Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 305: Nửa trái tim ma

Cập nhật lúc: 2025-10-22 12:11:19
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỗi Ma tộc phương thức săn g.i.ế.c khác , nếu xét đến lực công kích, Thiên Ma vốn dĩ thích tự tay săn g.i.ế.c, dùng chú quyết ma khí đối với kém cỏi.

Hắn cảm thấy điều cũng đại diện cho thực lực tuyệt đối.

Hơn nữa, ma khí mỏng manh ở Giới Vực thành khiến mắt, dễ dùng, chi bằng cần dùng.

nhân tộc yếu đuối

Hình như yếu đuối đến .

“Ngươi dùng ma khí, dùng linh khí, cũng coi như ngang .” Tô Chước siết chặt bàn tay, m.á.u của Thiên Ma ăn mòn linh lực của nàng, nhưng thể tổn hại gân cốt nàng.

Trong mắt Thiên Ma lộ vẻ giận dữ và đau đớn rõ rệt, trong chớp mắt, một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ quét ngang, lập tức hất văng Tô Chước đang ở gần bên cạnh Thiên Ma xa.

Huyết vàng của Thiên Ma văng tung tóe, nhưng sức mạnh nghiền nát Tô Chước vẫn buông tay, nửa trái tim của Thiên Ma nàng xé nắm trong tay, trực tiếp bóp vỡ thành từng mảnh.

Ầm!

Tô Chước văng xa, dậy vẩy vẩy ma huyết tay, : “Lại đây.”

Nàng Ma tộc thể để nàng dễ dàng g.i.ế.c c.h.ế.t Thiên Ma thứ hai, nhưng ngờ phía tay nhanh như .

Thậm chí còn đợi Thiên Ma giãy giụa thêm chút nào.

“Tranh chấp của các ngươi, đến đây là kết thúc.” Giọng tang thương mà bình tĩnh truyền đến từ chân trời: “Nhân tộc một câu , thiên kim chi tử, tọa bất thùy đường (*)… Cái giá nửa trái tim ma đủ ?”

(*) 千金之子, 坐不垂堂: địa vị thường sẽ dễ dàng coi thường, chịu thiệt thòi

Hắn đang hỏi Thiên Ma.

Thiên Ma ấn vết thương đầm đìa m.á.u tươi ngực, khóe miệng nhếch lên một nụ âm độc: “Rất nhanh thôi, sẽ rửa mối nhục .”

Hắn vẫn cho rằng Giới Vực thành khiến Ma tộc quá nhiều hạn chế. Ma tộc khác lẽ thể nhẫn nhịn, nhưng với tính tình của thể để nhân tộc tự do trong Ma thành, huống chi Tô Chước còn dùng phương pháp Thiên Ma săn g.i.ế.c con mồi để đ.á.n.h , bóp nát nửa trái tim của .

Đây là chuyện cả đời từng nghĩ thể gặp .

“Ma khí ở Giới Vực thành, so với Ma Vực, loãng hơn gấp vạn …” Hắn lẩm bẩm : “Rời xa nơi Ma Thần ưu ái, còn bằng Phú Ma cảnh.”

Trong lúc thất thần, một đạo uy áp ẩn hiện.

Tô Chước nhận thấy áp chế quanh biến mất trong nháy mắt, gần như cần suy nghĩ ném một đạo kiếm khí.

Thiên Ma vội vàng lùi , tránh khỏi sát khí chợt lóe lên , dường như hài lòng với mức độ hối hận của , đạo uy áp lưng cũng giúp hóa giải.

cũng cho phép Tô Chước g.i.ế.c , linh khí của nàng khóa .

“Không g.i.ế.c .” Tô Chước tiếc nuối vết m.á.u cổ Thiên Ma.

Thiên Ma chú ý đến ánh mắt của nàng, sự đau nhức từ vết thương do kiếm tạo hiện lên trong đầu, nhanh biến thành hàn ý khiến dựng tóc gáy.

Đột nhiên khiến phân biệt ai là con mồi.

Linh áp nữa mạnh lên, ma vụ xung quanh hai cuối cùng cũng tan biến .

Hành động của Ma thú chìm xuống, một phần Thiên Ma hiến tế, phần còn kỵ binh tràn lên sườn đồi g.i.ế.c c.h.ế.t.

Yêu thú do kỵ binh khống chế chạy qua ngọn núi, cây cối cao vút bẻ gãy, tan nát vó sắt.

Có nguồn năng lượng to lớn đến bảo vệ Thiên Ma, bởi vì Tô Chước thể g.i.ế.c , mà là vì đội kỵ binh nhất định thể g.i.ế.c .

Thiên Ma vuốt ve vết thương cổ, đầu ngón tay dính đầy máu, đội kỵ binh danh tiếng lừng lẫy trong Giới Vực thành, mà vẫn chằm chằm Tô Chước, dường như ghi nhớ từng đặc điểm của nàng.

