Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 312: Kẻ tàn nhẫn
Cập nhật lúc: 2025-10-25 11:19:25
Lượt xem: 136
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tia sét từ đại lôi kiếp giáng xuống với tốc độ cực nhanh. Trên thể Tô Chước, linh quang màu vàng lóe lên, linh khí xung quanh nàng lập tức trở nên mỏng manh hơn nhiều. Một luồng linh lực như tụ hội từ hư , lao thẳng về phía lôi kiếp giáng xuống.
Ầm!
Tiếng vỡ vụn của linh lực tiếng sấm nuốt chửng, uy thế của lôi kiếp hề suy giảm. Ngay khoảnh khắc tia sét giáng xuống thiếu nữ, thiên uy cuồn cuộn như xóa sổ sự tồn tại của nàng, để gian chỉ lôi vân u ám và tia điện.
Sau khi lôi kiếp tiêu tán, mây đen vẫn tan.
Tô Chước yên tại chỗ, điềm nhiên lau vết m.á.u khóe miệng. So với đầu đối diện với lôi kiếp, nàng còn cảm thấy áp lực nữa, nhưng sức mạnh của đại lôi kiếp hiển nhiên tăng lên ít.
Trước đây, tiểu lôi kiếp căn bản thể nàng thương.
Thuộc tính của đại lôi kiếp dã man hơn nhiều so với tiểu lôi kiếp. Tô Chước thử luyện hóa nó, nhưng chỉ một lát từ bỏ. Đây lúc để phân tâm, chi bằng chờ đợi truyền thừa Thái Cổ đến luyện hóa.
Sau tia lôi kiếp đầu tiên, tiểu cầu tuyết trắng luyện hóa một tia sức mạnh từ đại lôi kiếp. Những con ngân xà do tiểu lôi kiếp hóa thành đây giờ chỉ thể co rúc ở cách xa, dám gần.
Phù Dao hoa lặng lẽ chữa trị vết thương trong cơ thể nàng. Tô Chước khẽ thu mắt, tiếp tục hấp thụ linh lực đang tràn tới bên cạnh.
Linh lực ở đây thực sự quá dồi dào.
Tháp Linh rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm khi chứng kiến tất cả. Nó đột nhiên cất tiếng: “Một nhân loại mười bốn tuổi, chẳng vẫn là một đứa nhóc ?”
Lão giả bên cạnh trầm tư giây lát đáp: “ .”
“Thế thì tại nàng Phù Dao hoa cửu phẩm? Hơn nữa, đóa hoa đặc tính kỳ lạ như , chẳng lẽ Ma tộc nghiên cứu thứ gì ?” Tháp Linh nghiêm túc hỏi. Nó cảm thấy khó tin khi Phù Dao hoa thể trực tiếp chữa trị thương thế.
Lão giả nheo mắt, chậm rãi : “Phù Dao Hoa cửu phẩm thuộc tính như quả thật hiếm thấy. Ngay cả trong Ma tộc cũng xem là bảo vật hiếm , chỉ thể là do vị Ma quân nuôi trồng… Trước đó, vị ‘Pháp Thế tử’ của Thiên Ma từng truy sát nàng , lẽ chính là vì đóa hoa .”
Linh giới cũng linh thảo d.ư.ợ.c tính tương tự như Phù Dao hoa, nhưng thể nuôi trồng nó như Ma tộc. Chỉ một vị Ma quân đặc biệt mới thể trồng Phù Dao hoa đến cửu phẩm. Như , đóa hoa chắc chắn là cướp từ tay Ma tộc.
“‘Pháp Thế tử’ ư?” Tháp Linh tò mò nghiêng đầu.
Lão giả hiểu về thế giới bên ngoài nhiều hơn Tháp Linh, bèn giải thích: “Vị Pháp Thế tử cho là lĩnh ngộ năm loại pháp môn trong truyền thừa Ma điển khi mới tám tuổi. Năm xưa, kế thừa danh hiệu của Tam Ma quân khi còn là thế tử.”
“Hiện tại, thủ đoạn của thâm sâu khôn lường. Chỉ là do thể đủ mạnh mẽ, pháp môn của cũng hạn chế ở những nơi ma khí mỏng manh, nên Pháp Thế tử lưu lâu tại Giới Vực thành, thành thanh danh ở đó cao.”
“Tuy nhiên, Ma quân vô cùng coi trọng. Lần , nhất định sẽ tiến Phú Ma cảnh. Một khi giành Khí Vận, chắc chắn sẽ giành vị trí Ma quân.”
Tháp Linh tròn mắt: “Vậy nghĩa là… con nhóc trốn thoát khỏi tay thế tử ?”
“Không.” Lão giả chậm rãi : “Nàng suýt g.i.ế.c c.h.ế.t .”
Tháp Linh c.h.ế.t sững mấy giây, lập tức qua một cách bồn chồn: “Xong … con nhóc là kẻ tàn nhẫn thật !”
“Ngươi sợ cái gì? Một đứa trẻ thì thể tàn nhẫn đến chứ? Chưa chắc nó vượt qua lôi kiếp .” Lão giả bật .
Tháp Linh xong càng hoảng hơn: “Điều là, nàng mới thực sự là kẻ tàn nhẫn!”
Một đứa trẻ thì thể nào tự cướp đồ từ tay Ma quân .
Lỡ như con nhóc c.h.ế.t, nhà đến tìm nó tính sổ thì ?
Lão giả lặng thinh.
