Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 307: Đằng nào cũng chết

Cập nhật lúc: 2025-10-23 13:09:04
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 Tô Chước nhướng mày, nghĩ ngợi vài giây mới nhớ "Ngụy Am" trong miệng là ai.

Trước đó, khi nàng đột phá Di Sơn cảnh trong linh huyệt, thiếu niên tên Ngụy Am chiếm đoạt linh huyệt, nhưng nàng g.i.ế.c c.h.ế.t, còn tiện tay tặng cho một đạo phù ấn. Đây cũng là lý do trời xui đất khiến mà nàng tư cách Phú Ma chiến.

Đương nhiên, nếu Lạc Tùy Thủy ngang qua, nàng thật sự kẻ thức thời tên họ là gì.

"An Vận, một hai thôi."

Khóe môi Lạc Tùy Thủy mím , lộ vẻ vui, kéo lấy cổ tay Tô Chước, khiến những ánh mắt ý đồ nhất thời đều e dè thu .

Một bộ phận nhân tộc còn nán quảng trường thấy cái tên Ngụy Am, về phía Tô Chước, trong mắt lộ vẻ bừng tỉnh.

Thu Vũ Miên Miên

Thảo nào An Vận hỏi han một vô danh ở Thượng giới, hóa nàng g.i.ế.c Ngụy Am.

Có thể ứng phó những thủ đoạn âm hiểm liên tục của Ngụy Am, việc nàng cùng Lạc Tùy Thủy đồng hành trở thành cái gai trong mắt Ma tộc, chuyện cũng còn quá đột ngột nữa.

Nữ tử nhất định đơn giản.

An Vận khơi mào câu chuyện, nên quyết tâm bỏ qua cơ hội , giọng trầm trầm khuyên nhủ: "Lạc Tùy Thủy, cần vì một Hạ giới liên quan mà đối đầu với Ngụy gia, theo , một trưởng bối bất mãn với hành động của ngươi từ lâu ."

"Ta việc đến lượt ngươi lên tiếng ?" Ngược Lạc Tùy Thủy bật , so với vẻ thờ ơ đó, biểu hiện của nàng lẽ thiện hơn nhiều, nhưng trong mắt chút ý nào, ánh mắt chằm chằm một còn lạnh hơn xác c.h.ế.t.

Nhớ tính tình thất thường của nàng , An Vận nheo mắt , vẻ mặt thoải mái thể duy trì nữa, trở nên ngưng trọng.

Hắn chuyển sang Tô Chước, chút chế giễu.

Ngoài dự kiến, Tô Chước , chỉ giơ tay ấn lên vai Lạc Tùy Thủy, hiệu nàng đừng nóng vội.

Ở nơi , dĩ hòa vi quý là vô dụng.

Nếu Tô Chước là một quả hồng mềm, dù một kiêng kỵ Lạc Tùy Thủy, những quấy nhiễu ngấm ngầm nhắm nàng cũng sẽ ít.

"Ngươi gì?" Tô Chước An Vận, hỏi.

An Vận âm thầm thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt Tô Chước thậm chí chút nóng bỏng. Quả nhiên là từ Hạ giới đến, dễ dàng giao quyền chủ động như . Nếu Tô Chước cứ luôn trốn lưng Lạc Tùy Thủy, thật sự cách nào.

"Ta ngươi giao đồ của Ngụy Am." An Vận chậm rãi : “Bảo ngươi trực tiếp từ bỏ, ngươi sẽ cam tâm đúng ? Ta cùng ngươi so một trận công bằng, lấy đồ của , cũng coi như cho Ngụy gia một lời giải thích."

Tô Chước gì, khuôn mặt trắng nõn chút biểu cảm, nhưng vì đường nét còn non nớt nên tự nhiên lộ vẻ yếu thế.

An Vận điều gì từ mặt nàng, sang mặt Lạc Tùy Thủy đang đầy vẻ vui, thấy trong mắt nàng thoáng qua một tia như như , bất giác cảm thấy chút .

"Trong nhóm tân sinh của Học cung năm nay, xếp thứ sáu."

Xuất phát từ một loại trực giác nào đó, ma xui quỷ khiến mà An Vận tiếp tục với Tô Chước: “Nếu ngươi sợ hãi, thôi, bắt nạt trẻ con."

Tô Chước giả vờ do dự đủ : "Ta lợi gì?"

"Cũng . Nếu ngươi thắng thì gì?" An Vận ngạc nhiên , hề để ý hỏi.

"Phù ấn của ngươi cho ." Tô Chước .

Những quen thuộc với nàng đều ngạc nhiên, nhưng những đang vây xem ở nơi phần kinh ngạc, từ đến nay đến nơi đòi phù ấn, dù chỉ là thăm dò, cũng chẳng khác nào kết thù sinh tử.

Không ai thời điểm quan trọng giao tiền đồ vô hạn của cả. An Vận nhắc đến Ngụy Am đương nhiên yếu tố kết giao với gia tộc đối phương, nhưng thứ thực sự chỉ phù ấn.

bọn họ ngờ Tô Chước dám bắt chước.