Tiếng vó ngựa bên tai càng lúc càng gần, Tô Chước Thiên Ma biến mất, đó nghiêng đầu sang.

Lạc Tùy Thủy từ ngựa đưa tay , kéo nàng lên ngựa.

“Những là ai ?” Tô Chước cuối cùng cũng cơ hội truyền âm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-305-nua-trai-tim-ma.html.]

“Đó là đội hộ vệ của thành phía , bản thành chủ đến, chỉ truyền một đạo uy áp tới, nếu thì ngươi kịp c.h.é.m c.h.ế.t tên Thiên Ma .”

Sắc mặt Lạc Tùy Thủy đổi: “Ma tộc thực sự mai phục ở phía , ngờ ngươi phát hiện Thiên Ma .”

“Ra là đến thành của nhân tộc .” Tô Chước phản ứng .

Mấy ngày nay nàng ngừng nghỉ đối đầu với Ma thú, tuy rằng cảm giác vắt kiệt sức, nhưng thực tế là vắt kiệt , một khi thả lỏng thì cần một thời gian mới thể khôi phục trạng thái nhất.

Lạc Tùy Thủy : “Tiếp theo sẽ nguy hiểm gì nữa, khi đến nội thành,  đoán chừng chúng cần động thủ nữa.”

Tốc độ di chuyển của yêu thú ngựa nhanh, trong chớp mắt đến cổng thành với tường thành trải dài, gió lạnh thổi dọc theo quan đạo, cây cỏ thưa thớt, tiếng vó ngựa vang lên thành từng mảnh.

Bóng dáng một đoàn theo vị tướng lĩnh trông như bách phu trưởng, xuống ngựa một sân viện của phủ .

Tướng lĩnh giao dây cương cho hầu, đầu bọn họ, nhịn hỏi: “Trước khi đến Giới Vực thành, trưởng bối của các ngươi dạy các ngươi, dừng đúng lúc ?”

Mấy mặt đều mang vẻ mặt bình tĩnh mờ mịt.

Khóe miệng tướng lĩnh động: “Ví dụ như, đừng g.i.ế.c Thiên Ma của bọn họ mặt Ma tộc đại năng.”

Lần chằm chằm Tô Chước, Tô Chước lắc đầu.

Không .

Trước khi rời tông, tất cả dặn dò nàng đều gần như giống , sống sót là , những chuyện khác đều là chuyện nhỏ.

“Ta g.i.ế.c , sẽ g.i.ế.c .” Tô Chước .

“Hắn g.i.ế.c ngươi ?” Tướng lĩnh nàng, lớn tiếng .

Hắn càng nghiêm khắc, Tô Chước ngược càng lười biếng, tùy ý : “Vậy chẳng chủ động tìm c.h.ế.t ư, thành cho .”

Nhìn bộ dạng của Tô Chước , trung niên nhíu mày, chút bất ngờ.

Thu Vũ Miên Miên

Người trẻ tuổi bình thường đến Giới Vực thành đều còn vẻ hăng hái như ở Hạ giới, chỉ còn sự cẩn thận dè dặt, bây giờ đứa bé còn thể kiêu ngạo như , ở Hạ giới ngang ngược bá đạo đến mức nào.

Lạc Tùy Thủy chen : “Ngươi cần quan tâm chuyện , Thiên Ma mà thôi, chúng g.i.ế.c chỉ một con .”

Người trung niên: “…”

Hắn cũng vì Thiên Ma, mà là giảm bớt khí thế của đám trẻ tuổi , dù nếu Ma tộc đại năng chọc giận, tàn sát dân chúng trong thành cũng chỉ là chuyện động ngón tay, xóa bỏ một tiểu bối càng là chuyện tầm thường.

Đối với bình thường mà , phương pháp an nhất là gây sự chú ý của những ánh mắt tàn khốc đó.

Không ngờ đám nhóc thật sự g.i.ế.c Thiên Ma ư?

Nếu bọn họ g.i.ế.c Thiên Ma, tướng lĩnh ngược phần tiếc nuối.

Sớm để bọn họ g.i.ế.c luôn tên Thiên Ma .

Nghĩ , dẫn mấy đến phòng khách trong phủ, tiếc nuối : “Các ngươi tự ý rời , trong thành lệnh, sắp phái đến dẫn các ngươi về thành, nếu thì…”

Tô Chước bên mép ghế chống cằm mơ màng như sắp chìm giấc ngủ.

Lạc Tùy Thủy gật đầu: “Biết , chúng cũng cả.”

Nàng ngáp một cái.

Ba vị thiếu niên khác hâm mộ bọn họ thu xếp, Dư Kinh dựa cửa : “Chúng ? Chẳng lẽ đều ở phòng ? Có đồ ăn , buồn ngủ.”

Tướng lĩnh: “…Các ngươi ở bên cạnh, đồ ăn thể sai sắp xếp.”

Đám nhóc xiêu xiêu vẹo vẹo , thật sự thể g.i.ế.c Thiên Ma ?

 

Loading...