện thành."
Tô Chước , ngây ngẩn.
Truyền thừa? Sao thể đến lượt nàng?!
Thế gian , những gì thể gọi là "truyền thừa" đều thuộc về Thượng Cổ đại năng.
Có thể truyền thừa chính là bàn tay vàng lớn nhất trong nguyên tác! Nó huyền diệu khó lường, nếu duyên thì dù sở hữu tín vật truyền thừa cũng thể kích hoạt.
Không ít thế gia Thượng cổ dù nắm giữ truyền thừa mạnh mẽ vô song nhưng hậu nhân tư chất kém cỏi, thể kích hoạt truyền thừa của tổ tiên, khiến tiên mạch đứt đoạn, từ đó gia tộc lụi tàn. Cuối cùng, truyền thừa thất lạc, rơi tay kẻ hữu duyên.
Tô Chước từng nghĩ bộ Thái Cổ Tàn Thiên là một phần của truyền thừa.
"Thái Cổ"- chỉ hai chữ thôi cũng đủ nó hề tầm thường.
Quan trọng hơn, trong tình tiết cốt truyện nàng từng , bộ đao pháp từng xuất hiện!
Có hai khả năng: Một là nó quá vô danh, đáng để nhắc đến.
Hai là, bộ đao pháp vốn là một tồn tại nghịch thiên, đến tận phần của truyện mới xuất hiện như một át chủ bài!
Tóm , nó vô cùng mạnh!