Nụ của An Vận lập tức biến mất, cứng đờ Tô Chước vài giây, dường như giận quá hóa : "Được."

Nhìn thấy sự náo nhiệt ở đây, dẫn bọn họ đến nội thành hứng thú dừng bước.

Quả nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-307-dang-nao-cung-chet.html.]

Không trắc trở bất ngờ nào đường , lúc thể yên nữa .

Bầu khí xung quanh đặc biệt im lặng, vị trí tập trung của thú tộc cũng trở nên yên tĩnh, từ xa quan sát vị trí .

Kiếm ảnh xuất hiện trong tay hai , linh lực ở đây dồi dào hơn nhiều so với phần lớn khu vực của Giới Vực thành, tuy bằng trạng thái bình thường của Linh giới, nhưng trong lúc đối đầu nổi lên phong ba.

“Di Sơn cảnh, cũng coi như tệ, nhưng với thực lực như , dám biểu hiện ngông cuồng đến thế? là nghé con sợ cọp.”

“Mười bốn tuổi đạt Di Sơn cảnh cũng coi như trẻ tuổi, thể những chuyện ở Ma thành, thực lực hẳn cũng tệ… Nếu như hành sự quá kiêu ngạo, lẽ sẽ gặp nàng ở Học cung.”

“Bây giờ e là khó , An Vận nương tay.”

Trong lúc chuyện, một tiếng ma sát nhỏ truyền đến, im lặng trong chốc lát.

Tô Chước tiếng sang, cánh cửa điện dày và nặng dần dần mở .

Tiếng bàn tán kích động nổi lên, từng ảnh tràn ngập linh lực xông trong cửa.

“Coi như ngươi may mắn.” Nhất thời An Vận là thất vọng nhẹ nhõm, lạnh lùng buông lời, liếc đồng bạn phía , quả quyết xông cửa.

“Thật là đáng tiếc.” Tô Chước thu kiếm, đầu đang đợi nàng: “Đi thôi.”

“Sớm nhiều với .” Lạc Tùy Thủy đầy vẻ tiếc nuối.

Quan Quảng Lục thở dài: “Tính tình An Vận cẩn thận, dè dặt , để ngươi tự tin, sẽ tự tạo bậc thang chạy trốn ngay trong đêm.”

Dư Kinh thôi.

“Đoán chừng phát hiện .” Tô Chước lắc đầu, bước chân lướt , trong nháy mắt đến gần cửa điện.

Cánh cửa rộng mở, ánh sáng linh lực tràn , mơ hồ lộ năng lực bài xích, ảnh Tô Chước chìm trong đó, gần như ngay lập tức cảm nhận một luồng sức mạnh lan khắp , căn cốt huyết nhục lộ sót gì.

Cửa ải chủ yếu là để phân biệt chủng tộc, gây bất kỳ uy h.i.ế.p nào đối với Linh tộc.

Tô Chước đặt chân xuống đất, ngẩng đầu lên, lòng bàn tay chặn một đạo linh quang mặt, ảnh lập tức lùi , nhanh nhẹ rơi xuống cách đó mấy trượng.

Ầm!

“Quả nhiên.” Giọng An Vận vang lên rõ ràng: “Ngươi là Di Sơn cảnh bình thường.”

vẫn đủ.

Di Sơn cảnh thể dễ dàng tiếp cận linh lực của Khuynh Hải cảnh, nhưng cũng là Khuynh Hải cảnh, hơn nữa còn sở hữu hào quang ưu việt thiên tài.

Nơi gọi là “Nhân điện”, trong sân chỉ nhân tộc, ánh mắt Tô Chước chút thương hại.

So với việc phân bố rải rác quảng trường đó, lúc nhân tộc tụ tập trong một điện thất, qua lượng ít.

“Chỉ thôi, ngươi vẫn c.h.ế.t.”

An Vận đạp chân xuống đất, ảnh lập tức như mũi tên rời cung lao về phía Tô Chước, linh quang chói mắt trong lòng bàn tay tản , xuất hiện một đạo kiếm ảnh rõ ràng, rời khỏi tay đ.â.m về phía Tô Chước.

Kiếm ảnh qua phát tiếng nổ, khác hẳn với linh lực thăm dò đó, phản chiếu trong đồng tử của thiếu nữ giống như băng, thế thể cản.

Trường kiếm từ lúc nào xuất hiện trong tay Tô Chước, lưỡi kiếm sáng loáng nghênh đón kiếm ảnh, giằng co chỉ trong chớp mắt, uy thế kinh lập tức bùng nổ, giống như đốt cháy một vùng linh khí, d.a.o động cuồng bạo lập tức tràn ngập.

Mọi vội vàng tránh , hai nhóm động đậy thì trở nên đột ngột lên.

Một thiếu niên tướng mạo trầm hơn phía An Vận dời ánh mắt đang dán chặt hai , về phía Lạc Tùy Thủy ở đằng xa, như , lộ vẻ dữ tợn.

 

Loading...