Trong cảnh ở Hắc Linh tháp, Tô Chước chỉ cảm thấy áp lực, mà ngược còn vô cùng thoải mái. Linh lực dồi dào giúp nàng nhanh chóng hồi phục, khi thi triển linh quyết chống lôi kiếp cũng cần keo kiệt linh lực, cứ tùy ý mà sử dụng.
Cùng với từng tia sét giáng xuống, sức mạnh lôi kiếp truyền thừa Thái Cổ giữ dần trở nên rõ ràng. Tô Chước thấy mà lòng khỏi cảm thấy kích động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-312-ke-tan-nhan.html.]
Dù sức mạnh của nàng dựa lôi kiếp chủ đạo, nhưng nàng hiểu rõ rằng sức mạnh đến từ thiên phạt chắc chắn thứ tầm thường. Nếu cách sử dụng, lợi ích nhận sẽ vô cùng lớn.
Lần , khi nàng vẫn chỉ là một Tiên Thiên cảnh nho nhỏ, dẫn động ba mươi sáu đạo lôi kiếp. Lần , dù thèm khát sức mạnh của lôi kiếp, nàng cũng ngu ngốc đến mức mong kiếp vân bổ thêm nhiều chút. Nàng chỉ im lặng chịu đựng, để lôi kiếp rèn luyện thể, trông chẳng khác gì một tu sĩ độ kiếp bình thường.
Hai tia… ba đạo…
Mười hai đạo… mười ba đạo…
“Xong … xong … vẻ như trận lôi kiếp dừng trong một chốc .” Ở nơi Tô Chước thấy, Tháp Linh gần như .
Khoảng thời gian tích tụ giữa mỗi đạo đại lôi kiếp đều quy luật nhất định. Càng về , thời gian giãn cách càng ngắn . Tháp Linh tình hình là ngay, thiên kiếp còn lâu mới chịu dừng tay.
“Nàng chỉ mới ở Di Sơn cảnh thôi mà! Cần gì quá ! Hay là thôi đừng đ.á.n.h nàng cứ đ.á.n.h cho !” Tháp Linh tuyệt vọng than thở.
Lão giả chỉ lặng lẽ đỡ trán.
Nhìn từng tia sét ầm ầm giáng xuống, Tháp Linh dần cảm thấy hoang mang, tự hỏi liệu trí nhớ của vấn đề . “Không theo quy tắc thiên địa, lôi kiếp dành cho con nhóc Nhân tộc ở Di Sơn cảnh đều là tiểu lôi kiếp ? Nhiều đại lôi kiếp thế rốt cuộc là ?”
“Đứa nhóc … bình thường.” Lão giả thật lòng: “Ngươi nhất nên cầu nguyện cho nàng tiếp tục bình thường… và sống sót qua kiếp nạn .”
Tháp Linh lập tức bừng tỉnh, chắp tay lẩm bẩm cầu nguyện: “Nhất định đừng bình thường… nhất định đừng bình thường…”
Nó chỉ là một Tháp Linh nhỏ bé đáng thương, kẻ mạnh truy cứu trách nhiệm.
Tô Chước trải qua quá nhiều chuyện bất thường, ngược cảm thấy đại lôi kiếp đ.á.n.h như thì gì đúng cả.
Do thể liên tục chịu tổn thương lôi kiếp, Phù Dao hoa liên tục chữa trị. Không bao lâu , nó rốt cuộc cũng kiệt sức.
Dược tính cạn kiệt, rơi trạng thái đình công tạm thời.
Tô Chước khẽ nhắm mắt, tính toán thời gian tích tụ của kiếp vân, thở dài trong lòng.
Lần , nàng chịu đựng ít nhất ba mươi đạo lôi kiếp. Giờ mới đến đạo thứ mười bốn mà Phù Dao hoa gục .
Loài hoa cần thời gian để phục hồi tác dụng. Nàng chỉ hy vọng, khi thực sự cần đến, nó vẫn còn thể dùng .
Tô Chước rút Tằng Tiêu kiếm, ngẩng đầu về phía lôi vân cuồn cuộn trời. Một đường rạn nứt xuất hiện giữa tầng mây, ánh chớp rực sáng chiếu rọi khắp trời đất.
Cùng lúc đó, kiếm quang từ kiếm phong Tằng Tiêu kiếm cũng bừng sáng, kiếm khí trực tiếp c.h.é.m về phía thiên lôi. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nó ngang sức với tia sét khổng lồ, nhưng cuối cùng vẫn nghiền nát!
Tia sét hung bạo giáng thẳng xuống Tô Chước. Cơn đau kịch liệt lập tức lan khắp , đau hơn nhiều so với những nàng cố ý luyện thể trong linh trận đây.
Tô Chước hít sâu một , cuối cùng thu linh quang bao phủ quanh . Dư lực của lôi điện vẫn lưu trong cơ thể nàng, một phần cực nhỏ truyền thừa Thái Cổ hút .
Cổ họng nàng đầy mùi tanh của máu. Không còn Phù Dao hoa hỗ trợ, bây giờ mới thực sự là lúc nàng cẩn thận đối mặt với lôi kiếp.
Tháp Linh vốn đang lẩm bẩm lo lắng, giờ im bặt, thần sắc trở nên vô cùng nghiêm túc.
Đối với những khác mà , đại lôi kiếp chính là một kiếp nạn. thể phủ nhận rằng, những tu sĩ từng vượt qua lôi kiếp mạnh mẽ đều là những xuất chúng trong cảnh giới của .
Thu Vũ Miên Miên
Nếu Tô Chước thành công độ kiếp, nàng chỉ chính thức bước Di Sơn cảnh, mà còn là một trải qua rèn giũa trong đại lôi kiếp- một mà bình thường khó thể sánh ngang.